Ý niệm cứ thế cháy thành ngọn lửa. Anh đột ngột quỳ một gối lên giường, sát bên cô, giật cuốn sách khỏi tay cô. Anh  cô đừng  nữa: "Nằm nghiêng như   sách hại mắt đấy, A Li."
Lúc đó cô   sốt nhẹ, nhưng Tông Trì khốn nạn  nghĩ cô  lời    cảm động, cô   đổi ý định .
Anh quá quen thuộc với cơ thể cô, ngay cả khi hai  còn ngây thơ dò dẫm,   thích  như , dùng  mánh khóe để cô tiếp nhận , bằng ngón tay, bằng môi lưỡi, bằng  lời lẽ dơ bẩn khiến cô  kinh hồn bạt vía.
Rồi  tự  mài mòn từng chút một. Cô sốt nhẹ nên  lơ mơ, giọng  yếu ớt càng khiến   phát điên.
Cô lắc đầu  chịu   , giơ tay  đẩy mặt  , nhưng tay cô rơi xuống mặt Tông Trì  tạo cho  ảo giác như  vuốt ve. Cơ thể ngày càng phản bội ý chí, tiếng rên rỉ đứt quãng, trong phòng  tiếng nước rõ ràng,  thể  kỹ, cuối cùng Hạ Đông Li lẩm bẩm cầu xin : "Tiểu Trì, đừng như ..."
Dây thần kinh cuối cùng của Tông Trì đứt phựt. Anh mặc kệ  thứ tiến . Bên ngoài  tiếng tuyết lớn  cong cành thông  rơi xuống, còn bên trong là sự quấn quýt căng chặt đến tột độ.
Anh cảm thấy  sẽ  bao giờ chán cô, sự thoải mái và niềm vui   mệt mỏi.
Cho đến cuối cùng, khi chút lý trí còn sót  của Tông Trì rút , Hạ Đông Li  rạp  gối buộc tội  một câu: "Nếu việc đó  thể giải quyết  vấn đề, thì với năng lượng của ,  lẽ chúng    thể bạc đầu giai lão."
Tông Trì cảm thấy lòng  tê dại. Anh thấy thứ mà  nắm trong tay là tất cả sự chật vật và  chịu nổi mà  nhận   bao năm trói buộc, níu kéo cô.
Mãi  đó  mới phát hiện cô  sốt,  tìm t.h.u.ố.c hạ sốt cho cô uống. Hạ Đông Li tâm trạng nguội lạnh hỏi  : "Anh  thấy lúc   nên uống t.h.u.ố.c tránh thai ."
Vì  chia sẻ lịch trình cho  nhiều năm, Tông Trì nắm rõ chu kỳ kinh nguyệt của cô. Anh  sẽ  , cô sẽ  mang thai, dù  thai thì  chứ, chúng  sẽ kết hôn. Xi Xi, tuổi   cha  là  thích hợp. Anh  thích trẻ con, nhưng con của em sinh   nhất định sẽ thích,  đảm bảo cha   sẽ càng thích.
Hạ Đông Li  những lời  của ,  thể biện bác. Cơn sốt nhẹ hành hạ khiến nước mắt sinh lý của cô chảy dài. Cô gần như chỉ còn  cái xác để  với Tông Trì: "Thật ,  thì  càng  thể uống t.h.u.ố.c hạ sốt  , Tông Trì."
Chính khoảnh khắc đó, Tông Trì mới nhận    sợ. So với những điều   dối,  phát hiện  rằng   gì quan trọng hơn chính con  cô. Cô  ở bên  lâu như ,  nghĩ chỉ cần cô bằng lòng ở bên ,  thứ khác đều dễ  chuyện. Kết quả, cô  thực sự tuân theo lời , tự  giả định về một đứa con của Tông Trì, bất chấp sự an nguy của bản . Tông Trì mới hiểu rõ  cần gì.
Hôm ,  đồng ý  món mì cá vàng cho cô ăn, nghiêm túc như đang  bài kiểm tra lớn. Cũng chính vì cô  sốt, Tông Trì mới bật  bộ chặn tín hiệu, và khi liên lạc với bác sĩ gia đình,    Ông Tông truy tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-145.html.]
Ngày hôm đó,  khi đưa cô . Tông Kính Chu   ý định trói Tông Trì về Singapore. Anh   hợp tác. Lúc xuống lầu lên xe,  vẫn  quên dặn dò  của Ông Tông: "Cá trong bếp xử lý cho , xử lý   là vứt ,  nó,   lâu lắm ."
Mấy   cùng Tông Kính Chu  Tông  đầy khó xử, nhất thời    nên  theo Tiểu Tông  .
Tông Kính Chu sai trợ lý, bảo vứt hết như rác.
Tông Trì quát: "Ai dám!" Anh  đe dọa ông già: "Ông    về, thì  theo lời  , nếu , ông xem mấy tên khoai tây  của ông  trói   .   cá và  . Cá thì xử lý , còn , đừng  quấy rầy cô ."
Hạ Đông Li mặc áo ngủ dài tay, vòng tay ôm lấy cổ Tông Trì, hai ống tay áo trượt xuống đến tận bắp tay . Cô gần như vô thức, một kiểu phản xạ cơ bắp,  ẩn  trong quá khứ quá lâu, bỗng chốc  những d.ụ.c vọng  thể kiềm chế thôi thúc.
Tông Trì ngửi mùi hương  cánh tay cô, nghiêng mặt, dùng cằm lún phún râu cọ xát cô.
Hạ Đông Li giật  mở mắt, bốn mắt chạm  trong sự ẩm ướt dịu dàng, cô trở nên ngây . Dường như cô càng hận  đàn ông  mặt bao nhiêu, cô  càng nhớ nhung  bấy nhiêu, cô nhớ  ngàn vạn điều     dành cho cô  đây.
Nước mắt  ngừng tuôn , cả  cô như  bằng nước, tiếng  nức nở, tiếng rên rỉ trầm thấp,  khiến Tông Trì gần như  tan xương nát thịt.
"Xi Xi, hôm đó họ đưa em về, em  uống t.h.u.ố.c ?" Anh  , ngón tay  thêm một ngón  trong.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tông Trì cảm thấy    xẻ đôi:  hỏi chuyện là lý trí của , nửa trêu chọc và quấn quýt với cô là sự hèn hạ của .
Anh   lời thật của cô, và cũng   cô tan chảy từng chút một  tay .
Anh , tính cách cô tuyệt đối sẽ  giữ tâm lý may mắn, cô nhất định sẽ uống loại t.h.u.ố.c đó, tranh thủ trong vòng 72 giờ. Anh  hỏi cô: "Lúc em uống, nhất định hận  c.h.ế.t  , đúng ?"
Câu hỏi  thật đáng thương, nhưng tay   tiến sâu  trong một cách tàn nhẫn. Không đợi cô nhíu mày,  gây   chuyện  bắt chước cô nhíu mày, trong khoảnh khắc đó,  thở của hai  cũng cùng tần .
Người   ướt đẫm mồ hôi ngay lập tức  rút tay  .