Trần Hướng Dương  những lời tỉnh táo của  ngoài cuộc, “Cậu cứng rắn đấy, nhưng dù cứng rắn đến   vẫn là con ruột của bà , bà    gì  , nhưng việc bà   thích Đông Li  thành sự thật . Mẹ   thích  , cái công phu mài nước chảy đá mòn ,   hiểu chứ,   tổn thương chỉ  Đông Li thôi.”
Tông Trì ngẩn  một lát, cuối cùng vẫn giữ nguyên vẻ cố chấp, “Anh  hiểu ,    thích cô  chính là định kiến. Một định kiến mà ngay cả bố  cũng  dám bênh vực.”
Hạ Đông Li tan ca  hơn mười giờ đêm, bên ngoài trời mưa như trút nước.
Cô   xe máy điện nữa, bung ô  bộ về nhà.
Chỉ mười phút  bộ, hôm nay cô  giày da đế bằng kiểu xuân thu, chốc lát  ướt cả mu bàn chân. Gần đến nhà, cửa hàng tạp hóa đối diện vẫn  đóng cửa, Hạ Đông Li vội vàng chạy qua, gập ô , đặt  thùng đựng hàng xoay vòng ở cửa.
Hôm nay là bà chủ trông tiệm, thấy bác sĩ Hạ bước , bà chào hỏi, hỏi  hôm nay về muộn thế.
Hạ Đông Li trả lời sự thật, bà chủ ồ lên một tiếng, hỏi cô gái tự tử c.ắ.t c.ổ tay   . Bà  liên tục than vãn, “Con gái con đứa, vì đàn ông mà nghĩ quẩn,  đau lòng nhất là cha  đó. Sinh nuôi mày , để mày nghĩ quẩn vì đàn ông mà c.ắ.t c.ổ tay hả. Thật là.”
Hạ Đông Li   kệ hàng, cô hết kem đ.á.n.h răng , tối nay  mua bổ sung thì sáng mai cô    mà  đ.á.n.h răng.
Bà chủ  bác sĩ Hạ  nhiều ca khâu thẩm mỹ   bảo hiểm y tế, càng thêm thở dài, bà cũng  một cô con gái đang học đại học,   lọt tai những câu chuyện thế , “Lúc cắt d.a.o chẳng sợ đau, lúc khâu  thì   để  sẹo, hả!”
26_  Dụ Hiểu Hàn cũng từng  câu . Dường như tất cả các bà   đời đều  nặn  từ cùng một vị Bồ Tát. Lâu dần, Hạ Đông Li  còn kể với  về những bệnh nhân cô gặp nữa. Làm quen với công việc khâu vá và chữa lành, cô  học cách buông bỏ ngay lập tức, nếu  sự u uất khó giải tỏa sẽ tự  hại chính .
Hạ Đông Li lấy hai tuýp kem đ.á.n.h răng, khi  về phía quầy thu ngân, cô  thấy ngay kệ t.h.u.ố.c lá phía  bà chủ. Tối hôm đó cũng ,  cấp cứu muộn, tâm trạng vô cùng tồi tệ, cô  mua một gói t.h.u.ố.c lá, bà chủ còn  ngạc nhiên, hỏi bác sĩ Hạ, cô hút ?
Hạ Đông Li gật đầu. Bà chủ ngạc nhiên, nhưng vẫn thực hiện giao dịch, chỉ khuyên nhủ, t.h.u.ố.c lá   là thứ ,  bác sĩ càng  nên động .
Hạ Đông Li nhất quyết mua một gói. Bà chủ hỏi cô  cần bật lửa , cô lắc đầu,  ở nhà  diêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-135.html.]
Hôm nay, cô dường như  tái phát thói quen cũ. Gói Marlboro ở nhà   Tông Trì bóp nát, cô  xả bớt những thứ rác rưởi trong lòng. Thế nên, khi bà chủ đang quét mã kem đ.á.n.h răng, Hạ Đông Li chỉ  kệ t.h.u.ố.c lá phía , “Thêm một gói Marlboro.”
Lần  bà chủ  khuyên nữa,  định   lấy, chuông cảm ứng ở cửa vang lên,  đó vén rèm bước . Chiều cao quá khổ, vai rộng, mặc chiếc áo khoác đen dài,  đó đầy những vết nước loang lổ. Mưa lớn như  bên ngoài,     ướt  ít, cả về ngoại hình lẫn động tĩnh khi bước  đều khiến cả  bên trong và bên ngoài quầy thu ngân đồng loạt  đầu   .
Thuốc lá còn đang cầm trong tay bà chủ, nhưng thoáng chốc, bà  thấy bác sĩ Hạ lặng lẽ : “Không cần nữa.”
Chưa đầy vài giây, Tông Trì  bước đến bên cạnh  mua hàng. Cả   ẩm ướt,  rượu hòa lẫn với cái lạnh của mưa đêm, khuôn mặt u ám còn vương vài hạt mưa,  lên tiếng   tâm trạng  tệ. Anh giữ khuôn mặt lạnh lùng,  chằm chằm từ mắt cô đến môi cô,  âm u hỏi cô: “Cái gì  cần nữa?”
Chương 41 Đoạn đuôi tự cứu
Lời  của Tông Trì mang theo  rượu  nặng, và giữa đôi mày còn  cảm giác "sát khí"   gột rửa. Đây là thói quen giữ kín của  khi thỉnh thoảng đến gặp cô hoặc gặp  chuyện gì đó mà  chọn im lặng. Khi Hạ Đông Li hỏi, đôi khi  sẽ , đôi khi  sẽ gạt ,  để cô  vì đó nhất định là chuyện tào lao.
Hạ Đông Li đa phần là im lặng đồng hành. Cô cũng    tính cách  dai  dài truy hỏi, cô , với tính cách của Tông Trì, những điều  cố chấp   cô , một là cô cũng  giải quyết , hai là  lẽ liên quan đến cô.
Tối nay Hạ Đông Li  chút  chắc chắn,  chắc chắn  đang   . Chưa kịp mở lời hỏi,  đầy  rượu  hỏi tiếp, “Nghĩ kỹ , cả ngày  đấy.”
Ngay  mặt bà chủ tiệm tạp hóa.
Hạ Đông Li  rõ lời , nhất thời lửa giận trong lòng dâng lên mặt. Tông Trì  lẽ  say thật ,    chút lộn xộn và nặng nề,   về chủ đề  đó, “Cái gì  cần nữa, hả?”
Gói t.h.u.ố.c lá của bà chủ vẫn đang  trong tay.
Hạ Đông Li  linh cảm mạnh mẽ rằng  đang  vui, lúc  nếu    điều gì đó,  lẽ cơn điên rượu của   thể  bà chủ sợ hãi đến mức gọi cảnh sát. Hạ Đông Li quyết định tạm thời  chọc giận , vì , cô theo bản năng đưa tay phủi nước  chiếc áo khoác của .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tông Trì nắm chặt lấy tay cô. Hạ Đông Li giả vờ rút giấy ăn  thu tay , bà chủ  thấy, đưa hộp khăn giấy  quầy cho bác sĩ Hạ, tiện thể đặt gói t.h.u.ố.c lá trở  kệ. Hạ Đông Li rút vài tờ khăn giấy định lau cho ,  say rượu dùng tay gạt , “Tối muộn thế  cô đến đây mua cái gì , Hạ Đông Li.” Anh gọi cả tên cô , như thể để minh chứng cho sự tỉnh táo của .
Hạ Đông Li chỉ  tuýp kem đ.á.n.h răng  quầy.