Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

KHÔNG THỂ BÊN NHAU TRỌN ĐỜI - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-05-30 13:30:16
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

34

Thẩm Tự Bạch tận mắt thấy Ôn Sơ và Ôn Ngôn sóng vai rời khỏi cổng trường. cũng hạ cửa kính xe xuống gọi cô .

Hóa , tất cả chỉ là đơn phương đa tình. Có lẽ tối hôm qua Ôn Sơ chỉ sợ thể khác “vấy bẩn”, nên mới vội vã đến đón về.

Hoặc cũng chỉ là một phút mềm lòng, một cái nhấc tay tiện đường mà thôi.

Lần thấy ánh mắt Thẩm Tự Bạch , Ôn Ngôn nhớ kỹ biển xe của .

Cho nên cũng nhận chiếc xe đang đậu cổng trường .

Ôn Sơ chắc chắn thể nhận xe của trai , chỉ thể là cô lên xe .

Ôn Sơ ngẩng đầu phát hiện Ôn Ngôn đang , “Sao ?”

Ôn Ngôn lắc đầu, “Không gì, em chơi, đưa em .”

Cô chống cằm suy nghĩ một lát, hồi lâu : “Vậy thì… công viên giải trí nhé?”

“Được thôi.”

Thẩm Tự Bạch trong xe thật lâu, mới chậm rãi lái xe về nhà. Vừa đến phòng khách, đụng ánh mắt của Ôn.

“Ơ? Tiểu Cẩn , con đến đón Sơ đấy ?”

“Con bé chẳng với con là hôm nay về nhà , là sang nhà bạn ngủ một tối.”

Thật sự, Ôn Sơ hề với chuyện . tận mắt thấy cô rời khỏi trường cùng Ôn Ngôn.

“Không, con ngoài việc.”

“Vậy thì .”

Để tránh phát hiện điều bất thường, Thẩm Tự Bạch vội tìm cớ chỉ về lấy tài liệu, còn ngoài tiếp.

Mẹ Ôn hỏi thêm gì, chỉ dặn lái xe cẩn thận.

Anh trong xe, lái đến bãi đỗ xe gần đó.

Hệ thống xuất hiện, thấy bộ dạng khó chịu của Thẩm Tự Bạch, tò mò hỏi:

【Ký chủ, tại trực tiếp thật với cô ?】

Thẩm Tự Bạch trong xe, tay siết chặt vô lăng.

【Có thể nếu sự thật, thể cô sẽ lựa chọn tha thứ cho , nhiệm vụ của cũng thể thành.】

Phải .

Từ đầu đến cuối, trong chuyện vốn sai. Chỉ là chọn cách im lặng, chịu mở miệng giải thích.

Nếu Giang Di dùng đứa bé làm lá chắn, nếu Thẩm uy h.i.ế.p …Thì cũng sẽ làm ngơ cảm xúc của Ôn Sơ.

Ban đầu tưởng khi Giang Di sinh con, làm xét nghiệm ADN, thì sự thật sẽ làm sáng tỏ. Anh thể cắt đứt với phụ nữ đó.

Ai ngờ giữa chừng xảy quá nhiều chuyện ngoài ý .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-the-ben-nhau-tron-doi/chuong-17.html.]

Năm , lẽ là năm hạnh phúc nhất, Ôn Sơ sinh con, còn đứa con hoang trong bụng Giang Di cũng chào đời. Gia đình thể đoàn tụ, bản thể rửa sạch oan tình.

chính năm đó, Thẩm Tự Bạch c.h.ế.t . Nếu thể hóa giải những hiểu lầm , và Ôn Sơ liệu thể bắt đầu ở thế giới ?

Thẩm Tự Bạch đạp chân ga, lái xe tìm Ôn Sơ để rõ tất cả.

Nếu khi rõ, cô vẫn thể tha thứ… Vậy thì cũng thật lòng chúc phúc cô và Ôn Ngôn.

Dọc đường, sự nôn nóng và hy vọng gần như chiếm trọn tâm trí . Bởi vì, trong lòng vẫn luôn mong Ôn Sơ sẽ tha thứ cho .

35

Khi Thẩm Tự Bạch kịp đến công ty mà Ôn Sơ với Ôn, thì xuống xe thấy cô và Ôn Ngôn tay trong tay từ phía đối diện tòa nhà công ty bước tới.

Anh lập tức chột mặt , nhưng lúc đó Ôn Ngôn vô tình liếc thấy biển xe. Cậu sợ rằng nếu Ôn Sơ chỉ cần nghiêng đầu một chút sẽ thấy Thẩm Tự Bạch, nên lập tức vòng tay ôm lấy eo cô, giữ cô sát .

Hành động đột ngột khiến Ôn Sơ giật : “Sao ?”

Ôn Ngôn chỉ giả vờ ngây thơ mà còn làm nũng mặt cô: “Vì quá thích em .”

Ôn Sơ bật , đưa tay che miệng, bất ngờ kiễng chân đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Ôn Ngôn.

Khoảnh khắc , Thẩm Tự Bạch thấy rõ ràng, là Ôn Sơ chủ động hôn Ôn Ngôn.

Vậy... cô thực sự thích ?

Nếu thật , thì bây giờ xông lên kéo hai họ sự thật năm xưa...

E rằng sẽ chỉ phá vỡ khoảnh khắc ngọt ngào của họ thôi.

Anh cúi đầu, cuối cùng vẫn xe và rời .

Ôn Ngôn dõi theo xe Thẩm Tự Bạch rời khỏi từng chút một, đến khi Ôn Sơ nhéo lên cái mụn đáng ghét sống mũi , đau đến nỗi mới giật hồn.

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Ôn Sơ : “Cái mụn , đừng động , nặn lâu khỏi. , nãy giờ cứ gì thế?”

Nói xong Ôn Sơ đầu . khi về phía mà Ôn Ngôn , nơi đó chẳng còn gì cả, chỉ còn chỗ đậu xe trống.

“Có , trong mắt chẳng là em ?”

Ôn Ngôn nắm lấy tay cô, cùng bước tòa nhà văn phòng.

Lúc Thẩm Tự Bạch mới hiểu vì Ôn Sơ kiên quyết chịu đến công ty của làm việc. Hóa , cô sớm tìm nơi để dựa . Cho dù là chọn trường học, công ty, đều ở cạnh Ôn Ngôn.

Mặc dù sự thật hiển hiện ngay mắt, nhưng trong lòng Thẩm Tự Bạch vẫn cam tâm.

Từ khi Ôn Sơ bắt đầu làm, cô ít khi về nhà, Thẩm Tự Bạch cũng lâu lắm gặp cô. Chỉ thỉnh thoảng, qua điện thoại của Ôn, mới giọng cô. Anh chỉ thể lén trốn cánh cửa, trộm những cuộc trò chuyện thường ngày của họ.

Nghe loáng thoáng, vì công việc nên cô bạn Văn Lâm của Ôn Sơ ở gần công ty, hai dọn đến ở cùng cho tiện làm.

hiểu , Thẩm Tự Bạch vẫn cảm giác... hình như Ôn Sơ đang sống chung với Ôn Ngôn?

Không do thời tiết ngày càng lạnh, gió thổi vù vù, lá khô đầy trời. Mùa thu vốn cô quạnh càng thêm hiu hắt.

Anh một bên cửa sổ, cơn mưa rơi nặng hạt, trong phòng chỉ duy nhất một chiếc đèn bàn sáng lên, ánh sáng khiến bóng dáng Thẩm Tự Bạch càng thêm cô độc.

Không bao lâu , cuối cùng cũng dậy, đến bàn làm việc, cầm lấy tờ lịch treo mặt, dùng bút gạch chéo ngày hôm nay. Tính kỹ , ngày Thẩm Tự Bạch còn ở thế giới chỉ còn đúng nửa năm. Anh thật là mâu thuẫn...Lúc thì thấy thời gian trôi chậm, lúc thấy quá nhanh.

 

Loading...