KHÔNG PHẢI VAI PHỤ - 7

Cập nhật lúc: 2025-01-19 23:26:50
Lượt xem: 6,016

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Di Quý nhân c.h.ế.t , khắp nơi đều rằng hoàng hậu bắt nàng kẻ thế , để ngừa lộ chuyện ngoài nên cũng g.i.ế.c hại diệt khẩu.  

 

Hiện giờ, gia tộc họ Vạn và họ Tô đang ầm ĩ triều đình dứt.  

 

Tiêu Diễn thiếu thủ đoạn của , nhưng vẫn trút giận lên Vĩnh Ninh.  

 

Sắc mặt nàng lập tức tái nhợt, còn chút máu.  

 

Nàng nghĩ rằng nỗi uất ức của sẽ Tiêu Diễn thấy, nghĩ rằng nàng cũng sẽ nhận sự yêu thương giống như các hoàng tử công chúa khác.  

 

trong mắt bậc đế vương, chỉ giá trị khi hữu dụng hoặc vô dụng mà thôi. Còn với Tiêu Diễn, Vĩnh Ninh chính là kẻ vô dụng.  

 

Nàng thể nào thứ tình phụ tử mà nàng mong mỏi.  

 

Xưa , dù Tiêu Chước ốm yếu nhưng phong thái tử, tình cảm giữa nó và Tiêu Diễn cũng chỉ là lễ nghĩa quân thần, chút tình cha con nào.  

 

Những lời đồn đại rách nát, các quan văn võ và các phi tần bàn tán suốt bao nhiêu năm, cuối cùng cũng Tiêu Diễn bày mặt .  

 

"Triều đình trách nàng vượt quyền, hậu cung nàng ngỗ ngược. Khuynh Nhi, trẫm mệt mỏi. Vì trẫm, nàng thể thu bớt tính khí của một chút ?  

 

"Đưa con bé trở nơi cũ, chăm sóc Vân Trạch, hơn ?"  

 

"Tất nhiên là !"  

 

Con trai xương cốt còn lạnh, cớ gì nhặt một hoàng tử bất kỳ để thế, để quên nó?  

 

Ta thẳng thừng từ chối.  

 

"Vĩnh Ninh một món đồ, nó là một con sống sờ sờ, cũng đáng lựa chọn và bảo vệ một cách kiên định. Ngài cũng là phụ hoàng của nó, nếu giữa chừng ép bỏ rơi nó, ngài nghĩ đến nó sẽ để vững ?"  

 

Tiêu Diễn hài lòng:  

 

"Nó cũng là con gái trẫm, chẳng lẽ trẫm sẽ để nó chịu thiệt ."  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Ta kéo Vĩnh Ninh , xắn tay áo nàng lên, để lộ những vết thương chi chít, đồng thời đem sự bất mãn của phơi bày mặt Tiêu Diễn:  

 

"Đây chính là tình phụ tử dạt dào mà ngài ?"  

 

Mẫu của Vĩnh Ninh chỉ là một cung nữ danh phận, dung mạo tầm thường, tính cách nhút nhát, là kiểu Tiêu Diễn ghét nhất.  

 

, khi nàng sinh Vĩnh Ninh băng huyết mà c.h.ế.t, điều nghĩ đến là sự đáng thương của nàng mà là sự giải thoát cho chính .  

 

Đứa trẻ mới lọt lòng ném cho hoàng hậu, coi như một ân thưởng lớn lao.  

 

Còn sống c.h.ế.t, sống như thế nào, chỉ là một công chúa mà thôi, quan tâm.  

 

"Vân Khuynh, nàng còn loạn đến bao giờ nữa?"  

 

"Ta thấy đủ!"  

 

Ta lạnh lùng :  

 

"Khi ngài giáng từ chính thất xuống tần phi, cướp lấy hậu vị của , ngài đủ ? Khi Tiêu Chước c.h.ế.t thảm, ngài thờ ơ dửng dưng, ngài từng đủ ? Và giờ đây, ép nuôi dưỡng đứa con trai mà ngài yêu quý nhất, ngài bao giờ thấy đủ ?"  

 

Tiêu Diễn giận đến phát run, nhưng lời nào.  

 

Lần đầu tiên giữa kết thúc trong bất hòa.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-phai-vai-phu/7.html.]

 

Cũng là đầu, còn giả vờ với nữa.  

 

Vĩnh Ninh bên, đôi mắt đen láy của nàng ngấn nước.  

 

11

 

"Họ con là may mắn, khắc c.h.ế.t ruột của , cũng sẽ khắc c.h.ế.t khác."  

 

"Mẫu phi xem, con tới đây thì cãi với phụ hoàng ."  

 

Tay run lên một chút khi đang cầm miếng điểm tâm, nhưng vẫn mỉm , đưa nó đến mặt nàng:  

 

"‘Họ’ là ai? Họ thì tính là cái gì? Những lời lẽ nhảm nhí cũng đáng để chúng bận tâm ?  

 

"Không lẽ chỉ vì bắt con luyện chữ hai canh giờ mỗi ngày, nên con nghĩ đến chuyện bỏ trốn ?"  

 

Nàng cúi đầu miếng điểm tâm:  

 

" con chỉ gây họa, phụ hoàng..."  

 

"Vậy thì đừng gây họa nữa là . Những lời ác ý của khác, khi con đủ năng lực thì hãy mạnh mẽ đáp trả, còn khi đủ khả năng thì chỉ cần để nó lọt qua tai bỏ qua. Nếu con sống yên , mà con thực sự chịu khổ vì điều đó, chẳng rơi đúng bẫy của kẻ ác ?"  

 

Nhìn theo bóng lưng của Tiêu Diễn, siết chặt bàn tay, cố nén nỗi hận trong lòng:  

 

"Ta và từ lâu như nước đổ khó hốt, đó là chuyện giữa , liên quan gì đến con."  

 

Cầm tờ giấy nàng luyện chữ lên, chỉ hai vết mực nhòe đó, nghiêm khắc :  

 

"Hai chữ , con phân tâm . Hôm nay tập thêm nửa canh giờ nữa."  

 

Vĩnh Ninh thích ánh nắng mặt trời, vì thế sai chuyển ghế giàn nho, cùng nàng luyện chữ.  

 

Nỗi sợ hãi của nàng hiện lên mặt giấy, hóa thành những vệt mực đen nhòe nhoẹt.  

 

Ta thấy rõ ràng.  

 

Cũng giống như năm xưa Thái hậu từng kiên định chọn , hôm nay cũng kiên định chọn nàng.  

 

"Dù con chậm đến cũng cả, sẽ cùng con. Rồi sẽ ngày, chúng cùng đến đích."  

 

cơn giận của Tiêu Diễn vẫn ám ảnh nàng.  

 

Sợ rằng sẽ gây họa cho , nàng lặng lẽ nuốt xuống tất cả những ủy khuất mà nàng chịu ở học đường.  

 

12

 

Vĩnh Ninh thường xuyên trở về từ học đường với y phục lấm bẩn, giày dép ướt sũng, thậm chí bài tập vấy đầy mực.

 

Ta chờ đợi nàng mở lời, nhưng nàng luôn né tránh, gì.  

 

Hồng Diệp từng theo quan sát, nàng rằng chính Vĩnh Xương, con trai của Di Quý Nhân, trút hết oán hận đối với lên Vĩnh Ninh.  

 

Những trò đùa trẻ con chẳng lấy mạng ai, nhưng như lưỡi d.a.o cùn cắt từng mảnh da thịt, từng chút một mài mòn ý chí của con , giẫm nát lòng tự trọng và tự tin, từng chút từng chút để vết sẹo trong tim cả đời lành.  

 

Những gì từng chịu, Vĩnh Ninh nên chịu nữa.  

 

 

Loading...