KHÔNG PHẢI VAI PHỤ - 3

Cập nhật lúc: 2025-01-19 23:24:39
Lượt xem: 6,969

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một công chúa mẫu tộc che chở, cũng Tiêu Diễn yêu thương, tám năm trời chỉ thể sống như thế mà qua.  

 

Hồng Diệp, mới mắng Vĩnh Ninh bao nhiêu điều sai trái, giờ đây ngẩn nên lời.  

 

nàng vẫn tức giận đến mức định xông thì nắm chặt cổ tay ngăn .  

 

Vĩnh Ninh dẫn đến đây, để thấy nàng ức h.i.ế.p để lời mắng nhiếc từ lũ .  

 

Quả nhiên, chỉ một lúc , một lão ma ma vén rèm cửa .  

 

Vĩnh Ninh liền dậy từ chỗ quỳ gối bồ đoàn.  

 

"Tối nay đừng ngủ nữa, quỳ mà chép kinh thư cho Thái tử để lấy lòng Quý phi một chút.  

 

"Mở cửa sổ , cảm lạnh một chút. Chỉ là kinh thư thôi, nhưng kinh thư chép khi bệnh nặng mới khiến khác động lòng hơn ?  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Quý phi hỏi thì nhớ ngoan ngoãn trả lời, cố lấy nhiều phần thưởng mà giữ . Quý phi chỉ là con ve mùa thu, ngươi thể dựa lâu .  

 

"Dù cũng tìm cách tính toán kiếm thêm ít bạc mà phòng …"  

 

Lão ma ma mắng mở cửa sổ, đầu thì ngay lập tức một mẩu xương gà sắc nhọn đ.â.m thẳng cổ họng.  

 

Máu đỏ tươi b.ắ.n đầy lên khuôn mặt của Vĩnh Ninh. Nàng lạnh lẽo, rợn :  

 

"Xuống địa ngục , nhớ báo mộng bảo con trai ngươi đốt thêm ít đồ, âm phủ chẳng thiếu thứ gì ."  

 

Lão ma ma ôm cổ ngã vật xuống đất, thở yếu ớt như tiếng bễ lò rèn, phát những âm thanh khò khè đáng sợ, rõ ràng c.h.ế.t ngay .  

 

Vĩnh Ninh kéo khuôn mặt lạnh như ác quỷ, cầm lấy chiếc ấm đồng bàn, từng bước tiến gần.  

 

Dáng vẻ toan tính, kiêu ngạo và xem thường tất cả , thật khiến yêu thích thôi.  

 

Thật giống năm xưa trong hậu cung , khi âm thầm g.i.ế.c trong bóng tối đến tám phần.  

 

05

 

Năm đưa hậu cung con tin, các hoàng tử công chúa trong cung ai nấy đều hung ác vô cùng.  

 

Vì Bạch gia quân bại trận, cha chiến tử, vẫn mang tiếng là kẻ họa quốc ương dân.  

 

Bọn họ liền khoác lên cái danh chính nghĩa, kích động bọn nha và ma ma ngang nhiên ức h.i.ế.p .  

 

Chiếc giường mỏng manh của , lớp chăn hoa gấm thì đầy đặn, nhưng xuống chẳng mấy ngày là khô ráo.  

 

Ngay cả cơm trắng cũng lẫn đầy cát, khó mà nuốt trôi.  

 

Hoàng đế bận trăm công nghìn việc, rảnh bận tâm đến một tiểu nữ thần dân như . Hoàng hậu lúc bấy giờ sủng ái, cũng chẳng mẫu tộc để dựa , từ lâu Quý phi ép đến còn chỗ , thể bảo vệ .  

 

Trải qua những ngày nh.ụ.c m.ạ và ức h.i.ế.p triền miên, rằng chẳng thể trông mong ngoại tổ phụ đến cứu . Sinh tử của đều giam cầm trong những bức tường cung thành dày đặc .  

 

Vì thế, khi tiểu cung nữ hắt nước lạnh lên giường , ngạo mạn vỗ tay định , liền cầm chiếc ghế đập nát đầu ả.  

 

Kéo theo thể đầy m.á.u của ả , bước Dưỡng Tâm Điện với cả đẫm máu, tay cầm lá cờ lửa đỏ rực của Bạch gia quân vẽ bằng máu, cúi đầu nhận tội mặt văn võ bá quan và hoàng đế.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-phai-vai-phu/3.html.]

Ngày , gió lạnh thổi mạnh, cũng giống như đêm nay.  

 

Ta mang theo đầy vết thương, cùng tất cả những đòn nhắm nơi hậu cung, lao đầu án thư trong Dưỡng Tâm Điện, dùng m.á.u để cầu sinh trong tuyệt vọng.  

 

Khi đó, thiên tử mới , trong cung, một nữ nhi Bạch gia như sống cảnh ngày hôm nay thể trụ đến ngày mai, chẳng khác nào thấp kém hơn cả cung nữ.  

 

Hoàng tử, công chúa, những đứa con cưng của trời, hoàng đế mắng đến m.á.u ch.ó đầy đầu.  

 

khi tỉnh cơn hôn mê, việc đầu tiên cầu xin sự che chở, mà là điên cuồng cầm kéo bàn, lao thẳng đến mặt đám hoàng tử công chúa đang ngoài cửa để xin .  

 

Muốn g.i.ế.c bọn họ, với sức của một , mà dễ dàng.  

 

Ta bao giờ nghĩ sẽ tự chôn vùi mạng sống của ở nơi .  

 

Thế nên, nhắm tên thị vệ của đại hoàng tử, ức h.i.ế.p tàn nhẫn nhất, để tay .  

 

Ngay mặt đám hoàng tử và công chúa đang đầy trong sân, thị vệ đến kéo một nhát kéo xuyên cổ họng.  

 

Lồng n.g.ự.c phập phồng ngừng của đ.â.m thành những hố m.á.u đỏ lòm.  

 

Hắn kêu lên, nhưng cổ họng hủy, chẳng thể phát âm thanh.  

 

Chỉ còn bàn tay nhuốm đầy m.á.u vươn về phía đại hoàng tử đang sợ đến ngây để cầu cứu.  

 

để c.h.ế.t, điên cuồng kể từng việc bắt nạt của đám hoàng tử công chúa, cầm kéo đ.â.m mù mắt , đ.â.m nát mặt , ngay cả cái miệng thường xuyên mắng c.h.ử.i cũng rạch toang đến tận mang tai.  

 

Động tác nhanh đến mức, khi công chúa bật thành tiếng, thẳng bọn họ với cơ thể đầy máu:  

 

"Ai tiếp theo lên đây?"  

 

Ngày hôm , các hoàng tử công chúa sợ đến mức bệnh ít .  

 

Chúng nào kẻ trưởng thành từ chiến trường, tất cả sự ngạo nghễ chỉ dựa hoàng quyền mà , chắc thực sự vô úy vô sợ.  

 

Khi dằn mặt đủ lũ hổ giấy, ngay lúc lưỡi đao của thị vệ chuẩn c.h.é.m xuống, cũng gục ngã, cả ngất trong vũng máu.  

 

Lúc tỉnh , giả vờ như quên sạch chuyện.  

 

Ngơ ngác đám hoàng tử công chúa mang theo lễ vật nặng nề đến xin , yếu ớt hỏi:  

 

"Các thật sự bắt nạt nữa chứ?"  

 

"Không! Không !"  

 

"Cũng sẽ mắng nữa chứ?"  

 

"Chắc chắn !"  

 

Ta thở phào nhẹ nhõm, "phịch" một tiếng quỳ xuống chân hoàng đế:  

 

"Đa tạ bệ hạ thương xót!"  

 

Hoàng đế thần sắc khó lường, đám hoàng tử công chúa như quỷ.  

 

 

Loading...