KHÔNG PHẢI VAI PHỤ - 2
Cập nhật lúc: 2025-01-19 23:24:26
Lượt xem: 7,598
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
*
Ta kiên định kéo Vĩnh Ninh đến bên cạnh :
"Thần chỉ chọn Vĩnh Ninh, tạ ơn Hoàng thượng!"
*
Bình luận rộ lên:
【Quả nhiên nàng điên , nam chính tương lai dâng đến tận tay mà cần, ôm lấy gói quà rắc rối dính líu đến cửu tộc.】
【Nam chính nhỏ bé của chúng đừng , cánh cửa cung Vị Ương của Hoàng hậu nương nương mãi mãi rộng mở cho .】
【Cứ bám lấy đùi Hoàng hậu, quét sạch lũ nữ phụ độc ác trong Quán Chước cung.】
*
Quét sạch Quán Chước cung?
Một kẻ bệnh tật ở cung Vị Ương dám ?
*
Tiêu Diễn hít sâu một , mang theo uy áp của thiên tử, hỏi nữa:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Quý phi, nàng nghĩ kỹ chứ?"
Vĩnh Ninh là nữ nhi, duyên với ngôi vị hoàng đế. Nếu nuôi dưỡng nàng, tức là cắt đứt hy vọng khống chế lục cung.
Vì để tìm cho Tiêu Vân Trạch một xuất , Tiêu Diễn quả thật từ thủ đoạn.
*
Ta sóng vai cùng Tiêu Diễn suốt mười lăm năm, hơn một nửa những phong ba trong hoàng thành đều do cản. Tất cả chỉ vì như Thái hậu năm xưa, trở thành đỉnh cao nhất của Tử Cấm Thành.
khi con trai , Tiêu Chước, c.h.ế.t t.h.ả.m ngay mắt, Tiêu Diễn – nắm trong tay quyền sinh sát – khuyên nhẫn nhịn.
Vị hoàng đế , nếu thể rõ chuyện, thì để .
Nữ phụ độc ác g.i.ế.c điên cuồng?
Rất tuyệt, để thử xem!
03
Vĩnh Ninh dọn Quan Thư Cung của , mang theo hai lão ma ma già cỗi và vài bộ y phục nhỏ bé .
Không còn nam chính bên cạnh, những dòng chữ kỳ quái cũng chẳng xuất hiện nữa.
Vĩnh Ninh hề ngoan, càng hiểu lễ nghĩa.
Ta xuống, nàng tự tiện giật lấy một chiếc đùi gà bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Hai lão ma ma phía nàng sắc mặt tái mét, đầu cúi thấp đến mức như chạm đất.
Ta để lộ cảm xúc, xuống đối diện nàng, nhẹ nhàng múc một bát canh như khi xưa vẫn cho A Chước.
Nàng vùi đầu ăn thịt, ăn nhồm nhoàm, chẳng thèm ngước mắt lấy một , cũng đụng đến bát canh mà chuẩn .
Chỉ trong nháy mắt, bàn đầy sơn hào hải vị chỉ còn một đống bừa bộn của thức ăn thừa.
Nàng lau miệng qua loa, cúi hành lễ lưng rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-phai-vai-phu/2.html.]
Ánh đèn cung đình lạnh lẽo rọi lên bóng dáng gầy guộc, đơn bạc của nàng, khiến khỏi xót xa.
"Mai chuẩn nhiều thịt hơn một chút. Đứa trẻ thích ăn mặn."
Ánh mắt dừng chiếc đũa thiếu mất một nửa, khẽ nở nụ .
Vĩnh Ninh , thật thú vị.
Hồng Diệp vui, nhỏ giọng lầm bầm:
"Nương nương vẫn ư? Người ai chẳng , cứ khăng khăng chọn nàng ? Ngài xem, cái lễ nghi quy củ gì , chút nào giống công chúa chứ.
"Ăn đùi gà một nửa, còn chẳng giấu nửa , đúng là quá mất thể thống.
"Nếu để nô tỳ , ngày mai trả nàng về . Người nên Hoàng thượng, nhận Nhị hoàng tử là đúng hơn.
"Nhị hoàng tử học giỏi, lễ độ khiêm nhường, điều quan trọng nhất là lời nhất. Không giống như Đại công chúa…"
Ta đầy hứng thú hỏi :
"Nàng ở điểm nào?"
"Không hiểu lễ nghi, chẳng xem ai gì, ngay cả bề ngoài cũng giữ. Muốn ăn là ăn, là , chẳng lấy một câu dễ . Quần áo thì ngắn một đoạn, hợp với bất kỳ ai trong cung…"
Hồng Diệp đột nhiên khựng , đầy ngỡ ngàng.
Dáng vẻ của Vĩnh Ninh, mà giống năm xưa, khi bắt từ Mạc Bắc cung con tin, đến kỳ lạ.
Ta chỉ hận bản đến muộn với nàng.
Ta khẽ chạm chiếc vòng tay mà Thái hậu nương nương trao cho lúc lâm chung, nhẹ giọng :
"Nàng mẫu phi bảo vệ, chẳng ai dạy dỗ. Trong hậu cung ăn thịt , sống sót là dễ dàng gì. Ngươi còn nàng thế nào nữa?"
Hồng Diệp bất giác khựng tay .
Ta tiếp lời:
"Huống chi, nàng thông minh hơn ngươi tưởng nhiều. Lấy một chiếc đũa mồi, dẫn bản cung qua đó, để bản cung dẫn ngươi xem kịch ."
04
Choàng chiếc áo choàng dày, cùng Hồng Diệp bên ngoài cửa sổ của Vĩnh Ninh trong một đêm cuối thu lạnh lẽo, làn gió buốt giá thổi qua từng bước chân.
Bởi vì phạm quy củ, một công chúa đường đường chính chính hai lão ma ma mắng té tát đến còn chút mặt mũi.
Một lão ma ma chống nạnh, dùng ngón tay béo mập của chọc trán Vĩnh Ninh hết đến khác:
"Ngươi là ma đói đầu thai ? Ăn ngấu nghiến như , thật mất mặt! Bình thường chúng dạy ngươi quy củ, là để ngươi đói đến thế hả?
"Đồ ngu xuẩn, lấy lòng Quý phi để mang thêm chút ban thưởng về ? Chỉ riêng bộ y phục ngươi thôi cũng đủ để chúng sống sung túc cả năm đấy!"
Vĩnh Ninh chẳng mảy may phản ứng, dáng vẻ như quá quen thuộc, hệt như một khúc gỗ mặc cho mặt nước bọt văng tung tóe mặt, động đậy.
Mắng c.h.ử.i mệt , bà phịch xuống chiếc ghế tròn, vớ lấy một bát lớn tu ừng ực.
Ngay lập tức, lão ma ma còn cầm lấy thước gỗ, "bốp bốp bốp" quất lưng gầy của Vĩnh Ninh, tiếng gậy đ.á.n.h vang lên chan chát:
"Ngươi Quý phi bá đạo thế nào ? Mất mặt bà , ngươi c.h.ế.t thì cũng đừng kéo chúng c.h.ế.t theo!
"Nếu nhờ Hoàng hậu nương nương rộng lượng giữ mạng của ngươi, thì ngươi sớm hậu cung nuốt sạch đến chẳng còn mẩu xương nào !
"Đầu óc ngu ! Đi lấy lòng nên lấy lòng, ngày mai đến mặt Hoàng hậu, cầu xin phạt đ.á.n.h một trận cho nhớ đời !"