Lúc   mới thực sự cảm nhận thứ gọi là “mùi đàn ông” mà  .
“Tiểu Tịch,   hôi nữa, cho  hôn .”
Hắn chống tay lên sofa, ôm lấy  trong vòng tay vạm vỡ.
“Anh  yên để em lau tóc cho.”  cúi xuống, chui khỏi vòng tay , ép   lên sofa.
Vừa lau vài cái,   kéo  lên đùi.
“Tiểu Tịch,   đợi nổi nữa.”
Bàn tay to ôm  gáy ,  những nụ hôn dày đặc bắt đầu. Khác  chỉ như chạm nhẹ,   nụ hôn mãnh liệt hơn nhiều. Có vẻ con trai trong chuyện  bẩm sinh  bản năng, dù vụng về vẫn theo bản năng chiếm đoạt.
Nụ hôn như hôn, như liếm, như cắn,   choáng váng, đầu óc trống rỗng, chỉ  bám chặt vai .
“Tiểu Tịch, mở miệng .” Người  mềm nhũn, tim tê dại. Hắn tách , ngón tay chạm môi : “Ngoan, mở miệng cho  hôn.”
 mơ hồ hé miệng, liền   chiếm trọn; tim, môi, lưỡi đều tê rần. Bàn tay nóng luồn  trong áo, sờ eo  thì  tiếng gõ cửa vang lên.
 hoảng, đẩy  .
Trần Hoán nhíu mày, khó chịu  mở cửa. Người hầu mang bữa tối  đặt ở phòng ăn.
Trong bữa,  đột nhiên nhắc chuyện hôm nay: “Tiểu Tịch,  em  chuyện giải tỏa khu ngoại ô? Ai  cho em ?”
 nghẹn lời,  thể  thật rằng  “thức tỉnh”  hết diễn biến truyện. Sau một lúc,  thử dò hỏi: “Anh trả lời em . Giả sử  phát hiện thế giới  sống là một cuốn sách, và  là phản diện chuyên đối đầu nam chính,  sẽ  gì?”
“Đương nhiên  tay , g.i.ế.c nam chính  chiếm vị trí của .”
 im lặng. Quả nhiên đúng tính .
“Tiểu Tịch, em vẫn  trả lời câu .”
 nghĩ nhanh, nhớ cảnh   giận cha, đặt đũa mạnh xuống bàn: “Anh còn hỏi em   ? Em  hỏi tại   giấu em! Anh bắt đầu  bí mật với em từ giờ, chẳng lẽ    lén nuôi bồ nhí mà em cũng   ?”
Trần Hoán thấy  nổi giận, ngẩn , vẻ oan ức: “Tiểu Tịch, em oan cho  . Sao   thể  bồ nhí?”
Cuối cùng  thành công kéo suy nghĩ  sang hướng khác. Hắn bắt đầu chứng minh và thề nửa tiếng rằng tuyệt đối   bồ nhí.
 tiện miệng hỏi: “Vậy tại   giấu chuyện xây công viên?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ngan-noi-ke-phan-dien-tim-duong-chet/chuong-3-khong-ngan-noi-ke-phan-dien-tim-duong-chet.html.]
“Vì   tạo bất ngờ cho em, đó là công viên riêng dành cho em.”
Tim  như  rắc men nở, cảm xúc phức tạp dâng lên. Hóa  tất cả đều vì .  thật đáng tiếc, trong nguyên tác công viên  xây xong thì chuyện  xảy .
 hít sâu,  thẳng  , nghiêm túc: “Sau   nhất định tránh xa Lục Thời Yến, đừng gây chuyện với  , hiểu chứ?”
“Em  quan tâm   ? Hôm nay em nhắc đến tên   nhiều lắm .” Trần Hoán ghen tuông lộ rõ.
Cảm xúc  trỗi dậy trong  tan biến. “Anh đừng gây chuyện với  , em mới  nhắc tên. Nhớ kỹ, đừng đối đầu với  , càng tránh càng . Nếu    đừng hòng hôn em nữa.”
“Được, ,  hứa  đối đầu với  nữa,  ?” Cuối cùng nhận  lời hứa,  thở phào.
Hôm , nhân lúc Trần Hoán  học,  tranh thủ đến bệnh viện.
Tìm thấy bà của Lục Thời Yến, bà đang chống gậy mò xuống cầu thang. Dáng  run rẩy khiến  sợ bà sẽ ngã, vội chạy đến đỡ bà lên. Mấy y tá chạy đến khuyên bà  về phòng. Hỏi  mới  bà tự trốn  mà   thủ tục xuất viện.
Bà cố chấp đòi về nhà, nhưng nhà   phá, tình trạng bệnh  thể trì hoãn; nếu  điều trị kịp, khó trụ nổi nửa năm.
   là bạn học Lục Thời Yến,   nhờ chăm bà. Nghe tên Lục Thời Yến, bà ngoan ngoãn: “Bạn của Tiểu Yến ,  , bà về ngay. Cháu đừng mách với Tiểu Yến nhé, nó mà  bà chạy lung tung sẽ giận.”
“Vâng, cháu giữ bí mật cho bà.”  dìu bà về phòng,  chuyện với bà một lúc. Vài tiếng  Lục Thời Yến hớt hải  phòng.
Thấy ,  lặng một chút, nhưng  tiếng bà gọi thì chạy đến nắm tay bà.
“Bà ơi, hôm nay bà uống thuốc đúng giờ chứ?”
“Có bạn Tiểu Tịch ở đây trông bà,   uống thuốc .” Bà còn khen   ngớt.
Lục Thời Yến liếc  lạnh lùng: “Ở đây  cần cô nữa, cô  thể về .”
“Bà ơi,  Tiểu Yến   ,  kịp cảm ơn  đuổi   .” Bà    trung,  sang : “Tiểu Tịch, cháu đừng để bụng, tính nó vẫn thế.”
 xin bà tạm biệt   hiệu   chuyện với Lục Thời Yến ngoài phòng.
Bên ngoài,  đưa cho  một thẻ ngân hàng. “Đây là bồi thường cho bà, ngoài chi phí điều trị còn  tiền đền nhà.”
Anh  nhận, chỉ  nhạt, mỉa mai: “Đây là trò của kẻ  tiền các  ? Đuổi   giả vờ   .”
 thở dài, đặt thẻ lên ghế. “Lục Thời Yến,  thừa nhận việc Trần Hoán  là ngang ngược.   cũng  hiểu con trai bà  nhận tiền, ký giấy đồng ý phá dỡ. Người khiến bà   nhà chính là con trai bà.