Tài nấu nướng của Lục Cẩn Thời bất ngờ là ngon. Trong ký ức của , từng nấu cơm.
"Ở nước ngoài tự học đấy."
Như thể suy nghĩ của , đối diện, giải thích với . Cuối cùng, ánh mắt chăm chú, dường như lời .
Nhớ chủ đề cắt ngang lúc nãy, bỗng thấy căng thẳng. Cúi đầu giả vờ chăm chú ăn mì.
Anh cũng kiên nhẫn, cứ đợi ăn xong, cầm bát rửa. Rửa xong, mới mở miệng:
"Em đoán gì mà, đúng ?"
"... Đầu óc em ngốc, đoán ."
"Ừ, thẳng. Anh thích em, từ hồi cấp ba thích em."
"Em bảo em ngốc, tại 'Ừ'?"
"... Đây là trọng điểm ?"
"Sao trọng điểm? Anh cũng thấy em ngốc?"
Lục Cẩn Thời day trán, vẻ bất lực, khi ngẩng đầu nữa, khôi phục vẻ nghiêm túc: "Em đừng lảng tránh vấn đề mãi ?"
im lặng.
Anh bước lên một bước, nắm lấy tay : "Lâm Mịch Tuyết, thích em, thể cảm nhận em cũng thích . Trước năm hai đại học, những lời thể với em, nhưng bây giờ, còn gì thể ngăn cản chúng nữa, hy vọng em thể nghiêm túc suy nghĩ việc bạn gái ."
"Tại bốn năm qua tìm em?" đột nhiên hỏi, sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-muon-lam-anh-trai-cua-em-nua-chi-muon-em-thoi/chuong-14.html.]
Có vẻ ngờ để ý chuyện . Hồi lâu, mới nhíu mày, vẻ tủi : "Lúc đó em đơn phương cắt đứt liên lạc với , liên lạc với em mấy , em đều thèm để ý đến ."
"Nên cứ thế suốt bốn năm tìm em?"
"... Nếu năm đó tìm em, em chịu ở bên ? Hay là sẽ vì ánh mắt của đời mà lựa chọn rời xa ?"
suy nghĩ kỹ, hình như đúng là vế . Thứ nhất ly hôn với bố , nếu yêu ngay lúc đó, thể thản nhiên đối mặt với và bố . Hơn nữa, của , cũng cảm thấy tình cảm dành cho đủ lớn để vì mà phản bội tất cả.
"Anh chỉ cho em thời gian, suy nghĩ thật kỹ. Đợi chúng học xong hết, sẽ tìm em."
Lý trí thật đấy, gì cũng quy hoạch rõ ràng. Dường như chẳng hề lo lắng sẽ xảy chuyện ngoài ý .
"Anh sợ trong bốn năm đó em bạn trai ?"
"Sợ chứ." Anh : "Cho nên, tin em phim với một trai như thế, chẳng đến ?"
Thấy gì, ánh mắt rực lửa: "Vậy nên, đến vẫn tính là muộn chứ?"
"... Không ."
đầu , bực bội và khó chịu, cũng hiểu vì .
"Vậy thế nào mới ?"
"Hay là để hôn em một cái nhé?"
liếc mắt : "Anh giở trò lưu manh thì cứ thẳng."
Anh nhếch môi , ánh mắt rơi môi , mắt : "Vậy em cho ?"