Vừa  thấy , em lảo đảo giơ tay, gọi khẽ: “Mẹ…”
 
 bước lên nắm lấy bàn tay lạnh ngắt , khẽ :
“Mẹ đây.”
Sau khi Thẩm Tư Thiểu  định trong phòng bệnh và  y tá chăm sóc, trời  nhá nhem tối.
 
Cậu bé bướng bỉnh cứ   chằm chằm, nhưng  cũng  chịu nổi tác dụng thuốc,   trong khi vẫn nắm tay .
 
 nhẹ nhàng rút tay .
 
 cũng nên  .
 
Người đàn ông đòi bồi thường vẫn ở  trong phòng bệnh, thấy  chuẩn  rời  liền  theo.
 
Anh   kiểu cường điệu: “Nếu thằng nhóc cứ bám lấy cô mãi,  sẽ  vạch trần giấc mơ ban ngày của nó mất. Người  ốm chứ   để ép  c.h.ế.t  chứ.”
 
“Tại    là ép c.h.ế.t?” –  bĩu môi.
 lúc , gặp Thẩm Sính đang  mua cơm về,    vẻ ngạc nhiên:
“Em  ? Đợi tí nữa Thiếu Thiếu Tình …”
 
Người đòi bồi thường chen : “Cho nó  tìm  ruột , mười tuổi  còn nhận  bừa bãi, đúng là nực .”
 
 khẽ đóng cửa phòng bệnh , bước  vài bước.
 
Hai  đàn ông  cùng  theo.
 
    Thẩm Sính.
 
Người đàn ông sắp tái hôn, lúc  trông  rạng rỡ như  tưởng tượng.
 
Anh  gầy rộc ,  ánh đèn trắng sáng choang của bệnh viện, tóc hai bên mai  lốm đốm bạc.
 
Anh   già .
 
   mắt  , nghiêm giọng:
“Sau khi Thiếu Thiếu Tình ,  ơn  với em  đừng để giáo viên gọi điện cho  nữa.”
 
“ em là  của thằng bé mà!”
 
  khẽ:
“Bác sĩ Thẩm,     ruột của thằng bé. Anh cũng , chúng  ly hôn ,  và nó chẳng còn quan hệ gì nữa. Huống hồ…  ruột của nó cũng yêu nó.”
 
Anh  im lặng, lưng vốn luôn thẳng tắp giờ cũng  khom xuống.
 
“…   hủy hôn với Thiếu Tình .” –   khổ –
“Em  ? Khi  cơ hội   với cô ,  mới phát hiện lòng   là hình bóng em. Em ngày xưa theo đuổi  nhiệt tình thế nào, đôi lúc giận dỗi trẻ con  ,  những lúc đưa Thiếu Thiếu  học, cả hai chúng  cùng  mấy tư thế ngốc nghếch ở cửa nhà…”
 
Ánh mắt   nóng rực dần:
“Doanh Doanh, chúng  bắt đầu   ? Anh và Thiếu Thiếu … thể thiếu em.”
 
“Không thể.” –  lập tức từ chối.
 
Gương mặt   đầy quyết tâm:
“Anh  tin! Lúc  chúng  hạnh phúc như ,  nhất định  giành  em!”
 
 thật sự    cuốn  chuyện dây dưa với   nữa.
 
Việc mỗi ngày   gọi đồ ăn đến tiệm của  thôi cũng khiến  phát rồ .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-lam-me-ke-toi-ly-hon-tra-con-cho-tinh-cu-cua-chong-toi/8.html.]
 hít sâu một ,  sang hỏi  đàn ông đòi bồi thường bên cạnh:
“Hôm   hôn , thấy sướng ?”
 
Anh  sửng sốt vì câu hỏi bất ngờ,  đó gật đầu lia lịa.
 
“Được, cho  sướng thêm  nữa.”
 
  sang Thẩm Sính:
“Nhìn cho rõ nhé!”
 
 vươn tay ôm cổ  đòi bồi thường, nhón chân hôn  .
 
—-----
 
Khi buông ,  đàn ông thở hổn hển, mặt đỏ bừng, mồ hôi túa  nơi chóp mũi, mắt vẫn còn nhắm.
 
Mở mắt , cả    run lên, như bừng tỉnh từ giấc mơ.
 
Ngay  đó,   bỏ chạy như một con thỏ  hoảng, thoắt cái  biến mất dạng.
 
 há hốc  theo,  đầu bảo Thẩm Sính:
“Như  thấy đó,   bắt đầu một mối tình mới và đang tận hưởng nó. Anh  gì,  cũng  còn quan tâm nữa. Làm ơn, đừng  những chuyện vô nghĩa.”
 
Mặt   như táo bón, ánh mắt ngẩn ngơ như   cú sốc lớn từ nụ hôn  , nhưng vẫn  chịu từ bỏ:
“Không , em chỉ là bốc đồng thôi, còn gặp nhầm  nữa. Em  bạn trai mới của em , hôn xong là chạy, chẳng đáng tin chút nào. Doanh Doanh,   để ý những điều đó, miễn là em  !”
 
Anh  bắt đầu giở chiêu quấn quýt,    cũng  lay chuyển .
 
Trước đây  theo đuổi   vất vả,  khi kết hôn,   chẳng mấy khi để tâm đến .
 
 từng mong rằng, giá như   cũng trân trọng  như  từng trân trọng , thì   mấy.
 
 giờ     theo đuổi , chỉ khiến  thấy phiền.
 
Tình yêu  dành cho  ,    tan biến.
 
Đột nhiên,   quỳ một gối xuống,  màng đến ánh  của y bác sĩ  bệnh nhân xung quanh, ngẩng đầu kiên định :
“Doanh Doanh, lấy  nhé. Trước đây em luôn  cả đời  từng  ai cầu hôn. Giờ  nghiêm túc cầu xin em, hãy cưới  thêm  nữa…”
 
 lúc đó, phía xa vang lên tiếng bước chân dồn dập.
 
Chỉ trong nháy mắt, một bóng  cao lớn lao tới.
 
Là  đàn ông đòi bồi thường, mồ hôi đầm đìa, quỳ sụp cách mấy bước, trượt gối vài mét, đẩy văng Thẩm Sính, dừng   mặt .
 
“Nhà  chỉ   .   nghề nghiên cứu robot, công ty khởi nghiệp, thu nhập   định, năm ngoái  hai chục triệu.
 
“Biệt thự  tự mua, bên cạnh còn căn là bố  để .
 
“   hôn ước, cũng   con riêng.
 
“  từng yêu ai, trong tim chỉ  một bóng hình – chính là  đang   mặt .”
 
Anh  quỳ đó, tay cầm hộp nhung đỏ.
 
Trong hộp là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh.
 
“Cô Triệu Doanh Doanh,  là Sở Kinh Thanh. Xin hãy lấy ,  ?”
Năm  mười bốn tuổi, trong làng  một ông lão độc , bỏ  năm vạn mua một đứa bé trai từ bọn buôn  để     hương khói.