—--
 
Tuy   chút nền tảng fan, nhưng vì bỏ bê lâu, fan hoạt động  còn mấy ai.
 
Trước khi livestream,  sợ doanh  khai trương quá thê thảm, còn nhờ Vương Na Na canh phòng bình luận, để tạo chút  khí.
 
Không ngờ,  mở link là hàng  bán sạch trong một giây.
 
Năm mẫu quần áo  chuẩn    đủ bán.
 
Vương Na Na kinh ngạc kêu lên:
“Wow,  ly hôn xong mà vận  lên như diều gặp gió , ngay cả Thần Tài cũng theo dõi  đó!”
 
Tối hôm  cũng .
 
Tối thứ ba vẫn thế.
Chỉ trong ba ngày,  bán  năm trăm ngàn tiền hàng, tiến triển  đến mức  thể tin .
 
  đó thì rắc rối bắt đầu.
 
Vì thiếu kinh nghiệm, hàng chuẩn   đủ, kho cũng   nhiều như .
 
 và Na Na  dậy từ tờ mờ sáng  lấy hàng ở chợ sỉ, về cửa hàng  vùi đầu đóng gói.
 
Lúc đóng gói,  mới phát hiện điều bất thường.
 
Gần 90% địa chỉ giao hàng là một — mà   ngay tại Hàng thị.
 
Dựa  địa chỉ, đó là khu biệt thự nổi tiếng, nơi giới nhà giàu và  nổi tiếng thường sống, giá cả cực kỳ đắt đỏ.
 
Na Na sửng sốt:
“Cậu quen  giàu thế từ khi nào ? Cách   theo đuổi   quê mùa  xa xỉ  cực kỳ kín đáo.”
 
Kín đáo ?
 
Một bóng hình chợt lóe trong đầu .
 
 và Na Na liền đến khu biệt thự đó.
 
Trước cổng khu,  dùng điện thoại của Na Na gọi   điện thoại  nhận hàng  để .
 
Chuông vang ba tiếng,   bắt máy.
 
 cố tình hạ giọng :
“Xin hỏi   là ‘Chậm một giây mất cả thế giới’ ? Anh  hàng đến , bảo vệ  cho , phiền   lấy một chút.”
 
Người đó   gì nhiều, chỉ “ừ” một tiếng  cúp máy.
 
Mười phút , một bóng dáng quen thuộc xuất hiện  cổng.
 
Cao một mét chín, chân dài, vẫn mặc áo ba lỗ như  đầu  thấy, lộ rõ cơ bắp n.g.ự.c căng tràn và tám múi bụng.
 
 khẽ  lạnh.
 
Hắn   thấy  thì lập tức che mặt   định bỏ chạy.
 
 lớn tiếng hỏi:
“Anh chột  gì ? Làm  mà  dám nhận ?”
 
Hắn khựng ,  đầu,  vẻ  thấy  bất ngờ:
“Ồ,   tình cờ gặp em ở đây ? Có duyên thật đấy!”
 
 tức đến phát điên.
 
“Anh  ý gì? Trêu  thế  vui lắm  ? Có tiền là giỏi lắm ?”
 
Hắn rõ ràng cao lớn như một cây dương cứng cáp,  mà  cúi đầu, lí nhí:
 
“Nếu tiền  giúp gì cho em, thì  tiền cũng chẳng là gì cả.”
 
Na Na huých , nháy mắt liên tục:
“Cậu hung dữ  gì? Người  là đối tượng theo đuổi cực phẩm đấy! Ông bà tổ tiên nhà   độ mới gặp   thế , đừng   trân trọng.”
 
Dạy dỗ xong , cô   tươi như hoa hướng dương, tiến  gần hỏi :
 
“Anh thích Doanh Doanh nhà  đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-lam-me-ke-toi-ly-hon-tra-con-cho-tinh-cu-cua-chong-toi/7.html.]
 
Hắn đỏ bừng tai, len lén liếc , nhẹ nhàng gật đầu.
 
Na Na  hỏi:
“Thích bao lâu ?”
 
“Lâu lắm ...”  rụt rè trả lời.
 
Na Na “waa” một tiếng, mắt sáng rực:
 
“Anh nhà  ai ? Thu nhập năm bao nhiêu? Căn biệt thự  là thuê  mua?
 
“Chuyện kết hôn tự  quyết  ? Có hôn ước nào ? Có con riêng ? Trong lòng còn nhớ mối tình đầu ? Dứt khoát với  cũ ?
 
“Nhà  Doanh Doanh   thế  , cũng  nhận   kế  đấy!”
 
Cô  hỏi một tràng dài, đúng là    mối mai thì phí nhân tài.
 
Thấy cô  xu hướng hỏi tiếp,  vội bịt miệng cô kéo , thì điện thoại  đúng lúc vang lên.
 
Là cô Trương, giáo viên chủ nhiệm của Thẩm Tư Thiếu.
 
 vốn  định bắt máy, nhưng bên  gọi liên tục  dứt.
 
Vừa bắt máy, cô giáo   gấp gáp:
“Mẹ của Tư Thiếu, cô mau đến bệnh viện Nhân dân ! Em  đau bụng ngất xỉu ,  đang cùng em   xe cấp cứu đến bệnh viện.”
 
Trên đường đến bệnh viện, lòng  rối bời.
 
Người đàn ông đòi bồi thường –  mà  còn chẳng rõ họ tên – lái xe ở phía , thỉnh thoảng  liếc  qua gương chiếu hậu.
 
Vương Na Na nắm tay , an ủi: “Cậu đừng lo,  giờ  chăm nó  , thằng bé sức khỏe vốn dĩ  , chắc   . Huống hồ  ruột nó là  nhà giàu,  tiền thì bệnh gì cũng chữa .”
 
Người đàn ông phía  hừ lạnh một tiếng: “Nó      ruột,   gọi cho cô?”
 
Câu  đó khiến  sực nhớ .
 
 nghĩ một lát  gọi điện cho Tô Thiếu Tình.
 
 bên   bắt máy.
 
 đành để  lời nhắn:
[Thiếu Thiếu  bệnh, giáo viên đưa đến bệnh viện Nhân Dân . Cô thấy tin thì mau tới nhé.]
 
Khi đến bệnh viện, Thẩm Tư Thiểu   đưa  phòng mổ.
 
Là viêm ruột thừa cấp tính, cần phẫu thuật gấp.
 
Cô giáo chủ nhiệm : “Trước khi  phòng mổ, Thẩm Tư Thiểu cứ nhắn  rằng, nếu  em đến, xin đừng rời .
Em   đầu tiên  thấy  khi tỉnh  là .”
 
 gắng nặn  một nụ  nhợt nhạt.
 
Cái “” đó, chắc là  đến  ruột em  chứ   .
 
Thẩm Sính cũng nhanh chóng  mặt, còn Tô Thiếu Tình thì mãi vẫn  thấy bóng dáng.
 
Trước cửa phòng mổ tĩnh lặng, chỉ  chiếc đồng hồ treo tường lặng lẽ đếm ngược thời gian.
 
Ca phẫu thuật kết thúc, Thẩm Tư Thiểu  y tá đẩy .
 
Thuốc mê  dần tan, em  mở mắt.