Anh  lao tới giật lấy tua vít trong tay , “Nếu cô   hối ,  sẽ phá hỏng hết thiết  của cô.”
 
Dưới sự "đe dọa" của  ,   lắp giá đèn chiếu sáng xong, dựng giá đỡ điện thoại, lau sạch bụi  micro, còn lau cả sàn, sạch sẽ  ngờ.
 
Khi đóng cửa tiệm hôm đó,   đắc ý bước  ngoài: “Ngày mai   đến!”
 
Hôm ,   đến đúng giờ, còn giúp  nâng cấp đường truyền internet.
 
Ngày thứ ba,   vẫn tới, thậm chí giúp  thông báo  giờ livestream.
 
Vì trong tiệm  một  đàn ông  trai như  mẫu xuất hiện mỗi ngày, nên các cô gái trẻ kéo tới nườm nượp, việc  ăn cũng khởi sắc hơn nhiều.
 
Dù là chuyện , nhưng  đời    bánh từ  trời rơi xuống.
 
Ngoài chuyện vấp ngã trong hôn nhân,  từ nhỏ   ngây thơ, qua tuổi ba mươi  càng .
 
“ nên bồi thường  thế nào?”  hỏi  , “Năm nghìn, đủ ?”
 
Anh  như  x.úc p.hạ.m nặng nề, hai tay che ngực, đôi mắt dài lấp lánh nước: “Nụ hôn đầu của , chẳng lẽ chỉ đáng năm nghìn?”
 
Nụ hôn đầu?
 
    từ  xuống  mấy lượt.
 
Trông thế nào cũng là một thanh niên ngoài hai mươi, khi   thì như tổng tài bá đạo, lúc  thì phong tình quyến rũ.
 
Nói  như thế  từng hôn ai thì chỉ  quỷ mới tin.
 
 bực  giơ một ngón tay: “Mười nghìn, nhiều hơn thì  .”
 
Tuy    ít tiền  ly hôn, nhưng đó là mồ hôi công sức bảy năm qua của ,   nhặt  ngoài đường.
 
Bỏ  mười nghìn cho một nụ hôn, hừ, vụ  ăn lỗ vốn thế  mà  cũng dính, đúng là sống uổng phí.
 
Thế mà đối phương vẫn tỏ  chính trực  khuất phục, còn lải nhải: “Phú quý  thể mê hoặc!”
 
Hay lắm, khoe chữ nghĩa học hành với  ?
 
 giơ cây chổi lông gà,   liền chạy  ngoài.
 
Khi  đuổi theo, liền  thấy một giọng trẻ con kéo dài: “Mẹ ơi…”
 
  .
 
Là Thẩm Tư Thiểu.
 
Hôm nay là ngày  học, thằng bé mặc đồng phục, đeo cặp sách,  mà  tới đây.
 
Rõ ràng là trốn học.
 
  định , thì “ đòi bồi thường” tay đút túi quần,  Thẩm Tư Thiểu từ  xuống, giọng lạnh lùng : “Nhóc con, theo   , vị tiểu thư bên cạnh  đây  từng sinh con, đừng gọi lung tung là  nữa,  ?”
 
Gương mặt   dài , như thể sinh     .
 
  nhướng mày  , cả mặt như  rõ: “ ,    điều tra thông tin của cô.”
 
 thừa nhận, hơn hai tháng rời khỏi nhà họ Thẩm,   từng nhớ Thẩm Tư Thiếu.
 
Đặc biệt là trong tháng  du lịch.
 
Mỗi khi trở  khách sạn,  thời gian rảnh rỗi là   nhớ đến cuộc hôn nhân  của .
 
Lúc đó  mới nhận , tình cảm của  dành cho đứa trẻ ,  còn sâu đậm hơn dành cho Thẩm Sính.
 
Tình yêu là một cảm giác, khi cảm giác  tan biến, sự hứng thú cũng theo đó mà nguội lạnh.
 
 tình  thì là một sợi dây gắn bó.
 
 vẫn còn nhớ  đầu tiên gặp Thẩm Tư Thiếu, lúc đó thằng bé còn  đến ba tuổi.
 
Nó đang sốt,  bảo mẫu đưa đến bệnh viện.
 
Người bảo mẫu đặt thằng bé lên bàn trong văn phòng, phàn nàn rằng đứa trẻ  quá khó chăm, bà    nữa  rời .
 
Còn Thẩm Sính thì từ sáng sớm   phòng mổ, đến giờ vẫn  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-lam-me-ke-toi-ly-hon-tra-con-cho-tinh-cu-cua-chong-toi/5.html.]
Chỉ   vì theo đuổi Thẩm Sính nên  đến văn phòng   từ sớm để chờ.
 
Tư Thiếu sốt đỏ bừng cả mặt, mồ hôi  tóc ướt đẫm,    gọi bố  ngừng.
 
Chính   bế thằng bé lên, đưa đến khoa nhi  thủ tục nhập viện.
 
Lúc bác sĩ hỏi mối quan hệ giữa  và bệnh nhân, Tư Thiếu   với đôi mắt tròn xoe.
 
Chính thằng bé  chủ động gọi hai tiếng "".
 
Lúc đó  nghĩ, đây chính là duyên phận giữa  và Thẩm Sính.
 
Ngay cả con trai    đầu gặp  cũng chủ động gọi  là , nếu   là thiên định thì còn là gì nữa?
 
Năm đó  mới hơn hai mươi tuổi,  mà   tình mẫu tử với con của  khác, và tình cảm  ngày càng sâu đậm theo từng ngày.
 
Cho đến bảy năm ,   gọi  là “ ngoài”.
 
Vậy mà bây giờ,    đến tìm  – cái “ ngoài” .
 
Gã đàn ông đòi bồi thường đang  vắt chân  ghế đơn, vẻ khó chịu hiện rõ  mặt.
 
 lấy khăn lau bụi  mặt cho Thẩm Tư Thiếu, nhàn nhạt hỏi: “Sao   học?”
 
Thằng bé mím môi  lâu  mới nhỏ giọng : “Con nhớ .”
 
Gã đàn ông  hừ mạnh một tiếng.
 
Tư Thiếu lập tức đỏ hoe mắt.
 
 , thằng bé vốn   kiểu dễ .
 
Từ lúc lên bốn, năm tuổi bắt đầu mê siêu nhân, nó  ít khi rơi nước mắt.
 
Vậy mà lúc , mắt nó  ươn ướt.
 
Tim  nhói đau như  kim châm, tay đang định đưa  lau nước mắt cho nó thì  khựng .
 
Nó  khác .
 
Nó và  ruột   sự gắn kết lẫn .
 
  nên vượt qua ranh giới.
 
 đưa cho nó một chai nước cam  ga, “Uống xong, dì sẽ bảo  đến đón con.”
 
Gã đàn ông lập tức phản đối to tiếng: “  đồng ý!”
 
  để ý đến , chỉ giục Thẩm Tư Thiếu.
 
Đứa trẻ mười tuổi  lấy nước uống mà nước mắt  rơi lã chã.
 
Nó bắt đầu : “Con  về , con nhớ , con  ở với …”
 
“Tòa biệt thự như cổ tích mới là nơi  con ở.”