Anh  gào lên một tràng:
 
"Triệu Doanh Doanh,  em  bắt máy? Em  kích thích  để thấy  giỏi giang ?"
 
"Em ly hôn với  chỉ để  hú hí với trai lạ ?"
 
"Anh cần em cho  một lời giải thích!"
 
Bảy năm kết hôn,   luôn lạnh nhạt với ,  từng mất bình tĩnh như .
 
   thật quá tự luyến. Nghĩ    chỉ để chọc tức  ?
 
 định mắng , đúng lúc    hét lên một tiếng "Auuu~"
 
Ba  chúng  cùng im bặt.
 
Vài giây , Thẩm Sính bỗng nổi giận:
"Triệu Doanh Doanh, em đang  gì? Dừng  ngay! Đừng để  chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát!"
 
Anh   giật lấy điện thoại, cúp máy luôn, tiện tay chặn  Thẩm Sính.
 
"Giờ  chuyện của chúng  ."
 
—---
 
 cầm chổi lông gà đuổi thằng cha đó  ngoài.
 
Trước khi kéo cửa cuốn xuống,  còn hỏi:
 
"Tối qua   cắn, sướng ?"
 
Anh  c.ắ.n môi, thẹn thùng gật đầu.
 
" thì  nhớ   sướng . Anh sướng mà   sướng,   bảo ai  chịu trách nhiệm với ai? Đừng tìm  nữa,   thích dây dưa với  lạ."
 
Sau đó, Vương Na Na giải thích.
 
Cô  bảo  uống hăng, nhảy lên sàn giật mic DJ, hét lớn:
" ly hôn ! Ai    tiếp theo thì xếp hàng!"
 
Rồi trong đám đông,  tùy tiện kéo một   trai  hôn ngấu nghiến.
 
Vương Na Na trầm trồ:
"Tay chị đúng thần kỳ, giơ tay cái là hốt  trai ngoan! Không thấy lúc chị buông  tai nó đỏ bừng ? Sau đó nó còn nhất quyết đưa chị về. Chị bảo em nỡ chia rẽ đôi uyên ương ?"
 
   nhớ  chi tiết.
 
Là  từng bán rượu trong bar,  thật uổng công kinh nghiệm mấy năm đó.
 
Bar  rượu giả, ai  uống thả ga?
 
Uống phát là lên đầu luôn!
 
Vương Na Na còn  buông tha:
"Sao ? Nó  ngủ  ? 'Trình'  ?"
 
Trình cái đầu !
 
À ,  gì  mà xảy !  vẫn mặc nguyên đồ tối qua mà!
 
 nếu thật sự   gì,    đợi  cả đêm ở tiệm chỉ để… đòi trách nhiệm?
 
 nghỉ ngơi hai ngày mới vực dậy.
 
Đầu tiên là thuê đội thi công sửa  cửa hàng,  cho   khí lãng mạn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-lam-me-ke-toi-ly-hon-tra-con-cho-tinh-cu-cua-chong-toi/4.html.]
 
Trong thời gian đó, bạn chung của  và Thẩm Sính gọi điện hỏi:
"Cô với bác sĩ Thẩm ly hôn vì  yêu cũ   ?"
 
  trả lời trực tiếp.
 
Đối phương như   sẵn:
"Bảo  gần đây bác sĩ Thẩm  vắng mặt trong ca phẫu thuật. Bệnh viện  đình chỉ công tác và ghi  nghiêm trọng. Bốn mươi tuổi  mà còn 'não tình yêu', đến sự nghiệp cũng  cần, đúng là tiếc."
 
Tin  khiến   bất ngờ, nhưng cũng  ngoài dự đoán.
 
Thẩm Sính coi công việc như sinh mạng, nhưng  Tô Thiếu Tình,  thứ chỉ là phù du.
 
Giờ    đình chỉ,   dư thời gian mà theo đuổi  tình cũ .
 
—---
 
Sau khi sửa sang cửa tiệm xong và mở cửa trở ,  bắt đầu chuẩn  cho việc livestream bán hàng.
 
Tài khoản mạng xã hội của   mấy nghìn  theo dõi,  đây  cũng từng livestream bán hàng, bán quần áo trong cửa tiệm.
 
Sau đó, Thẩm Tư Thiểu ngơ ngác hỏi : "Mẹ ơi, bán hàng là gì ? Bác sĩ ở bệnh viện của ba   là  bán hàng."
 
Đây   là  đầu tiên các bác sĩ trong bệnh viện mỉa mai .
 
Năm đầu tiên  kết hôn với Thẩm Sính,   dự tiệc cuối năm của bệnh viện họ. Người nhà  cùng ai cũng là thạc sĩ, tiến sĩ, đến cả cử nhân cũng hiếm.
 
  thấy họ thì thầm bàn tán:
 
“Biết ? Vợ hai của bác sĩ Thẩm chỉ  trình độ trung học cơ sở thôi. Không ngờ bác sĩ Thẩm cũng  cưỡng   cám dỗ, chỉ mê sắc .”
 
   đời từ khi học trung học,   vì học kém, mà vì nhà nghèo.
 
Cuộc sống dù mài giũa  hơn hai mươi năm cũng  mài mòn  góc cạnh của , nhưng từ hôm đó,  đầu tiên  hiểu thế nào là “tự ti”.
 
Từ đó về , tất cả các sự kiện của bệnh viện cần dẫn  nhà,   tham gia một cái nào nữa.
 
   khiến chồng   mất mặt   khác.
 
Mà Thẩm Sính cũng  bao giờ mời  thêm  nào.
 
Tương tự,  cũng   Thẩm Tư Thiểu vì  mà nảy sinh cảm xúc tiêu cực.
 
  với thằng bé,  bán hàng cũng là  lao động, cũng như các ngành nghề khác, đều dùng sức lao động của  để kiếm tiền,  hề thấp kém hơn ai.
 
 cuối cùng,  vẫn dừng việc livestream, chỉ an phận giữ cửa hàng truyền thống, mắt thấy việc  ăn ngày một sa sút.
 
Giờ đây, xu thế bán hàng online  thể đảo ngược,   khởi động  việc livestream.
 
Chuyện  chẳng  gì đáng  hổ!
 
Ngày thiết  mới  giao tới, nhân lúc buổi trưa   khách,  lắp đặt thiết  ở khu vực livestream  chuẩn  sẵn trong cửa tiệm.
 
Lại   bước  tiệm.
 
Lông mày đậm, ngũ quan sắc sảo như d.a.o khắc,  khóe môi treo một nụ  nhạt vô nghĩa, như    lạ chớ đến gần.
 
Là  đàn ông đòi bồi thường mà   từng hôn trong quán bar hôm .
 
 nhăn mặt hỏi: “Anh tới  gì? Tốt nhất là báo cảnh sát luôn ,   quấy rối , để pháp luật định đoạt, phán bao nhiêu  đền bấy nhiêu.”
 
Anh  bĩu môi, tay chân buông thõng  phịch xuống ghế đơn, “  báo cảnh sát,  chờ lương tâm cô thức tỉnh.”
“   thất vọng ,    cái gọi là lương tâm đó .”
 
  thèm để ý tới  , tiếp tục chỉnh thiết .