Không Làm Chim Hoàng Yến Của Anh Nữa - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-01 16:29:51
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nghĩ vì ghen với Thẩm Hành Chu nên cố tình dọa dẫm. từng chữ đều là sự thật.

Thẩm Hành Chu là loại thế nào, còn lạ gì - phong lưu, đa tình, xung quanh lúc nào cũng cả đàn phụ nữ vây quanh.

Bao nhiêu cô tìm trăm phương ngàn kế để trói buộc , nhưng cuối cùng ai .

Vì đơn giản trái tim, và chẳng ai thể trở thành " đặc biệt" của .

Nhìn cô tức giận đến mức suýt đập bàn, là do thương hại vì thấy đáng tiếc, nên buột miệng khuyên một câu:

"Cô Đỗ, nên tỉnh táo một chút . Kẻo cuối cùng chỉ uổng công vô ích thôi."

Kết quả, cô chẳng hề ơn, ngược còn nổi đóa hơn:

"Tô Diểu! Thừa nhận , cô ghen với , ghen vì Hành Chu sinh con cho !"

Ghen ư?

cũng xứng ?

thấy chẳng còn gì đáng , định dậy rời .

bỗng phía , mắt lóe sáng.

còn kịp phản ứng thì cô "ngã" phịch xuống đất, ôm bụng kêu đau:

"Á... bụng ... đau quá..."

Ngay đó, một bóng vội chạy đến, đỡ cô dậy.

như một đóa sen trắng run rẩy trong gió, nép trong lòng Thẩm Hành Chu.

"Hành Chu, đừng trách chị Tô Diểu... là em tự tiện đến tìm cô ... cô nổi giận cũng đúng thôi..."

Thẩm Hành Chu thoáng khựng , dường như lúc mới nhận sự mặt của .

Anh nheo mắt, chạm ánh lạnh nhạt của , giọng trầm thấp mà ôn hòa:

"Tô Diểu bắt nạt cô ?"

vẫn thút thít, trả lời.

Còn cúi đầu, bật khẽ.

yếu ớt níu lấy tay :

"Hành Chu, bụng em đau lắm... hình như chân cũng trật... đưa em đến bệnh viện ..."

khẽ nhướng mày, giọng châm chọc:

"Cô Đỗ."

ngẩng đầu theo phản xạ, ngờ cầm ly cà phê bàn, hất thẳng về phía họ.

Trong tích tắc, hai vốn đang ôm chặt liền sợ hãi bật dậy, tách né tránh.

kịp, cà phê hắt trúng, từng giọt nóng hổi văng đầy cô Đỗ, ướt sũng từ đầu đến chân.

hét thất thanh:

"Tô Diểu!!"

nheo mắt, nụ nhạt như dao:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-lam-chim-hoang-yen-cua-anh-nua/chuong-2.html.]

"Không trật chân ? Sao né nhanh thế?"

Nước cà phê còn nhỏ giọt tóc cô , mặt cô đỏ bừng vì giận.

khẽ , đặt cốc xuống, sang Thẩm Hành Chu:

"Thấy Thẩm tổng, đó mới gọi là 'bắt nạt'."

Ánh mắt Thẩm Hành Chu chằm chằm - sâu, đen, và ánh lên thứ sáng quen thuộc. Đó là ánh sáng mà từng thấy mỗi khi hứng thú với thứ gì đó.

thu nụ nhạt, chẳng buồn chào, bước .

Vừa rời khỏi quán cà phê, lưng vang lên tiếng bước chân nhanh:

"Tô Diểu!"

Là Thẩm Hành Chu.

𝑇𝑟𝑢𝑦𝑒̣̂𝑛 𝑑𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑑𝑖̣𝑐ℎ 𝑏𝑜̛̉𝑖 𝑄𝑢𝑎̂́𝑡 𝑇𝑢̛̉ 𝑣𝑎̀ 𝑑𝑎̆𝑛𝑔 𝑡𝑎̉𝑖 𝑑𝑢𝑦 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡 𝑡𝑎̣𝑖 𝑀𝑜𝑛𝑘𝑒𝑦𝐷, 𝑚𝑜̣𝑖 𝑛𝑜̛𝑖 𝑘ℎ𝑎́𝑐 𝑑𝑒̂̀𝑢 𝑙𝑎̀ 𝑎̆𝑛 𝑐𝑎̆́𝑝.

Anh bỏ cô gái yếu đuối, bụng còn bầu bì - điều đó khiến bất ngờ, nhưng cũng trong dự tính của .

thừa nhận chuyện , cố ý.

Quất Tử

Ba năm , đầu tiên gặp , vẫn còn là sinh viên nghiệp. Hôm mời đến trường diễn giả, lúc về thì đúng lúc bắt gặp cảnh một gã đàn biến thái trong hội sinh viên đang chặn ở phòng hậu cần, định giở trò.

Anh từng , từng gặp cô gái nào liều lĩnh như hề hoảng sợ, bình tĩnh chộp lấy thiết bên cạnh đập thẳng đầu đối phương, đ.á.n.h ầm ĩ đến mức cả khu hậu trường đều kéo đến.

Anh còn bảo, nếu là cô gái khác, chắc sợ đến thét, còn thì vẫn thản nhiên chỉnh quần áo, ... giảng cho gã về pháp luật hình sự.

"Em , cái khí thế của em... khiến mê mẩn. Khi , quên sạch những tiểu thư, danh viện xung quanh trong đầu chỉ nghĩ để em..."

chẳng bao giờ quên vẻ mặt khi câu đó, nụ dịu dàng của một kẻ săn mồi đang con mồi, trong mắt là hiểm nguy ẩn giấu.

Và đúng - cuối cùng, thật sự " " .

Cái giá của việc chơi trò khôn ngoan chính là: Thẩm Hành Chu vây chặt trong lưới.

lặng lẽ bước nhanh hơn, nhưng vẫn đuổi kịp, kéo thẳng xe.

Bị đẩy ngã ghế , biến sắc:

"Thẩm tổng?"

"Ngoan nào..."

Anh áp sát, giọng khàn trầm, thở cọ lên cổ ,

"Đừng gọi như thế, đổi sang cách xưng hô dễ hơn ..."

Ánh mắt sâu như vực, một lời báo , cúi xuống định hôn .

nghiêng đầu tránh.

Giọng lạnh :

"Thẩm tổng, định gì? Dây dưa rõ ràng chẳng vốn khinh nhất chuyện ?"

Anh nghiến răng, giọng trầm thấp:

"'Phong cách của ?' Theo phong cách của thì bây giờ... đáng lẽ dạy dỗ em, cái đồ đàn bà điều , một trận mới đúng."

bật khẽ.

Vậy là... định "trừng phạt" vì dám rời bỏ ư?

Loading...