Không Gian Tùy Thân : Tiệm Tạp Hóa Thông Kim Cổ Nuôi Dưỡng Vương Gia Đăng Cơ - Chương 63: Ta không có nữ nhân tâm đầu, cũng không có nhạc mẫu! ---

Cập nhật lúc: 2025-08-31 02:18:33
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời thốt , Tang Giác Thiển mới nhận , đây đánh mà khai.

“Ta thật sự trộm —”

Lý Quân Diễn với vẻ mặt dịu dàng, chậm rãi gật đầu, “Ta .”

Tang Giác Thiển định thở phào nhẹ nhõm, Lý Quân Diễn tiếp tục .

“Thiển Thiển là xem một cách quang minh chính đại.”

“……”

Khóe miệng Lý Quân Diễn chậm rãi nhếch lên, càng thêm dịu dàng, “Thiển Thiển, một chuyến Tây Châu.”

Nghe đến chính sự, Tang Giác Thiển cũng trở nên nghiêm túc, “Ta , ngươi với Từ Tam .”

“Đi về về, ít nhất cần ba ngày. Ta sẽ để Tôn Nhị .

Nếu gì cần, sẽ lên giấy cho ngươi, đến lúc đó sẽ phiền Thiển Thiển .”

“Không phiền.” Tang Giác Thiển lắc đầu, “Ngươi cứ yên tâm , mấy ngày , sẽ giúp ngươi trông nom Đình Châu cho .

Đình Châu bây giờ, cũng là do từng chút một mà lên.”

Thời gian cấp bách, Lý Quân Diễn dù ngàn lời vạn tiếng, cũng chỉ thể hòa tan trong một ánh mắt.

Sau khi Tang Giác Thiển một cái thật sâu, Lý Quân Diễn kiên quyết dứt khoát xoay .

Thực Lý Quân Diễn ở bên ngoài, Tang Giác Thiển cũng thể thấy , và chuyện.

Chỉ là nàng mở miệng, sẽ tất cả bên cạnh Lý Quân Diễn thấy, sẽ gây ít phiền phức.

Cũng chính vì , Lý Quân Diễn mới đặc biệt chạy về chuyến , rõ những điều với nàng mặt đối mặt.

Nhìn Lý Quân Diễn điểm binh xuất phát, dẫn phi ngựa như bay, lòng Tang Giác Thiển cũng theo đó mà sôi trào.

Trước đây cảm thấy cưỡi ngựa trai đến ?

Hay là dành thời gian học cưỡi ngựa nhỉ?

Tang Giác Thiển đang nghĩ, cửa tiệm tạp hóa đột nhiên gõ.

Gà Mái Leo Núi

Ai sẽ đến lúc ?

Tang Giác Thiển cửa sổ một cái, lúc mới đành dậy mở cửa.

Cửa mới mở một khe nhỏ, từ bên ngoài dùng sức đẩy .

Tang Giác Thiển phản ứng nhanh chóng né sang một bên, lúc mới cửa đập trúng.

Nhìn kỹ , chỉ thấy hung hăng xông cửa , hóa ruột của Tang Trân Trân, Tống Uyển Như.

Tống Uyển Như ăn mặc đều tinh xảo, trông giống như một phu nhân nhà giàu, chỉ là khóe mắt đuôi mày đều toan tính, đầy vẻ khắc nghiệt mặt.

Tống Uyển Như bước , dựng hai hàng lông mày sắc bén, “Tang Giác Thiển, ngươi dám phá hoại tình cảm của Trân Trân và bạn trai nó, hôm nay ngươi cho một lời giải thích!”

Tang Giác Thiển tò mò về phía Tống Uyển Như, “Tang Trân Trân khi nào thì bạn trai? Ta ?”

“Ngươi còn dám ngươi ?” Tống Uyển Như lập tức nổi đóa lên, “Bạn trai của Trân Trân chính là Tổng giám đốc Tạ thị Châu báu, Tạ Minh Thiện, Tạ tổng!

Ngươi đây đắc tội Tạ tổng, hại Trân Trân Tạ tổng lạnh nhạt nhiều ngày.

Trân Trân khó khăn lắm mới dỗ Tạ tổng nguôi giận, tiệm tạp hóa của ngươi khai trương, còn dẫn Tạ tổng đến chúc mừng ngươi, còn tặng giỏ hoa.

Ngươi những cảm kích, còn dám chặt chém! Chỉ mấy thứ đồ cũ nát trong tiệm ngươi, dám bán cho Tạ tổng một triệu tám trăm tám mươi vạn!

Ngươi tiền trái lương tâm, Tạ tổng ngại mất mặt Trân Trân, nghiến răng mua đồ, khi về thì thèm để ý đến Trân Trân nữa, Trân Trân ở nhà đến c.h.ế.t sống , ngươi còn như chuyện gì!

Tang Giác Thiển, ngươi cảm thấy quá đáng lắm ?”

Giọng Tống Uyển Như vốn the thé, khi nhanh, giọng càng trở nên chói tai.

Tang Giác Thiển nhíu chặt mày xong lời nàng , cũng tức đến bật , “Tang Trân Trân với ngươi như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tuy-than-tiem-tap-hoa-thong-kim-co-nuoi-duong-vuong-gia-dang-co/chuong-63-ta-khong-co-nu-nhan-tam-dau-cung-khong-co-nhac-mau.html.]

!” Tống Uyển Như hất cằm, “Trân Trân chính là với như !”

“Nàng đang lừa ngươi, Tạ Minh Thiện căn bản bạn trai nàng —”

4_“Ngươi bậy!” Tống Uyển Như hét chói tai, “Trân Trân nhà nhan sắc nhan sắc, vóc dáng vóc dáng, yêu mến, Tạ tổng chỉ gặp nàng một thích nàng , đây còn đưa nàng về nhà, tặng nàng châu báu, bạn trai nàng ?”

Tang Giác Thiển, chính ngươi bạn trai như , liền ghen tị với Trân Trân nhà , ngươi đây là ăn nho nho chua!”

Nhìn Tống Uyển Như biểu cảm dần trở nên hung tợn, Tang Giác Thiển lập tức còn ham giải thích.

Ngươi vĩnh viễn thể đánh thức một giả vờ ngủ!

Tống Uyển Như và Tang Trân Trân giống , đều phận địa vị và tiền của Tạ Minh Thiện, bất kể sự thật thế nào, trong mắt hai con các nàng, Tạ Minh Thiện chính là vật trong túi các nàng.

“Ngươi thì là .” Tang Giác Thiển lạnh nhạt .

“Tang Giác Thiển, ngươi đây là thái độ gì? Ngươi tan vỡ hai bọn họ, nhẹ bẫng một câu như là xong ?

Nếu ngươi kiếm tiền bất chính, Tạ tổng cũng thể tức giận đến .

Ngươi nhanh chóng chuyển một triệu tám trăm tám mươi vạn đó cho , để Trân Trân cầm trả cho Minh Thiện, hai bọn họ cũng sẽ thôi.”

Tang Giác Thiển , “Thì là vì một triệu tám trăm tám mươi vạn đó mà đến. Đừng mơ nữa, thể cho ngươi .”

“Ngươi dựa cho? Đó là tiền của Tạ tổng!”

“Đó là tiền mua đồ trả.”

“Chỉ mấy thứ rách nát của ngươi ư? Đừng là một triệu tám trăm tám mươi vạn, 188: đồng cũng ai thèm! Ngươi nhanh chóng chuyển tiền cho ! Bằng sẽ đập tiệm của ngươi!”

Thần sắc Tang Giác Thiển lập tức lạnh xuống, “Ngươi dám động thử xem!”

Những thứ đều là do bách tính Đình Châu khi trồng trọt, nhổ cỏ, tưới nước, từng chút một thủ công .

Những thứ bán , thể giúp bọn họ ăn no hơn một chút, mặc ấm hơn một chút, tiền dư trong tay cũng nhiều hơn một chút.

Nàng tuyệt đối cho phép Tống Uyển Như động những thứ !

Bị Tang Giác Thiển như , Tống Uyển Như vô thức lùi hai bước, “Ngươi... ngươi như gì? Ngươi chẳng lẽ còn động tay đánh ?”

Tang Giác Thiển thẳng mắt Tống Uyển Như, “Ngươi thể thử xem!”

“Ngươi.... ....”

Tống Uyển Như lùi về hai bước, lùi đến cửa tiệm tạp hóa.

Tang Giác Thiển định mở miệng nữa, thấy Tạ Minh Thiện từ xa tới, lập tức khóe môi cong lên, “Tạ tổng, ngài đến đúng lúc quá.”

Tống Uyển Như giật , “Tạ tổng?”

Tạ Minh Thiện đến gần, khá bất ngờ Tang Giác Thiển.

“Tang lão bản, chuyện gì ? Tìm việc ?”

Trước đây Tang Giác Thiển đối với thái độ đều vô cùng lạnh nhạt, hôm nay mà chào hỏi ?

Tang Giác Thiển chỉ Tống Uyển Như, “Ta tìm ngài việc gì, nhưng nàng tìm ngài việc.”

Tạ Minh Thiện từng đưa Tang Trân Trân về nhà, đương nhiên là quen Tống Uyển Như, ánh mắt trầm xuống Tống Uyển Như, “Tìm chuyện gì?”

“Ta ——”

Tống Uyển Như há miệng, nhưng thể thêm lời nào.

Thấy nàng mở lời thế nào, Tang Giác Thiển ân cần , “Nàng nàng là nhạc mẫu của ngài, ngài và con gái nàng giận dỗi là vì ngài tiêu một triệu tám trăm tám mươi vạn ở chỗ , chuyển tiền cho nàng , đó nàng sẽ đưa cho ngài, thì ngài sẽ hòa với con gái nàng .

Tạ tổng, ăn kinh doanh chú trọng sự thuận mua bán, ngài mua tuyệt đối cưỡng ép ngài.

Trả tiền thì , nhưng ngài luôn đưa hàng về cho chứ!

Gia tộc Tạ tổng lớn mạnh, hẳn là sẽ cùng bạn gái và nhạc mẫu chuyện tay trắng bắt sói, nuốt hàng của chứ?”

Tang Giác Thiển xong một tràng, mặt Tạ Minh Thiện đen như đ.í.t nồi.

“Nhạc mẫu gì? Bạn gái gì?” Tạ Minh Thiện lạnh một tiếng, “Ta bạn gái, cũng nhạc mẫu! Kẻ nào còn dám hồ đồ bậy như , chính là hủy hoại danh dự của , sẽ lệnh cho đội luật sư của Tạ thị gửi thư luật sư, dù khuynh gia bại sản, vụ kiện cũng nhất định thắng.”

Loading...