Chương 97: Trúng Độc (1)
Vừa xong, liền thấy Lý Tiểu Ngọc và Lương Nhị Lang trở về, mang theo thùng gỗ, lén lút nhà bếp.
Tiếp đó là một loạt tiếng lách cách lộn xộn.
Bạch Lê Hoa tới xem, trong chậu đựng ba bốn con lươn, Lý Tiểu Ngọc đang học theo cách của nàng để sạch.
nàng ngờ rằng, lươn một lớp màng nhầy, sờ trơn tuột, lươn lập tức tuột khỏi tay nàng , quẫy loạn xạ đất.
Nàng giật , luống cuống tránh né, đổ cái chậu, va Lương Nhị Lang, Lương Nhị Lang đụng tủ bát…
Bạch Lê Hoa lòng hỏi một câu: “Có cần giúp hai ?”
“Không dám phiền nàng!” Lý Tiểu Ngọc lươn cho bực bội, “Hay nàng nghĩ chỉ nàng ?”
Nghĩ đến bộ dạng vô dụng của Lương Nhị Lang bàn ăn, Lý Tiểu Ngọc thấy phiền lòng. Chẳng qua chỉ là xào rau thôi mà, chỉ cần đổ dầu nồi, bỏ rau , chín thì bắc ?
Lý Tiểu Ngọc kiên quyết cho rằng, nàng món ăn ngon là vì nguyên liệu để , với nàng tằn tiện, nên bỏ ít dầu mỡ mà thôi.
Giờ thấy Bạch Lê Hoa còn giành lấy sự nổi bật, tự nhiên nàng buông lời châm chọc.
Đã rõ là cần giúp đỡ, hà cớ gì nàng lấy mặt nóng áp m.ô.n.g lạnh?
Bạch Lê Hoa bỏ , mặc kệ họ tự xoay xở.
đến cửa phòng ngủ, nàng khỏi suy nghĩ miên man:
Lương Đại Lang hiện đang thương, chắc sẽ nửa đêm chạy ngoài nữa.
Tính , tối nay lẽ là đầu tiên họ “cùng chung giường chiếu”. Nàng bỗng dưng chút bồn chồn, cửa, do dự nên bước .
Chủ yếu là vì, lúc mới đến, cái đêm “động phòng” chút ngượng nghịu. Giờ nàng còn ngốc nữa, Lương Đại Lang liệu thật sự cùng nàng “ một trận”, để xác nhận mối quan hệ “phu thê” ?
Trời ạ, tuy giờ nàng chút n.g.ự.c , nhưng vẫn là một cô gái nhỏ đến tháng a!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-97.html.]
Hơn nữa, đống mỡ thừa đây!
Lúc “cách cách cách” khi nào sẽ rung lên bần bật !
Nghĩ đến đây, Bạch Lê Hoa chỉ cảm thấy mặt nóng ran, trời ơi, nàng đang nghĩ gì thế ? Nàng vẫn là một cô gái nhỏ mà!
Tuy nhiên, điều khiến nàng hổ hơn là, lúc cửa mở , Lương Đại Lang cởi trần bước .
Lương Đại Lang ngoài vệ sinh. Giờ thấy nàng mặt đỏ bừng ngoài cửa, chút khó hiểu: “Nàng ?”
Bạch Lê Hoa hận thể tìm cái lỗ chui xuống, vội vàng lắc đầu: “Không , .”
Lời còn dứt, Lương Đại Lang nắm lấy cánh tay nàng, kéo nàng đối diện với , một tay đặt lên trán nàng, dò nhiệt độ lầm bầm: “Mặt nóng thế , đừng là phát sốt đấy nhé.”
Chẳng chính là “sốt” !
Bạch Lê Hoa gạt tay Lương Đại Lang , dám thẳng thể , chỉ : “Ta , ngủ đây.”
Nói phòng, thấy đất trải chiếu, chiếu là chăn đệm.
Không khỏi kinh ngạc: “Sao trải chiếu ngủ đất?”
Lương Đại Lang đầu , vẻ mặt khó hiểu đáp: “Giường nhỏ, ba ngủ quá chật chội, ngủ đất sẽ tiện hơn.”
…
Lúc Bạch Lê Hoa mới nhớ , nhà họ Lương giường dư, Tiết Sái vẫn luôn ngủ luân phiên với .
Nàng cảm thấy vô cùng hổ.
Chỉ đành giáo huấn Tiết Sái đang ôm bánh nướng ăn lia lịa để chuyển sự chú ý.
Tiết Sái thèm để ý đến nàng.
Đêm hôm đó, giường là của Lương Đại Lang và Tiết Sái ngủ. Bạch Lê Hoa lấy danh nghĩa “trẻ nhỏ” và “ thương” để “chiếm đóng” chỗ ngủ đất.
Ai ngờ, sáng hôm mở mắt , chỉ Lương Đại Lang, ngay cả Tiết Sái cũng thấy .