Chương 78: Đàm Thoại (2)
Kể từ khi thể ngăn nàng lên núi, chi bằng tùy nàng mà cùng, còn thằng nhóc Béo Hổ , cũng cần răn đe.
Đầu óc Lương Đại Lang vận chuyển mau lẹ, còn Lương lão cha vẫn cứ lải nhải bên tai.
"Đại trượng phu cả ngày lẽo đẽo theo vợ còn thể thống gì!" Ông , "Gặt lúa xong là trồng lúa nước , gieo mạ cấy lúa, đừng nhiều chuyện tà ma ngoại đạo nữa, về thì lo ruộng cho t.ử tế, nhập học thì chuyên tâm sách!"
"Đại Lang, giờ cả nhà đều nuôi dưỡng một con, cũng trông cậy con, nếu con còn lời, cha chỉ còn cách dùng roi mà quất con thôi."
Cuối cùng, ông kết luận: "Tóm , quãng thời gian con cả."
Câu , Lương Đại Lang lọt tai, khỏi hỏi, "Vậy Béo Nha mở cửa hàng thì ?"
"Cửa hàng ư?" Lương lão cha nghĩ đến chuyện , mặt cũng chút khó xử, nhưng vẫn , "Xét cho cùng là Béo Nha tự bỏ bạc , chúng cũng chẳng gì, nàng gì thì tùy nàng, con cả ngày lẽo đẽo theo m.ô.n.g vợ."
Cái gì gọi là lẽo đẽo theo m.ô.n.g vợ? Lương Đại Lang , "Con lo lắng nên mới thôi? Kiếm bạc, trong nhà cũng đỡ đần hơn."
"Nàng thể bao nhiêu bạc?" Lương lão cha hỏi ngược , "Mua cửa hàng tốn ? Hối lộ nha dịch tốn ? Sắm sửa đồ đạc tốn ? Trong ngoài đều là một khoản lớn, đến việc kiếm lời, lỡ thua lỗ thì ?"
Lúc Lương Đại Lang cũng rõ Bạch Lê Hoa rốt cuộc mở cửa hàng gì, hỏi đến mức nên lời.
Thấy , Lương lão cha , "Đại Lang, cha đều là vì cho con, con lo sách cho , thi công danh thì hơn hẳn thứ."
Đối diện với Lương lão cha đang kích động, Lương Đại Lang chỉ thể đáp một tiếng, "Ừm."
"Con nghỉ ngơi cho , ngoài đan hàng rào cho nàng." Lương lão cha lo lắng đám gà con trong sân, nếu vây , nhỡ chạy lạc thì tính .
Vừa định cửa, đầu hỏi, "Hai đứa dùng cơm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-78.html.]
Mắt Lương Đại Lang sáng lên, nghĩ đến món lòng heo kho khoai tây đó, lẽ họ thể mở một quán ăn nhỏ?
Làm một vài món ăn gia đình, cần nhập hàng, sẵn bàn ghế, nhưng mới khiến Lâm Tòng Văn chịu bán cửa hàng đây?
Lương lão cha lâu thấy hồi đáp, nặng nhẹ đ.á.n.h một cái, "Con đang nghĩ gì đó?"
"Cái gì? Ồ, dùng ."
Lương lão cha lúc mới xoay chuẩn ngoài, vặn gặp Bạch Lê Hoa bưng nước nóng , xem là lau mặt cho Lương Đại Lang.
Ông khẽ gật đầu với nàng.
Bước khỏi cửa, vặn thấy gà và gà con đang ăn uống, rau xanh thái vụn, trộn với thứ gì đó, một đám nhóc đang ăn vui vẻ.
Mặt trời lớn, bầu trời xanh trong thuần khiết, vài đám mây trắng treo lơ lửng đó, cành cây, chim sẻ đậu cành, qua, liền cùng bay lên lướt qua, ở mảnh ruộng bên cạnh, cà tím héo rũ treo cây, mái nhà, khói bếp lượn lờ.
Nhà vẫn là ngôi nhà đó, nhưng hiểu cảm thấy chỗ nào đó khác biệt.
Không rõ là .
Lương lão cha cầm tre, dùng d.a.o cong chẻ chúng , chia thành vài nửa, bào thành những lát nhỏ, đó dùng lưỡi d.a.o tách lớp vỏ xanh và phần ruột cứng.
Vỏ xanh dùng để đan hàng rào, ruột cứng dùng để bỏ bếp nấu, chẳng bao lâu, hàng rào dài xong.
Bạch Lê Hoa từ trong nhà , đổ nước bẩn, hỏi, "Cha, Tiết Thải ?"
Lương lão cha ngẩn , "Tiết Thải? Chẳng chân thương đang nghỉ trong nhà ?"
Nói xong, ông xung quanh.
"Con tìm khắp trong ngoài nhưng thấy..."