Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 205
Cập nhật lúc: 2025-11-20 09:23:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 205: Đây Chính Là Món Quà Nàng Nói Sao?
Buổi sáng, cả nhà ăn màn thầu và sữa đậu nành.
Ăn xong, Bạch Lê Hoa và Lương Đại Lang liền khiêng hơn một trăm cân đậu phụ lên xe bò, lá sen gói đậu và dây thừng để sang một bên.
Hai cùng đến trấn.
Trước khi , Bạch Lê Hoa còn vỗ n.g.ự.c đảm bảo với Lương đại nương họ, chắc chắn sẽ kiếm tiền, chỉ tiếc là, khi thực sự đến trấn mới phát hiện, vì từng thấy đậu phụ, nên chỉ vây xem là nhiều, còn mua thực sự thì một ai.
Bạch Lê Hoa phát huy hết các chiêu trò quảng cáo hiện đại, kể đủ lợi ích của đậu phụ, thế nhưng thứ từ đậu nành, ngay cả vây xem cũng bỏ hết.
Họ đều : Thứ mà heo ăn, thể ăn .
Lương Đại Lang lúc đầu còn an ủi Bạch Lê Hoa rằng bây giờ còn sớm, hầu hết đến chợ, đợi một lát nữa sẽ .
cùng với mặt trời lên cao, chợ đến lúc đông nhất, các chủ quầy hàng khác bận rộn kịp xoay sở, còn quầy của họ thì tổng cộng chỉ hai ba bỏ tiền mua một miếng nhỏ.
Trong đó một , miếng đậu phụ sáu văn tiền còn mặc cả, nhất định đòi nàng bán bốn văn tiền.
Điều khác xa so với dự kiến, Bạch Lê Hoa tức giận thu dọn quầy, bán nữa!
đậu phụ nhiều như , thể mang về, chỗ đậu xe bò cũng mất ba văn tiền .
Ngay lúc Bạch Lê Hoa đang quầy hàng của mà buồn rầu, một giọng quen thuộc vang lên bên cạnh:
“Tỷ tỷ, tỷ đang gì thế?”
Bạch Lê Hoa ngẩng đầu lên, chợt thấy Bạch Ngọc Lan và Phụng Văn Hoán đang cùng .
Bạch Ngọc Lan rõ ràng trang điểm kỹ càng.
Kẻ lông mày, thoa phấn, bôi son, tô son môi, tóc chải kiểu mà các cô gái ở đây thích nhất và phức tạp nhất, đeo trâm cài hoa ngọc, là áo sơ mi màu vàng nhạt viền hồng, váy lụa mềm mại màu hồng nhạt, chân váy thêu hoa chim, khi nhẹ nhàng lay động.
Nàng vốn dĩ xinh thanh tú, khi trang điểm như , giữa một đám dân làng còn dính bùn đất đến chợ càng nổi bật.
Phụng Văn Hoán nàng , trang phục thì vẫn như thường lệ, nhưng lúc , Bạch Ngọc Lan đầy vẻ cưng chiều, bộ dáng tình sâu nghĩa nặng.
Bạch Ngọc Lan cũng vẻ mặt e lệ, hai quả thực như đôi tình nhân tâm đầu ý hợp.
Ai ngờ, họ càng thể hiện sự mật, càng lộ rõ sự giả tạo.
Quan sát xong, nàng liền thu hồi ánh mắt, với Bạch Ngọc Lan đang ngạc nhiên: “Bán đậu phụ đó, mua ? Không mua thì tránh , đừng cản trở ăn.”
Nàng hiểu rõ trong lòng, Bạch Ngọc Lan đến đây, chính là để khoe khoang Phụng Văn Hoán – rể quý giá .
khác tính tình Phụng Văn Hoán thất thường, Bạch Lê Hoa thì rõ hơn ai hết.
“Tỷ tỷ, hà cớ gì tỷ khổ sở thế ?” Bạch Ngọc Lan vẻ mặt đành lòng, dịu dàng : “Dù tỷ cũng là đại cô nương của Bạch gia chúng , là con gái ruột của cha, chỉ cần tỷ về nhận , đến lúc đó sẽ cầu xin cha, cũng đến nỗi rơi cảnh .”
Để khác suy đoán, nàng cố ý lời nước đôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-205.html.]
Bởi vì gần đây, đến nhà đột nhiên giảm hẳn, khi hỏi thăm mới là do bên ngoài xuất hiện tin đồn về nàng , ai cưới nàng nữa, Bạch Ngọc Lan khó khăn lắm mới túm cực phẩm như Phụng Văn Hoán, thể vì tin đồn mà bỏ lỡ nữa.
Phụng Văn Hoán khẽ một tiếng, dùng quạt gõ nhẹ lên chóp mũi nàng , “Được, chỉ cần nàng vui lòng, thế nào cũng .”
Bạch Ngọc Lan vẻ mặt e thẹn.
Nhìn bộ dạng duyên dáng , trong lòng Bạch Lê Hoa dâng lên một cỗ chán ghét.
Sau đó, Phụng Văn Hoán hào sảng phất tay, “Gói hết… tất cả những thứ cho !”
Bạch Lê Hoa nhanh nhẹn cắt hai miếng, gói trong lá sen, đặt gùi của , đẩy mấy chiếc giỏ tre quầy hàng đến mặt Phụng Văn Hoán, đưa tay , “Mười lạng bạc, tặng luôn mấy cái giỏ tre .”
“Mười lạng?” Bạch Ngọc Lan thét lên, chợt nhớ đến phong thái của , kiềm chế , “Ngươi điều như !”
Rõ ràng nãy nàng thấy họ rao sáu văn tiền một miếng, tất cả đậu phụ cộng , cũng quá sáu trăm văn, giờ đòi mười lạng?
Dù bỏ tiền , nhưng cũng thấy đau lòng chứ!
Bạch Lê Hoa nhướng mày, nửa nửa Phụng Văn Hoán: “Mua mua?”
Phụng Văn Hoán sang Bạch Ngọc Lan, “Lan Nhi, chỉ cần nàng vui, bao nhiêu bạc cũng bận tâm.”
Lời tình tứ dịu dàng khiến má nàng ửng thêm một vệt hồng, giọng sắc nhọn lập tức trở nên mềm mại, đầy vẻ nũng nịu của tiểu nương tử: “Nguyên Lang, tâm ý dành cho , hiểu rõ, nhưng xem, họ quá mức ức h.i.ế.p khác !”
Người , còn tưởng nàng thật lòng .
Phụng Văn Hoán xếp quạt , “Vậy nàng xem ? Không mua nữa chăng?”
Không mua thể hiện phong thái của nàng ?
Nàng vươn ngón tay ngọc ngà, chỉ miếng đậu phụ trong gùi của Bạch Lê Hoa, “Chúng chỉ mua miếng đó thôi!”
“Được thôi!” Bạch Lê Hoa dứt khoát lấy miếng đậu phụ trong gùi , tủm tỉm đưa tay: “Mười lạng.”
Có tiền mà kiếm thì là kẻ ngu!
“Ngươi…”
Bạch Ngọc Lan nổi giận, nhưng ngại Phụng Văn Hoán ở bên cạnh, đành thôi, nhưng mượn cơ hội , níu lấy cánh tay , dậm chân, “Nguyên Lang, xem họ kìa!”
Giọng ngọt ngào đến mức như ăn mười cân mật ong.
Phụng Văn Hoán tiên nhẹ nhàng an ủi nàng , đó Bạch Lê Hoa, “Bạch cô nương, nàng là hợp lẽ chăng?”
Rồi với những dân xung quanh: “Hay là chúng cứ để phân xử công bằng, và lệnh nghĩ trời nắng nóng, các vị bày hàng buôn bán dễ, lòng giúp đỡ các vị, để các vị thể về nhà sớm, nhưng mấy giỏ đậu phụ và một miếng đậu phụ của nàng, đều đòi mười lạng bạc, đây là đạo lý gì?”
Rõ ràng là hành vi lừa đảo.
Người xung quanh tụ tập ngày càng đông, bàn tán đủ điều: “Muốn tiền đến phát điên !”, “Các ngươi chi bằng chặn cướp tiệm bạc, sẽ nhanh hơn!”, “Thật là điều”, “Bạch nhị tiểu thư tâm thiện” và vân vân.
Đương nhiên, cũng bắt đầu dò xét mối quan hệ giữa Bạch Ngọc Lan và chủ quán Thúy Hương Lâu, nhưng giọng nhỏ.
“Được, chúng cứ để phân xử công bằng.” Bạch Lê Hoa hề sợ hãi, “Thứ nhất, bày quầy ăn, ghi rõ giá, hề ép mua ép bán đúng ?”
Mọi lắc đầu, “Không .”