Chương 195: Tào Phớ
Lời nhắc nhở Lương đại nương, bà gật đầu như gà mổ thóc:
“ đúng đúng, vẫn là con nghĩ chu .”
Con đường kiếm tiền, nàng còn cho quá nhiều .
Tuy Quý Hiểu Hồng và Trần Hương Liên đều là , nhưng hai , miệng kín cho lắm.
Nghe lời nàng , Quý Hiểu Hồng và Trần Hương Liên , cả hai đều chút bất bình.
Đặc biệt là Quý Hiểu Hồng, lúc chống nạnh bắt đầu chỉ trích, “Nói con ngu còn chịu nhận, nếu đưa tám mươi mấy lạng bạc đó cho cái bà Lý Tiểu Ngọc , bây giờ các con cần ăn thức ăn của heo…”
Trần Hương Liên vội vàng kéo nàng .
Tuy những thứ đều là để nuôi heo nuôi gà, nhưng mặt thì .
Quý Hiểu Hồng trợn tròn mắt, “Cô kéo gì, cô ngoài hỏi thăm xem, nhà nào mà bột đậu nành dùng để nuôi heo!”
Bạch Lê Hoa hề tức giận.
Bây giờ họ còn lợi ích của đậu nành, điều càng .
Trần Hương Liên vẻ mặt lúng túng kéo Quý Hiểu Hồng sang một bên: “Vậy nha đầu béo, Đại Lang, hai con cứ , và Hiểu Hồng ruộng xem , cần gì thì cứ gọi một tiếng là .”
“Vâng ạ!”
Nàng cũng ác ý.
Từ xa còn thấy Quý Hiểu Hồng : “Cô can gì, Lý Tiểu Ngọc họ lấy bạc cũng giao cho trai nàng , bây giờ vợ chồng họ tiền thuế cũng nộp nổi…”
Cùng với tiếng , hai càng lúc càng xa, giọng cũng càng lúc càng nhỏ, thấy nữa.
Bạch Lê Hoa cũng để tâm lắm, thấy cối đá động mới phát hiện Lương Đại Lang dừng bước.
“Nàng xem, nếu tiền của Nhị Lang họ thật sự Lý Đại Lực họ lấy , đứa trẻ trong bụng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-195.html.]
Bạch Lê Hoa quả thật bó tay, “Chàng cứ lo cho , đẩy cối xay!”
Trong thùng của nàng bây giờ, chỉ năm sáu cân đậu khô, ngâm một thùng, định cho Lương đại nương họ nếm thử, nếu , sáng mai dậy sớm , nhân lúc còn tươi mang chợ bán.
Sau đó hai gì nhiều, cắm đầu , chẳng mấy chốc, một thùng đậu hết.
Bạch Lê Hoa mang cái thùng hứng sữa đậu nành cối đá lên, dùng cái môi nhỏ múc sữa đậu nành đổ lỗ, xay thêm nữa.
Đậu xay càng mịn, đậu phụ càng ngon.
Sau đó, hai về nhà.
Dùng vải xô lọc bã đậu, lặp lặp vài , đó nổi lửa bếp, đổ sữa đậu nành lọc bã , bắt đầu đun sôi.
Lửa lớn lên, sữa đậu nành nhanh chóng tỏa mùi thơm, ngay cả Lương đại nương và Lương lão gia ở ngoài sân cũng nhịn hít hít mũi, một câu: “Mùi ngửi thơm thật.”
Vừa dứt lời, Bạch Lê Hoa bưng hai cái bát sứ .
“Ăn còn thơm hơn.” Nàng , đưa bát qua: “Cha, , hai nếm thử .”
Lương lão gia uống một ngụm, mặt đầy kinh ngạc, “Cái đúng là từ đậu nành ?”
Lương đại nương lắc đầu, “Cái .”
Bạch Lê Hoa sững sờ, nãy nàng nếm thử trong bếp , vì dùng nước gian, lọc nhiều , nên mùi vị đậm và thơm, lẽ nào ở đây ăn quen? vẻ mặt kinh ngạc của Lương lão gia giả!
“Cái một giải khát hai no bụng, nhà uống hai ngụm thì , ai mà bỏ tiền mua cái .”
Bạch Lê Hoa thở phào nhẹ nhõm, “Mẹ, món ngon còn ở phía cơ!”
Nói xong, nàng bếp, đổ một tỷ lệ giấm trắng nhất định nồi nguội.
Dùng thìa khuấy đều.
Vài phút , tào phớ hình thành.
Bạch Lê Hoa múc ba bát nhỏ khỏi nồi, đặt bếp, thêm lửa nồi.
Một hai phút , nước và tào phớ trong nồi gần như tách hẳn , nàng múc nước , để sang một bên chuẩn đậu phụ.