Chương 153: Học Trò
Phúc thúc lướt mắt qua đám , chỉ một đàn ông mặt vàng như nghệ, gò má hốc hác mà : “Ngươi khám cho xem.”
Người tên là Lưu Phú Quý, gia cảnh khá giả, thiếu ăn thiếu mặc, nhưng hiểu vì , từ ba tháng , liền bắt đầu gầy dần. Có , hồ ly tinh hút mất tinh khí, nhưng bà đồng thầy cúng đều đến nhà , tình trạng vẫn ngày càng tồi tệ hơn. Hắn cũng lấy vài thang t.h.u.ố.c ở y quán của họ, nhưng đều tác dụng lớn.
Có thể coi là một phiền toái nhỏ của y quán.
Lưu Phú Quý ghế.
Bạch Lê Hoa hỏi: “Có chỗ nào thoải mái ?”
Lưu Phú Quý lắc đầu: “Không .”
Tiếp đó là bắt mạch, xem lưỡi, mí mắt, v.v...
Đều cho thấy bệnh nặng.
Tuy nhiên, Đông y chú trọng thận là gốc tiên thiên của cơ thể, tỳ vị là gốc hậu thiên của cơ thể.
Bạch Lê Hoa với Phúc thúc: “Tỳ vị thất điều thì khí huyết sinh hóa đủ nguồn, khí huyết đủ thì cơ thể nuôi dưỡng đầy đủ, dẫn đến mặt vàng da xanh, gầy gò hốc hác. Cần khai thông tỳ khí, tăng cường sự thèm ăn, cân bằng dinh dưỡng là . Có thể dùng các vị t.h.u.ố.c như Nhân Sâm, Bạch Truật, Phục Linh, Cam Thảo để ích khí kiện tỳ.”
“Không sai.” Phúc thúc gật đầu, “Trước đây đại phu trong quán chúng cũng kê đơn như , nhưng nửa tháng trôi qua, bệnh tình của Lưu công t.ử chỉ là thêm. Cái , ngươi ?”
Tình trạng , chỉ thể là tỳ vị tổn thương.
Bạch Lê Hoa hỏi: “Khoảng thời gian , ngài chán ăn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-153.html.]
Nhận câu trả lời khẳng định, Bạch Lê Hoa : “Nếu , thể dùng Xương Truật năm trăm khắc, Thục Địa Hoàng hai trăm năm mươi khắc, Bào Chế Can Khương mười khắc, cùng nghiền nhỏ, thêm hồ thành viên nhỏ, mỗi ngày uống vài viên, uống với nước ấm.”
“!” Đại phu Bồ râu tóc bạc phơ bên cạnh, còn chẳng màng đến bệnh nhân mặt , vỗ hai tay, kích động : “Sau khi ăn uống , đổi sang phương t.h.u.ố.c Phục Linh, giữ tinh thần vui vẻ, chẳng bao lâu sẽ khỏi bệnh.”
Ánh mắt Phúc thúc Bạch Lê Hoa còn chỉ là kinh ngạc nữa.
y vẫn thể tin một cô gái nhỏ tuổi như thể kê đơn t.h.u.ố.c cho .
Y liên tiếp chỉ định vài bệnh nhân để Bạch Lê Hoa khám. Ba vị đại phu duy nhất trong tiệm đều bên cạnh theo dõi.
Bạch Lê Hoa hề sợ hãi, lượt bắt mạch, hỏi bệnh, kê đơn.
Như nàng đó, t.h.u.ố.c và t.h.u.ố.c phối hợp với . Phương t.h.u.ố.c của nàng, là những vị đại phu từng qua, nhưng suy nghĩ kỹ , đều cảm thấy vô cùng chính xác.
Sau khi khám cho vài bệnh nhân, ba vị đại phu đều học ít. Đại phu Bồ thậm chí còn hỏi thẳng: “Cô nương, ngươi là t.ử của tiền bối Hiên Viên ?”
Nếu , tuổi nhỏ như , thành tựu như thế .
Bạch Lê Hoa hiểu: “Đó là ai?”
“Cái ngươi cũng ?” Người đàn ông trung niên xếp hàng chờ chữa bệnh bên cạnh đầy vẻ kính ngưỡng : “Hiên Viên Hồng, hành nghề y sáu mươi năm, diệu thủ hồi xuân, Hoa Đà tái thế, xưng là Y Thánh của triều đại ! Không hề khoa trương, Diêm Vương gọi ngươi canh ba c.h.ế.t, ông thể giữ ngươi đến canh năm!”
Hắn thao thao bất tuyệt. Bên cạnh, một đàn ông tỏ vẻ khinh thường: “Xem ngươi gần đây uống . Đây là tin tức cũ rích . Hiên Viên Hồng đó, bắt , những đầu ông giữ , mà ngay cả nhà ông , tất cả đều khó thoát kiếp nạn!”
“Xôn xao...”
Hiên Viên Hồng cả đời hành thiện tích đức, trả nổi tiền t.h.u.ố.c thang, ông đều tự bỏ tiền túi , uy tín cao trong dân chúng. Lúc đều xôn xao, tỏ vẻ tin lời đàn ông .