Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:18:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 133: Trồng Cỏ Thuốc

Bạch Lê Hoa tuy chẳng than vãn chi, song mặt, cổ là vết cháy nắng. Nửa đêm nàng còn thắp đèn khêu những vết bỏng rộp nước ghế. Y kẻ mắt, thể giả vờ thấy.

rõ vì cớ gì mà những vết cháy nắng hôm đều khỏi hẳn, nhưng nỗi vất vả thì quả là thể bàn cãi.

Lương đại lang : “Mấy hôm con xem qua, ở trấn đang thu mua Xạ Hương Thảo với lượng lớn, giá cả chăng. Cộng thêm các loại d.ư.ợ.c liệu thường dùng khác, chúng cứ mỗi loại trồng một thửa đất, chăm sóc kỹ lưỡng. Khi nào thu hoạch , cứ đem bán cho y quán.”

Theo lẽ thường, việc núi hái t.h.u.ố.c sẽ tiện hơn, chẳng tốn kém chi phí, chỉ mất chút công sức. rừng núi hiểm nguy, nào thể thường xuyên . Tốt hơn hết là kiếm gốc hoặc hạt giống cỏ thuốc, nuôi trồng ngay đất nhà .

đất đai dù cằn cỗi, nhưng vẫn hơn chốn rừng sâu nhiều.

Vả , như lời Cát Lại T.ử , Trình đại phu tính tình ngang ngạnh. Bà con làng xóm nhỡ chuyện gì, trong nhà sẵn chút cỏ t.h.u.ố.c thường dùng, cũng thể giúp đỡ phần nào.

“Kế hoạch của con thì đấy.” Lương đại nương mặt mày rầu rĩ , “Thế nhưng học phí cho thư viện và thuế má sắp đến thì tính đây?”

Lại còn nợ công tiền công của Cát Lại T.ử và Trương Cẩu T.ử nữa!

Chuyện ngày tính , giờ mấu chốt là vấn đề mắt.

Bạc nén, lấy bạc nén ở đây?

Đây chính là vấn đề cấp bách hiện tại, cũng là vấn đề nan giải bấy lâu. Người nhà họ Lương chìm im lặng.

Cát Lại T.ử và Trương Cẩu T.ử lúc , ha hả phá vỡ bầu khí ngượng nghịu, “Thím ơi, hôm nay đa tạ thím chiêu đãi. Trời sắp tối hẳn , nếu về, e là thằng Cẩu vác gậy đuổi heo đón mất. Các cũng đừng buồn phiền, chuyện gì cũng từ từ sẽ xong. Chúng xin cáo lui .”

Lương đại nương dậy tiễn khách, “Vậy , cảm ơn các về chuyện ruộng nước. Các đường cẩn thận.”

“Được, các về ! Nha đầu béo, ngươi đừng quên lời hứa với đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-133.html.]

Đi xa mà Cát Lại T.ử vẫn quên gọi vọng nhắc nhở nha đầu béo chuyện săn.

“Được , sáng mai cùng lên núi.”

Bạch Lê Hoa đáp lời, chợt nhớ đến tấm da hổ nguyên vẹn cất trong gian, lòng nàng bỗng chốc thấy yên tâm hơn đôi chút.

Nhận lời hứa, Cát Lại T.ử huýt sáo rời .

Lương đại nương bàn, mâm bát thừa thãi bàn mà thở dài.

“Nương, đừng than thở nữa. Người sống chẳng lẽ để cái tiểu bí c.h.ế.t ? Vừa giờ lúa mì gặt xong hết. Ngày mai chúng cùng Cát Lại T.ử lên núi, tìm chút d.ư.ợ.c liệu, sẽ đến trấn xem giá cả tính tiếp.”

Lương đại nương gật đầu, cũng chỉ còn cách . Thật sự bí quá, thì đành thử tìm mấy chú của đại lang xem .

“Được . Dù trong nhà cũng chẳng còn việc gì. Đại lang con hãy cùng nha đầu béo, tuyệt đối nhớ, đừng để lạc .”

Nàng dặn dò kỹ lưỡng, sợ xảy chuyện .

Bên Lương đại lang còn kịp trả lời, Tiết Thải gào lên: “Con cũng !”

Lên núi vốn nguy hiểm, thể mang theo một đứa trẻ? Để trấn áp đứa nhóc nghịch ngợm , Lương đại nương cố ý nghiêm mặt : “Trẻ con thì quấy rầy gì núi? Ngày mai theo đào rau dại.”

Tiết Thải dùng ánh mắt cầu cứu Lương lão gia, nhưng Lương lão gia cũng đồng tình.

Nó đành bĩu môi, hậm hực gắp nốt mấy cọng khoai tây cuối cùng trong đĩa chén .

Nhìn sáu cái đĩa trống , Bạch Lê Hoa mới nhớ tối nay động đũa miếng nào. mệt mỏi cả ngày, giờ nàng cũng lười nhấc .

Sờ bụng, thôi , ăn nữa, coi như là để giảm cân.

Lương đại lang hỏi: “Có cần xuống bếp cho ngươi một bát mì ?”

Loading...