Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:21:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 126: Đương Nhiên Oán Huynh

 

Nghe , Lương đại nương mặt mày tái mét, run rẩy môi : “Xong …”

“Làm thế?”

Đối diện với ánh mắt dò hỏi của , Lương đại nương thần sắc chút hoảng hốt. Người mấy chục tuổi đầu mà giống như đứa trẻ sai, vo vo vạt áo, .

Trước đó, khi Lý Tiểu Ngọc mang thai, trong lòng bà xót xa, đứa trẻ trong bụng chúng chịu thiệt thòi. Thấy trượng phu dẫn vợ chồng nhà lớn nhà bàn chuyện phân gia, lòng bà khó chịu, liền lấy học phí dành dụm cho Đại Lang , nhét tay Lý Tiểu Ngọc, bảo họ mua chút đồ bổ dưỡng mà ăn.

Lúc đó bà nghĩ, nha đầu béo trong tay còn bạc để mở cửa hàng, nhà của họ đến nỗi nào.

vợ chồng Tiểu Ngọc thì chắc, cả hai đều khó khăn, còn nuôi con.

Ai ngờ nha đầu béo đem hết tám mươi lăm lạng bạc cho nhà thứ hai.

Mà Lý Tiểu Ngọc, lúc cũng trả hai lạng bạc đó cho bà.

Bây giờ, nộp thuế, đóng học phí, năm miệng ăn cơm, trong nhà chỉ còn mấy chục đồng tiền lẻ tiêu vặt, ruộng nước. Chuyện , mà sống nổi đây.

Lương đại nương bắt đầu lau nước mắt.

Lương lão gia bật dậy, một tay ôm ngực, một tay chỉ Lương đại nương mắng: “Bà là hồ đồ ! Đụng cái gì cũng , đụng bạc đó chứ! Hai vợ chồng nó chân tay lành lặn, mùa màng trong ruộng cũng sắp thu hoạch , lẽ nào để chúng đói c.h.ế.t ?”

Hiển nhiên là ông tức giận đến cực điểm.

Nhìn tình cảnh hiện tại của gia đình, Lương đại nương vốn luống cuống , giờ Lương lão gia trách móc, càng thêm hối hận.

“Ông đừng giận.” Lương đại nương : “ đòi bạc đó đây!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-126.html.]

Nói xong, đợi những khác phản ứng, bà đặt đồ trong tay xuống, vội vàng về phía đường lớn.

Ai ngăn cũng .

Lương lão gia đang nổi giận, cũng đuổi theo.

Lúc , con át chủ bài duy nhất mất, ông đang nghĩ cách để kiếm tiền.

Trầm ngâm một lúc lâu, ông : “Hay là tìm chú ba của con mượn chút đỉnh?”

Bốn em Lương lão gia, vì cha mất sớm nên sớm phân chia tài sản, tự lập nghiệp. Anh em chẳng hề thiết, ai nấy đều chỉ tiền, mượn tiền bao giờ thành công.

Tuy tìm họ mượn bạc chẳng khác nào tự chuốc lấy nhục, nhưng Lương lão gia vẫn từ bỏ chút khả năng nhỏ nhoi đó.

Đương nhiên, việc Lương lão gia các em phân gia cũng nguyên nhân .

Mấy chú đức hạnh thế nào, đừng Lương Đại Lang, ngay cả trong thôn cũng .

Mọi đều ngầm , ngay cả em ruột thịt họ còn cho mượn, sợ trả , thích gì thì dâng bạc lên gì?

Lương Đại Lang : “Đừng tìm cái khó chịu . Cứ theo lời con . Đợi lúa mạch kho, con sẽ tìm việc thuê, hết là lo xong tiền thuế .”

Nói xong, sang Bạch Lê Hoa: “Nha đầu béo, chúng sống khổ cực , nàng sẽ oán chứ?”

Bạch Lê Hoa vẫn đang suy nghĩ cách kiếm bạc.

Lúc Lương Đại Lang hỏi, nghĩ ngợi gì, thốt : “Oán, đương nhiên là oán !”

Trong mắt Lương Đại Lang thoáng qua vẻ thất vọng. nha đầu béo dù cũng là con gái nhà họ Bạch, sống cuộc đời khổ cực , cũng hiểu.

Lương lão gia cũng thở dài theo.

Thấy vẻ mặt đó của họ, Bạch Lê Hoa họ hiểu lầm, nhưng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị : “Huynh thuê, một ngày cũng chỉ kiếm hai ba mươi đồng bạc. Vì chút tiền nhỏ , vứt bỏ tiền đồ của , như đáng ?”

Loading...