Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đàm Kim Hạ : “Có thể đợi thêm một tuần nữa ? Đến lúc đó con sẽ lái xe đưa   về.”
Đàm Hữu Bình lắc đầu: “Bố  con  thể ở , nhưng bố thì  , bố  về  để sắp xếp công việc.”
Tuy nhiên, Đàm Hữu Lương  : “ về cùng  hai (Đàm Hữu Bình) , ở thành phố bí bách quá, khó chịu c.h.ế.t  .”
Quả thực, xét về sự thoải mái khi sống, vài  lớn tuổi ở thành phố  thể sánh bằng ở quê.
Thứ nhất, những ngôi nhà bê tông cốt thép  luôn tạo cảm giác bí bách, ngột ngạt,  còn  thể hút t.h.u.ố.c lào.
Thứ hai,   tiếng ,  khí quê hương quen thuộc để trò chuyện, ngày nào cũng mấy    chằm chằm,  sớm thấy chán .
Chu Khai Liên và Dụ Minh Phương, thấy Tống Tử Dao   Chương Mỹ Hà chăm sóc, cũng cảm thấy  cần thiết  ở  nữa.
Đàm Kim Hạ suy nghĩ một chút, tiếp tục : “Khoảng mười ngày nữa, con nhất định  lái xe về Cao Dương một chuyến, dù  đưa   về cũng là tiện đường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-221-2.html.]
Đàm Hữu Lương trầm ngâm.
Nếu  như , thà đợi thêm vài ngày còn hơn, khỏi  tốn mấy tấm vé tàu hỏa.
Đàm Hữu Lương: “ ráng nhịn thêm chút nữa .”
Đàm Kim Hạ: “... Thật  phiền /chú .”
Thiết  sản xuất mà Đàm Kim Hạ đặt mua khi ở Pháp sắp về đến nơi.
Sau khi kiểm tra trung gian ở Hồng Cảng, thiết   neo đậu tại bến tàu gần nửa tháng, mới  tất các thủ tục liên quan,  thể vận chuyển về nội địa.
Đến lúc đó,  nhất định  đến nhà máy xem thiết .
Cùng với thiết , còn  hai chiếc tivi mà   mua.