Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liêu Hồng Mai dám giận cũng dám , thêm đó mệt đói, cuối cùng tủi bật : “Mọi đều bắt nạt hu hu hu hu...”
Tiếng của cô thu hút những khác đến.
Biết là vì chuyện bữa sáng, đều cạn lời.
Cuối cùng, vẫn là Vương Nhất Quang, với tư cách là đội trưởng, múc cho cô một bát cháo bột ngô.
—
Mặc dù nhiệm vụ đồng áng hôm nay của Tống Tử Dao thành, nhưng buổi sáng cô vẫn đồng, tìm một chỗ râm mát nghỉ ngơi sách, cho đến khi tiếng còi tan ca vang lên mới về.
Thức ăn chỉ một chút lương thực thô ứng từ đại đội, nên cô cũng định nấu bữa trưa, khóa cửa gian ăn một chút, đến nhà đội trưởng xin nghỉ.
Việc cô thành công việc sớm, là mới đến, cần mua sắm thêm nhiều thứ, việc xin nghỉ cũng khá dễ dàng.
Chỉ là Đàm Kim Thủy chút nghi ngờ tính xác thực của việc cô thành công việc, khi cho kiểm tra, mới đồng ý cho nghỉ.
Khi Tống Tử Dao đến trụ sở đại đội, Đàm Kim Hạ đang tựa ghế lái máy kéo chợp mắt.
Hai tay khoanh ngực, một chân dài chống xuống đất.
Anh nhạy bén, mặc dù Tống Tử Dao cố tình nhẹ nhàng, vẫn mở mắt ngay lập tức.
Tống Tử Dao gọi: “Đàm Kim Hạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-11-2.html.]
Giọng Tống Tử Dao mềm mại, khi gọi tên “Đàm Kim Hạ”, âm cuối mơ hồ, tạo một cảm giác đặc biệt.
Như thể... như thể giọng hóa thành một cánh lông vũ, nhẹ nhàng lướt qua đỉnh tim Đàm Kim Hạ.
Cảm giác ngưa ngứa.
Đàm Kim Hạ khẽ ho một tiếng, hít sâu một , “Ừm” một tiếng.
Tống Tử Dao leo lên thùng xe, chỗ trong cùng, gần nhất với ghế lái, hăm hở : “Chúng thôi.”
Nghĩ đến việc hai sẽ ở riêng với vài tiếng, cô khỏi vui mừng.
Đàm Kim Hạ : “Vẫn còn đến.”
?
Lúc , hai bà cô dắt tay xuất hiện, leo lên thùng xe vỗ vỗ phía : “Kim Hạ, thôi.”
Máy kéo tùng tùng tùng khởi động.
Tống Tử Dao: “...”
Thì thế giới riêng của hai .