Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:58:14
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Chính Vương sai thông báo các nhà, đầu thôn hàng rong, ai mua đồ thì tự đầu thôn.

Chẳng bao lâu, từng tốp ba năm tụ tập quanh hàng rong.

Đa đến mua đồ là phụ nữ, trong hòm của hàng rong những đồ dùng hàng ngày họ cần nhất như kim chỉ, cây cán bột, bàn chải, còn phấn son, hoa lụa cài tóc mà họ yêu thích nhất.

Lại còn những món đồ chơi nhỏ mà trẻ con yêu thích như tượng đất sét, trống bỏi, con nhỏ, quả cầu da, dù mua , cũng vui.

“Ấy, đồ của ngươi đắt quá , thể bớt chút ít ?” Một đại tỷ ưng ý hai sợi dây buộc tóc màu sắc.

, kim chỉ cũng đắt hơn ở trấn hai văn.” Một phụ nhân khác cũng chê đắt mà .

“Ta buôn bán nhỏ lẻ, thật sự thể giảm giá .” Hàng rong .

Đại tỷ nhẹ nhàng kéo kéo phụ nhân bên cạnh, hiệu bằng mắt cho nàng .

Phụ nhân lập tức hiểu ý, : “Vậy nếu thế, chúng sẽ mua nữa, lát nữa sẽ trấn mua.”

Đại tỷ liền hợp tác theo: “ , mua mua.”

Hai bộ , hàng rong lập tức lo lắng: “Ấy da, đừng mà, là thế , các ngươi cũng đừng bắt giảm giá nữa, tặng các ngươi một cái .”

Hàng rong lật từ đáy hòm một cái nút thắt hoa mai bện bằng sợi tơ màu đỏ thắm.

Nút thắt hoa mai bện độc đáo, hai phụ nhân lập tức thu hút.

Hàng rong : “Cái tự bện, các ngài xem chất lượng , dù bán cũng đáng nửa văn đấy, vả sắp đến dịp Tết , treo quần áo hoặc trong nhà, xem thật vui vẻ bao.”

Hai phụ nhân nghĩ cũng , vốn dĩ năm nay chẳng may bộ quần áo mới nào, đều là đồ cũ của hai năm , treo một cái nút thắt hoa mai màu đỏ để thêm chút khí vui tươi cũng . Thế là liền đồng ý, mỗi cầm một cái nút thắt hoa mai vui vẻ rời .

Những khác thấy cái nút thắt hoa mai và vui tươi, cũng xin hàng rong.

Hàng rong cũng keo kiệt, chỉ cần ai mua đồ đều tặng một cái nút thắt hoa mai.

Trong thôn bây giờ thiết lập giới nghiêm, trong thôn cũng ngoài, thấy hàng rong ăn hào phóng, liền nhao nhao mời thường xuyên đến đây ăn.

Hàng rong cũng như sự nhiệt tình của cảm động, liền hẹn với ba ngày sẽ đến , lúc đó sẽ mang theo những món đồ mới lạ đến.

Nói thêm về hai phụ nhân đầu tiên nhận , cả hai đều nhà họ Diệp họ Vương, mà là họ tạp trong thôn, sống xa nhà Trương Ma Tử.

Hai cầm nút thắt hoa mai , khi ngang qua nhà Trương Ma Tử vặn thấy.

Trên mắt Trương Ma Tử một vết sẹo, nhưng hề ảnh hưởng đến thị lực của , màu đỏ chói mắt từ xa thấy.

“Đợi , tay các ngươi cầm cái gì?”

Bước chân vội vã, thần sắc cũng vội vàng, vết sẹo mắt càng thêm hung tợn.

Trương Ma Tử tính tình cô độc, ngày thường giao thiệp với ai nhiều, đột nhiên chủ động chuyện, hai phụ nhân dọa giật , liên tục lùi hai bước: “Nút thắt hoa mai đó.”

“Các ngươi lấy từ ?”

Trương Ma Tử trừng mắt chằm chằm nút thắt hoa mai, như thể giây sẽ giật lấy .

“Mua ở chỗ hàng rong.” Nói xong liền vội vàng rời .

Trương Ma Tử còn kịp hỏi câu tiếp theo, hai mất dạng.

Hàng rong?

Trương Ma Tử hỏi thăm khắp nơi, cuối cùng cũng hàng rong ba ngày sẽ đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-95.html.]

Biết tin , trong lòng vô cùng kích động, chừng thật sự là bên đó đến , cuối cùng cũng cơ hội rời khỏi nơi .

Ba ngày , hàng rong quả nhiên đến đúng hẹn, vẫn ở bên ngoài thôn.

Trương Ma Tử cuối đám đông, đợi hàng rong sắp dọn hàng mới bước tới.

Hàng rong thấy luôn chằm chằm hòm của , liền nở nụ nhiệt tình, hỏi: “Khách quan, hàng hóa của đầy đủ, còn nhiều ở trong hòm nữa, chỉ cần là những thứ ngài , ở đây hầu như đều .”

“Ta hoa mai tháng sáu.” Trương Ma Tử từng câu từng chữ, trừng mắt hàng rong .

Sắc mặt hàng rong lập tức đổi, thu nụ , từ trong hòm lấy nút thắt hoa mai, : “Tháng sáu hoa mai, tay một đóa hoa mai huyết sắc, khách quan ?”

Trương Ma Tử nhận lấy nút thắt hoa mai, : “Cuối cùng cũng đợi ngày , thủ lĩnh cũng đến ?”

Hàng rong liếc canh gác vọng gác đang sang, hiệu bằng mắt với Trương Ma Tử, : “Chiều nay ngài đến nhà thứ ba ở ngõ Liễu Thụ, phố Tây trong trấn tìm .”

Nói xong, hàng rong gánh gánh hàng rời .

“Nương, chúng đến muộn , hàng rong mất .” Diệp Trường An thất vọng .

Tiểu tử nhà họ Diệp Trang , hàng rong ở đây quả cầu da, liền mua về chơi cùng bạn bè.

Diệp Trường Lạc cũng mua hai sợi dây buộc tóc.

Không ngờ đến chậm một bước.

“Không , mấy ngày nữa chúng trấn mua, tiện thể sắm sửa ít đồ Tết.”

Thư Vân nghĩ xong tối giao thừa sẽ ăn gì , sẽ ăn lẩu thịt mà nàng từng ăn ở huyện thành , ấm áp thịnh soạn.

Nàng tranh thủ sớm rèn một cái nồi sắt, mua một cái bếp, mua thêm nhiều thịt heo về tích trữ.

“Hay quá, quá!” Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc hưng phấn kêu lên.

Tính , bọn trẻ hơn nửa tháng ngoài , nhưng đ.á.n.h xe hàng ngày đến thu mua rau , bên ngoài vẫn tương đối yên , lưu dân gây chuyện.

Đợi thêm mấy ngày nữa, nếu vẫn tin tức gì, Thư Vân sẽ mạo hiểm ngoài một chuyến, mua xong đồ Tết là thể ở yên trong nhà .

Trương Ma Tử lướt qua ba đang vui .

Chiều, Trương Ma Tử đến đúng hẹn gõ cửa nhà thứ ba ở ngõ Liễu Thụ.

Hàng rong đợi ở nhà từ sớm, đợi đến liền dẫn phòng.

Trương Ma Tử nhịn nữa, cấp thiết hỏi: “Thủ lĩnh chỉ thị mới ?”

Hàng rong quỳ một gối, tay nắm quyền đặt lên vai trái, hành một lễ với Trương Ma Tử, cung kính hỏi: “Đại nhân, thủ lĩnh nhân lực tập hợp đầy đủ, những năm cũng ít nơi, vẽ nhiều bản đồ, chỉ chờ tìm ngài, mời ngài về chủ trì đại cục.”

Trương Ma Tử hưng phấn lớn, trong ánh mắt bùng lên ngọn lửa hừng hực: “Năm năm , năm năm , cuối cùng thể nên việc lớn , ngươi cũng cần thu dọn nữa, chúng lập tức lên đường.”

Mấy năm gây vài chuyện, triều đình truy nã, buộc xa, đến thôn Cổ Khê sống ẩn danh, đến nỗi bọn họ căn bản tìm thấy .

Hàng rong lo lắng : “ bây giờ bên ngoài tiếng gió tiếng hạc, nhiều đều đề phòng chúng , ngài thấy đấy ngay cả trong thôn cũng dựng lên vọng gác, khởi sự gì dễ dàng?”

Trương Ma Tử khinh thường hừ một tiếng: “Chẳng qua là đám dân quê thôn dã, gì đáng sợ? Cứ đợi đợt gió qua , để bọn chúng vui vẻ trải qua cái Tết cuối cùng, nhân lúc bọn chúng lơ là mà tay, chẳng sẽ tiện lợi hơn .”

Trương Ma Tử cũng về thôn nữa, mà cùng hàng rong lên đường nhẹ nhàng, cưỡi hai con ngựa nhanh phi nước đại rời .

Nửa tháng , sẽ còn chỉ là hai nữa.

 

Loading...