Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 91
Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:58:10
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi đến khi một bát lớn t.h.u.ố.c đặc sệt, tỏa mùi vị đắng nồng sắc , Đổng thị mới hiểu Thư Vân “hiệu quả ” là ý gì.
Thư Vân bốc hơn mười loại t.h.u.ố.c bắc cực kỳ đắng chát, như hoàng liên, hoàng bá, bạch thiệt thảo, v.v., chỉ cần ngửi mùi đắng thôi nôn, gì đến việc mỗi ngày uống ba bát lớn.
Lão phu nhân chắc chắn ngay cả một bát cũng uống nổi mà sẽ nôn .
Thế đấy, lão phu nhân ngửi mùi nhíu mày, đầu uống, nhưng tình cảnh huyện lệnh đại nhân đích cầm thìa đút, thể uống.
Vừa uống hai ngụm, nàng nôn , la to: “Thuốc mà đắng thế, uống nữa, mau mang !”
Vị đắng thực sự khó nuốt trôi, bình thường tuyệt đối uống nổi, huống hồ là một bát lớn như .
Thư Vân : “Lão phu nhân, vị t.h.u.ố.c tuy đắng, nhưng hợp với bệnh tình của , bảo đảm uống một tháng, bệnh sẽ khỏi đến tám chín phần.”
“Một tháng?” Lão phu nhân bát t.h.u.ố.c đặc sệt đen kịt , kinh hãi khôn cùng.
Nếu còn uống thêm một tháng nữa, ruột gan nàng cũng nôn hết.
Thư Vân gật đầu, "Lão phu nhân đừng sốt ruột, bệnh của cần từ từ mà chữa. Với thể trạng hiện tại của , khỏi hẳn, cần uống t.h.u.ố.c trong ba đến năm tháng."
Ba đến năm tháng!
Lão phu nhân lập tức cảm thấy hoa mắt, "Bắt uống thứ t.h.u.ố.c đắng ngắt như , chi bằng c.h.ế.t ngay còn hơn."
Người bao giờ uống thứ t.h.u.ố.c nào đắng đến thế, uống một ngụm mà đầu lưỡi mất hết cảm giác.
"Nương, gì mà như trẻ con . Lương d.ư.ợ.c khổ khẩu lợi vu bệnh, uống t.h.u.ố.c mới mong khỏi. Nào, nhi tử đút cho ."
Huyện lệnh đại nhân đưa muỗng t.h.u.ố.c đến miệng lão phu nhân, còn cách nào khác, cưỡi hổ khó xuống, đành nghiến răng từng ngụm một uống hết.
Uống hai ngụm nhổ một ngụm, vỗ ngực, cố gắng kìm nén cảm giác buồn nôn, khó chịu : "Con trai , sai mang ít đường đến pha cho uống ."
"Không ." Thư Vân ngăn cản nha bên cạnh, nàng nghiêm chỉnh bừa, "Không pha đường , vị đắng loãng sẽ mất d.ư.ợ.c tính."
Huyện lệnh đại nhân tỏ vẻ khó xử, thấy nương uống t.h.u.ố.c khổ sở như , nghĩ bụng thêm chút ngọt sẽ dễ uống hơn, nào ngờ mất d.ư.ợ.c tính. thêm đường, nương chịu nổi.
Đổng thị : "Nương, chi bằng uống một hết sạch, con sẽ sai mang mứt hoa quả đến cho ăn để át vị đắng, ?"
Huyện lệnh đại nhân mừng rỡ, "Cách đó."
Ngay lập tức, liền sai nha mang một đĩa mứt hoa quả tới.
Nghĩ đến việc uống hết t.h.u.ố.c là thể ăn đồ ngọt, lão phu nhân trực tiếp ôm bát sứ to mà uống ừng ực.
Uống đến cuối bát còn sót chút bã thuốc, cũng đến cực hạn, cần ai đút, bưng đĩa nhanh chóng nhét hết mứt hoa quả miệng.
Vị đắng dịu phần nào, cảm giác buồn nôn của lão phu nhân cũng còn mãnh liệt như , cả mềm nhũn giường.
Thư Vân : "Đổng tỷ tỷ, t.h.u.ố.c của lão phu nhân cách sắc phức tạp, giờ thể sắc t.h.u.ố.c cho buổi trưa và buổi tối ."
"Ấy, sẽ sai sắc ngay." Đổng thị .
Thư Vân thực đang nhắc nhở lão phu nhân, nếu bệnh của nhanh khỏi, sẽ vô chén t.h.u.ố.c đang chờ uống.
Lão phu nhân đến việc sắc thuốc, quả nhiên sắc mặt khó coi vô cùng. Vị đắng trong miệng vẫn tan hết, t.h.u.ố.c đang chờ uống.
Hơn nữa, một bát t.h.u.ố.c lớn như bụng, trong bụng nào còn chỗ trống cho cơm canh, chi bằng ngày ba bữa đều uống t.h.u.ố.c lấp đầy bụng cho xong.
Người vốn dĩ đến đây để hưởng phúc cùng con trai, nào ngờ chịu khổ thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-91.html.]
Người càng nghĩ càng khó chịu, ngay lập tức quyết định nhanh chóng khỏi bệnh, liền với Thư Vân: "Thư cô nương, thấy uống t.h.u.ố.c , cơ thể sảng khoái hơn nhiều, chắc chỉ vài ngày nữa là sẽ khỏi thôi, y thuật của cô thật sự lợi hại."
Thư Vân lén , "Đa tạ lão phu nhân nâng niu. Không y thuật của Vân nương , mà là do thể chất của vốn , nhưng thứ t.h.u.ố.c vẫn kiên trì uống, ít nhất cũng uống nửa tháng."
"Ta thấy cần thiết , cô cũng thể chất của mà, nghĩ chỉ cần uống thêm ba đến năm ngày là khỏi ." Lão phu nhân .
Người chịu khổ lâu như , ba đến năm ngày chẳng qua là sợ khỏi quá nhanh sẽ khiến con trai nghi ngờ, nếu thể bật dậy khỏi giường đá đổ chén t.h.u.ố.c sắc xong, để những thứ t.h.u.ố.c đắng hơn mật rắn đó biến mất hết.
"Hy vọng việc sẽ như lời lão phu nhân , thể sớm bình phục." Thư Vân cũng đồng ý lời nàng, chỉ hùa theo cho qua chuyện.
Lão phu nhân dần dần "khỏe" , Thư Vân cũng cáo từ.
"Vân nương , thực cần vội vã rời . Trong huyện thành nhiều chỗ vui chơi, chỉ là thường xuyên ngoài, nay đến cũng bạn . Chiều nay chúng dạo phố nhé, ngày mai chúng ngoại thành ngắm hoa mai, ?" Đổng thị nhiệt tình hỏi.
Thư Vân cũng chơi, nhưng yên tâm công việc ở nhà, nàng vẫn về tự trông coi, với Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc cũng nhớ nhà .
Tục ngữ câu, ổ vàng ổ bạc bằng ổ ch.ó của .
Hai ở đây thoải mái, cũng gì vui, chúng về tìm bạn bè chơi.
Thư Vân đành từ chối ý của Đổng thị.
Đổng thị cũng tiện khuyên thêm, đành để nàng .
Tuy lão phu nhân là giả bệnh, nhưng Đổng thị vẫn đưa một khoản tiền khám bệnh hậu hĩnh, đó cũng là ý cảm tạ của nàng.
Thư Vân dựa tài năng để kiếm sống, nên từ chối khoản tiền .
Lúc chia tay, Đổng thị đưa thêm hai lạng bạc cho nàng, "Vân nương , thuê một cỗ xe ngựa về , Dương bộ đầu công việc khẩn cấp thể đưa các về ."
"Có gì , việc công là quan trọng, đường về quen thuộc , tự về là ."
Thư Vân bảo các con cũng chào Đổng thị.
Đổng thị họ lưng , trong lòng do dự một hồi, liền gọi lớn: "Vân nương , đợi một chút..."
Đổng thị liền bước tới, kéo nàng một góc, : "Vân nương , là tìm một tiêu cục hộ tống các về , dạo yên chút nào."
"Có chuyện gì ?" Trong lòng Thư Vân bỗng nhiên dự cảm lành.
Đổng thị gật đầu, hạ thấp giọng gần , "Đám lưu dân mấy tháng hình như . Dương bộ đầu chính là nhận lệnh điều tra bí mật, bọn chúng hoạt động công khai hơn hai mươi , nhưng trong bóng tối còn bao nhiêu đồng bọn nữa."
Đây là chuyện tuyệt mật, vốn dĩ phu quân dặn nàng ba bảy lượt tiết lộ, chỉ sợ tin tức truyền ngoài sẽ gây hoảng loạn cho dân chúng.
Thế nhưng Thư Vân ơn với nàng, nàng sợ vạn nhất họ đường gặp lưu dân mà mất mạng, nàng sẽ ân hận cả đời.
Thư Vân hít thở nghẹn , sắc mặt trở nên nghiêm túc, hỏi: "Đổng tỷ tỷ, đây là chuyện của lúc nào?"
"Chính là hai ngày nay, đến báo án thấy đám lưu dân đó , nhưng phu quân đang bận chăm sóc nương, huyện thừa liền mặt quản lý công việc nha môn, tiên cử Dương bộ đầu dò la, đêm khuya hôm qua mới về bẩm báo tình hình."
"Đám đó phạm án ?"
Đổng thị hồi tưởng mà , "Lần dường như g.i.ế.c cũng trộm cướp gì, dù đường về các vẫn cẩn thận là hơn, sợ vạn nhất chỉ sợ một."
"Đa tạ Đổng tỷ tỷ, sẽ cẩn thận."
Thư Vân tạm biệt Đổng thị, lòng đầy tâm sự mà bước , phía gọi nàng cũng thấy.