Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:58:01
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Vương Đức hùng hổ đến tìm Thư Vân, nào ngờ tới hụt, Thư Vân sớm trấn , Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc cũng theo bạn bè chơi, ở nhà.

Vương Đức diễn tập trong lòng mấy những lời thể hiện khí thế của , một câu cũng dùng .

Thư Vân sớm lái xe trâu đến Thực Đỉnh Lâu, hôm nay nàng đến là để thanh toán theo ngày quy định trong hợp đồng.

Mới đến giờ Ngọ mà Thực Đỉnh Lâu xe ngựa tấp nập, cửa như chợ, khách khứa ngớt.

Bước qua cánh cửa lớn, mùi hương các món ăn xông mũi, khiến thèm thuồng chảy nước miếng. Thực khách rộn ràng, cụng ly cạn chén, các loại âm thanh đan xen , vô cùng náo nhiệt.

Trong đại sảnh còn chỗ trống, mỗi bàn đều đầy . Tiểu nhị xuyên qua các ngóc ngách, bận rộn ngừng nghỉ, vai vắt khăn, tay bưng món ăn, bước chân nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn.

Thư Vân tránh những tiểu nhị bận rộn, đến quầy thu ngân, Lý Thụ đang tính sổ, hạt bàn tính gẩy lách cách ngừng.

Thư Vân đợi tính toán xong xuôi, mới lên tiếng chào hỏi: "Lý , dạo vẫn khỏe chứ?"

"Ôi chao, Thư cô nương đó , cô nương tới lúc nào ?"

"Ta đến một lúc , thấy ngươi bận rộn nên tiện quấy rầy." Thư Vân .

Có lẽ việc ăn phát đạt, mặt Lý Thụ cũng hồng hào, đối với Thư Vân càng thêm nhiệt tình: "Thư cô nương, cô nương tới thanh toán đúng , chờ một chút nhé, gọi chưởng quầy cho cô nương."

Chỉ thấy Lý Thụ nhanh chóng chạy lên lầu hai, lâu liền cùng Triệu Tài Phát xuống.

Triệu Tài Phát thấy Thư Vân liền như thấy Thần Tài , còn nhiệt tình gấp trăm Lý Thụ, nếu Thư Vân là nam nhân, hận thể ôm một cái.

Thư Vân mặt vẫn giữ nụ nhẹ, chào hỏi : "Triệu chưởng quầy, lâu gặp, gần đây việc ăn đều phát đạt chứ?"

"Nhờ phúc của cô nương, việc ăn thật sự là thể hơn nữa , cô nương xem, mỗi ngày đều nhiều khách như , đến lúc ăn bữa tối thì khách còn đông hơn nữa."

Triệu Tài Phát vui phát điên, cũng bận túi bụi, khi tiểu nhị kịp phục vụ, những vị khách quý trong phòng bao đều do chính tự tiếp đón.

Nhìn những thực khách còn chỗ trống trong đại sảnh, Thư Vân một điều nghi vấn.

"Triệu chưởng quầy, Đông Nhật Yến ngày đề xuất cho ngươi là chuyên dành cho nhà giàu, nhưng thấy bàn những cũng món ăn trong Đông Nhật Yến, đây là chuyện gì ?"

"Cô nương hãy kỹ những món ăn bàn xem?" Triệu Tài Phát nhướng mày.

Thư Vân kỹ , đa các món bàn vẫn là món ăn bình thường, chỉ là trong món ăn thêm mộc nhĩ thái sợi, trong canh rau thông thường thêm vài lát khoai mỡ.

Thư Vân liếc Triệu Tài Phát đang đắc ý, thầm một câu 'tinh minh'.

Những món ăn cũng lấy danh nghĩa dưỡng sinh, bán cũng đắt, nhưng chẳng qua chỉ thêm chút ít phần vụn mộc nhĩ, khoai mỡ mà thôi.

"Triệu chưởng quầy quả thực là thông minh."

"Hahaha, chỉ học chút ít da lông của cô nương mà thôi."

Triệu Tài Phát , liền bảo Lý Thụ tính sổ mười ngày , các món ăn trong đại sảnh là món của Đông Nhật Yến, nên tính phần hợp tác.

Tính toán xong xuôi, mười ngày Đông Nhật Yến tổng cộng thu một trăm hai mươi lượng, Thư Vân liền sáu mươi lượng.

Triệu Tài Phát đưa sáu mươi lượng cho Thư Vân, nhưng nàng nhận: "Xin Triệu chưởng quầy giúp đổi bộ sáu mươi lượng thành lương thực."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-82.html.]

Triệu Tài Phát nghi hoặc, Thư Vân mua nhiều lương thực về , chẳng lẽ ăn hết nhanh ?

Sáu mươi lượng thể mua một ngàn cân lương thực, là một con nhỏ.

Triệu Tài Phát là ăn, nên tin tức bên ngoài cũng khá nhanh nhạy, gần đây cũng chuyện gì xảy .

Hắn nghi hoặc hỏi: "Thư cô nương, cần nhiều lương thực như để gì, tin tức gì chăng?"

Thư Vân lắc đầu phủ nhận: "Triệu chưởng quầy nhà ruộng đất, nên chỉ nghĩ nhân lúc tiền thì mua thêm chút lương thực, trong lòng cũng an tâm hơn chút, hơn nữa phía Bắc vẫn luôn chiến tranh, cũng sợ giá lương thực đột nhiên tăng vọt."

Triệu Tài Phát khẽ thở phào nhẹ nhõm, thật sự tưởng xảy đại sự gì mà , hóa là Thư Vân lo xa vô cớ. Hắn an ủi : "Thư cô nương đừng lo lắng, Đại Tấn chúng đ.á.n.h trận là chuyện thường tình, quan phủ cũng vẫn luôn kiểm soát giá lương thực, giá lương thực dù tăng cũng tăng quá nhiều ."

Trong lòng Thư Vân nghĩ, bây giờ phía Bắc đ.á.n.h trận chẳng qua chỉ là xung đột nhỏ, đợi đến khi chiến sự thực sự bùng nổ, triều đình còn thời gian quản lý giá lương thực.

Triệu Tài Phát ngưỡng mộ Thư Vân, nhưng thấy thần sắc nàng vẫn còn sự lo lắng sâu sắc, trong lòng vẫn khỏi thốt lên một câu, kiến giải của đàn bà.

Tuy nhiên, nể tình Thư Vân giúp kiếm nhiều tiền như , cái việc vẫn nguyện ý giúp.

"Được thôi, nếu Thư cô nương vẫn còn lo lắng, sẽ giúp cô nương mua một ngàn cân lương thực , chỉ là nhiều lương thực như cô nương một mang hết . Thế , sẽ gọi mã phu vẫn thường đến nhà cô nương thu mua rau củ, tiện đường đưa đến chỗ cô nương hai ba trăm cân, chỉ ba bốn ngày là sẽ vận chuyển xong cho cô nương." Triệu Tài Phát .

"Thật quá , đa tạ Triệu chưởng quầy."

Triệu Tài Phát quả thực tồi, cơ hội thích hợp, Thư Vân cũng sẽ tiết lộ cho chút tin tức về loạn thế sắp đến, coi như là báo đáp của nàng.

Rời khỏi Thực Đỉnh Lâu, Thư Vân trực tiếp đến Tế Thế Đường, mua t.h.u.ố.c cho Dương Thị.

Chu đại phu nàng về chứng bệnh, còn tưởng là nàng mua thuốc, nhất quyết chịu nhận tiền t.h.u.ố.c của nàng.

Thư Vân : "Đây t.h.u.ố.c của , mua giúp một thím trong thôn."

Thư Vân phân biệt rõ ràng, giúp đỡ là giúp đỡ, tiền nên trả thì trả cho Chu đại phu, cũng như , Dương Thị trả tiền t.h.u.ố.c cho nàng, nàng cũng sẽ từ chối.

Chu đại phu lúc mới báo giá.

Tuy nhiên Thư Vân hiếu kỳ, Chu đại phu hình như khác với các đại phu khác, các đại phu khác nếu là bệnh kinh nguyệt, thì hoặc là chê xui xẻo, hoặc là e thẹn.

"Chu đại phu, thấy sắc mặt ngài vẫn như thường, ngài sẽ cho rằng bệnh kinh nguyệt là đáng hổ chứ?"

Chu đại phu một cách nghiêm túc: "Chuyện gì mà đáng hổ?"

Thư Vân vốn tưởng rằng suy nghĩ của quá thiển cận , thời cổ đại cũng đại phu tư tưởng cởi mở, liền Chu đại phu .

"Phu nhân cũng kinh nguyệt đều, ban đầu nàng chịu với , mãi đến thực sự khó chịu đến mức chịu nổi nữa mới cho . Ta từ lúc đó liền tra cứu nhiều cổ tịch, mới tầm quan trọng của kinh nguyệt đối với nữ tử. Bệnh kinh nguyệt cũng tuyệt đối bệnh nhỏ, nếu y giả tránh né chữa trị, nhiều chứng bệnh phát triển lâu dài thậm chí sẽ tiêu hao tính mạng và duyên phận con cái của nữ tử."

Hóa Chu đại phu là trải qua bệnh tình của phu nhân mới sự đổi, nhưng điều cũng hơn nhiều đại phu khác .

Thư Vân cúi thật sâu với Chu đại phu: "Nếu thêm vài đại phu như Chu đại phu ngài, chúng nữ tử chúng sẽ phúc ."

Chu đại phu lúc ngượng ngùng, vội xua tay dám nhận lời khen của Thư Vân.

Từ biệt Chu đại phu, cầm t.h.u.ố.c xong, Thư Vân liền bước đường khỏi trấn.

Ở cửa trấn, nàng đột nhiên một lạ mặt gọi : "Thư cô nương, cô nương là Thư cô nương ?"

 

Loading...