Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:15:05
Lượt xem: 117

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Vân đẩy bạc trả cho tộc trưởng Diệp, : "Tộc trưởng thúc, kỳ thực đến là thỉnh giúp đỡ. Ta thuê gian nhà tranh tồi tàn chân núi , thỉnh cho một văn thư."

"Lão già chịu cho nàng thuê nhà ?" Tộc trưởng Diệp kinh ngạc hỏi.

Thư Vân nghĩ lão già mà tộc trưởng Diệp chính là lão nhân dữ tợn , bèn gật đầu.

Tộc trưởng Diệp Thư Vân thêm vài , liếc hai đứa trẻ ngoan ngoãn bên cạnh, trong lòng lập tức hiểu rõ ít.

Thư Vân thấy y nàng và các con hồi lâu, bất an hỏi: "Tộc trưởng thúc, là căn nhà vấn đề gì ?"

"Cái đó thì ." Tộc trưởng Diệp xua tay, nghĩ, thấy lão già Thủ Lương nguyện ý cho Thư Vân thuê nhà, thì những chuyện cũ cũng nên cho ba Nương con nàng một hai, tránh cho vô ý dẫm 'lôi' của khác, tính khí của lão già chút nào.

Bởi , tộc trưởng Diệp bảo Diệp Lương mang ghế đẩu , để ba Nương con Thư Vân xuống chuyện. Y chậm rãi kể chuyện cũ của lão nhân .

Lão nhân tên là Diệp Thủ Lương, trong tộc bối phận thấp, con cháu gặp đều nên gọi một tiếng thúc, ngay cả tộc trưởng Diệp cũng gọi một tiếng ca. Kỳ thực, lúc đầu chọn tộc trưởng, đa đều tiến cử Diệp Thủ Lương, bởi y chỉ là một cao thủ trồng trọt, còn , đối nhân xử thế công bằng chính trực. y lòng quản chuyện nhà khác, chỉ giữ nhà . lúc đó con dâu sinh một đôi long phượng thai, nên y kiên quyết tỏ ý chỉ vui vầy bên cháu con, tham gia việc chọn tộc trưởng.

Tuy rút khỏi việc chọn tộc trưởng, nhưng tộc trưởng Diệp vẫn mời y trưởng lão trong tộc. Khi tộc những quyết sách và sự việc trọng đại, y đều tham dự giúp đỡ bàn bạc. kể từ khi chuyện xảy , y và thê tử Mã Tam Tỷ còn quản việc trong tộc nữa, thậm chí dường như trong tộc hai .

Ba năm , Diệp Hiền dẫn theo thê tử và hai đứa con chào đời đến huyện Hoàng Dương thăm nhạc phụ nhạc mẫu, đường gặp lưu khấu, bốn đều tử vong. Từ đó về , Diệp Thủ Lương và Mã Thị liền biến mất khỏi tầm mắt , tính khí của y cũng trở nên vô cùng cổ quái, bao lâu dọn khỏi căn nhà cũ.

Thư Vân xong câu chuyện, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng đồng tình với hai vị tộc thúc tộc thẩm .

Nỗi đau đầu bạc tiễn đầu xanh, thường thể nào cảm thông sâu sắc . Họ thậm chí dám bước chân căn nhà cũ một bước, chỉ căn nhà dần mục nát, giống như vết thương lòng vĩnh viễn thể chữa lành của họ .

Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc cũng đau buồn cúi đầu, bọn trẻ hiểu rõ nỗi bi thương . Cha của bọn trẻ bặt vô âm tín, ngoài đều cha c.h.ế.t, nhưng chỉ bọn trẻ kiên tin rằng cha nhất định sẽ trở về.

"Đa tạ tộc trưởng thúc cho chúng những chuyện ." Thư Vân hướng tộc trưởng hành một lễ.

Nếu Thư Vân những chuyện , chừng một ngày nào đó trong lời sẽ vô ý tổn thương hai lão nhân, vả tộc thúc Diệp nguyện ý cho bọn họ thuê căn nhà của con trai con dâu khuất, trong lòng chắc chắn trải qua một phen giằng xé.

Bởi Thư Vân phụ tấm lòng thiện lương của lão nhân, nàng báo ơn chứ kết thù.

Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc cũng cúi gập : "Đa tạ tộc trưởng gia gia."

nữa, bọn trẻ cũng chỗ ở , trong lòng vẫn vui vẻ, buổi tối ngủ cần lo sợ rắn những thứ nhỏ nhặt khác bò .

Tộc trưởng Diệp vuốt ve đầu hai đứa trẻ, lấy mấy quả trứng gà nhuộm đỏ đưa cho chúng. Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc nhận, ngẩng đầu Thư Vân gật đầu, mới cầm lấy trứng gà tạ ơn tộc trưởng Diệp.

Tộc trưởng Diệp trong lòng an ủi, thật là những đứa trẻ hiểu chuyện. Y cảm thán nếu Diệp Trì còn sống, nhất định thể dạy các con chữ . Diệp Trì đứa trẻ đó sinh thông minh, văn cũng mà võ cũng giỏi, nếu y thể thi khoa cử, ít nhất cũng thể đỗ tú tài, đáng tiếc ...

Đợi đến khi Thư Vân cùng bọn họ hai dặm đường, tộc trưởng Diệp mới nhớ đưa bạc , hồi tưởng đến việc Thư Vân nhiều cố ý ngắt lời, khiến y quên mất.

Tộc trưởng Diệp mân mê lạng bạc tay, nở một nụ , "Đứa trẻ thật là..."

Trong lòng y kìm tán thưởng, con dâu Diệp Trì thật tồi. Lại nghĩ đến ba Nương con Thư Vân dễ dàng gì, y quyết định sẽ giúp đỡ nhiều hơn.

Ra khỏi nhà tộc trưởng Diệp, trời tối sầm. Ba Nương con Thư Vân về sơn động, cũng đến gian nhà tranh , mà theo lộ tuyến mà tộc trưởng Diệp , đến nhà Diệp Thủ Lương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-8.html.]

Nhà hiện tại của Diệp Thủ Lương cách gian nhà tranh xa, thậm chí ở cửa nhà là thể thấy nơi từng tràn ngập tiếng .

Thư Vân ở cửa, bên trong đèn dầu lờ mờ như hạt đậu, bóng dáng còng lưng cô độc của hai lão nhân in cửa sổ, trông thật thê lương.

Nàng khẽ gõ cửa.

"Ai đó?" Giọng vui của Diệp Thủ Lương vang lên.

"Thủ Lương thúc, là Thư Vân nương. Ban ngày thuê căn nhà của , còn nhớ ?"

"Ồ, nàng chuyện gì?"

"Ta đến là bẩm , tộc trưởng đồng ý . Ngày mai thể đến chỗ y ký văn thư. Tối nay chúng thể ?"

Bọn trẻ mà ngủ thêm một đêm trong sơn động, chắc chắn sẽ cảm lạnh.

Thư Vân xong câu , Diệp Thủ Lương lên tiếng nữa, bóng dáng bên trong lay động, dường như đang suy nghĩ, hoặc là đang giằng xé.

Mãi lâu , bên trong truyền âm thanh: "Biết ."

Ý là đồng ý. Thư Vân mừng rỡ: "Đa tạ Thủ Lương thúc và thẩm nương. Vậy chúng quấy rầy hai lão nghỉ ngơi nữa, xin cáo từ. Ngày mai sẽ đến phiền."

Đợi đến khi Thư Vân cùng bọn trẻ rời , trong nhà mới cẩn thận mở cửa, chỉ thấy bóng lưng mờ ảo của bọn họ.

Mã Thị khẽ thở dài, hỏi lão bạn đời bên cạnh: "Đây chính là Thư Vân nương Cát thị đuổi khỏi nhà và hai đứa trẻ thơ ?"

Diệp Thủ Lương gật đầu, cầm lấy tẩu thuốc, định hút vài nhưng đặt xuống, : "Thư Vân nương Nương ruột của hai đứa trẻ . Ta thấy tinh thần hai đứa trẻ tệ, thể thấy nàng là . Thay vì cho Vương Nhị hỗn xược thuê nhà, chi bằng cho nàng thuê."

Mã Thị và Diệp Thủ Lương bầu bạn mấy chục năm, trong lòng y nghĩ gì. Bề ngoài là cho Thư thị thuê nhà, kỳ thực đều là vì hai đứa trẻ .

Thư thị rốt cuộc còn trẻ như , vạn nhất một ngày nào đó chịu đựng cám dỗ mà bỏ , bọn trẻ ít nhất vẫn còn một nơi dung .

Nàng xuyên qua khe cửa thấy, khi thấy Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc, đôi mắt nàng lập tức đỏ hoe. Sao trùng hợp đến , bọn trẻ cũng là song sinh long phượng như cháu trai cháu gái khuất của bọn họ, dường như thiên ý trong cõi u minh. Vốn dĩ nàng còn đồng ý cho thuê nhà, giờ đây dựa thiên ý và duyên phận , nàng cũng gật đầu.

Diệp Thủ Lương và Mã Thị nhất trí quyết định, chú ý Thư Vân nhiều hơn. Nếu nàng , sẽ kịp thời chăm sóc hai đứa trẻ.

Chỉ là bọn họ vạn vạn ngờ, hiện tại sự ác ý suy đoán đối với Thư Vân sâu đậm bao nhiêu, sẽ đối với Thư Vân bấy nhiêu, thậm chí đối xử với nàng như con gái ruột.

chuyện tạm thời nhắc tới nữa.

Phía Thư Vân lấy mấy bộ y phục rách nát còn sót từ sơn động, trở về nhà tranh.

Trời tối muộn, ba trải rơm rạ nóc nhà sập ở một chỗ sạch sẽ, chuẩn tạm bợ qua đêm. Sáng mai khi thu dọn , Diệp Trường An cuối cùng cũng kìm mà hỏi.

"Nương, là...... nương của con ?"

Thư Vân bé, thành thật đáp: "Không ."

 

Loading...