Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-10-07 04:18:31
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa đông giá rét, Thư Vân và hai lên núi tìm kiếm lượng lớn lâm sản, thực sự dễ dàng. Chi bằng nhân cơ hội cung cấp hàng cho Thực Đỉnh Lâu mà thu mua thêm nhiều nguyên liệu, nàng cũng thể tích trữ một phần.

Xe ngựa chạy đến nhà xong, đ.á.n.h xe giúp dỡ lương thực, vung roi phóng .

Thư Vân để ý đến những làng đang hiếu kỳ xem náo nhiệt, dặn hai đứa trẻ ở nhà trông nom, lượt đến chỗ ở của các tổ đội trồng khoai lang, tức là nhà Diệp Thủ Lương, nhà Diệp Trang, nhà Trương Thuyên Trụ, nhà Diệp Trường, nhà Trương Hạnh Hoa, nhà Diệp Ngưu, báo cho các nhà chuyện giúp tìm nguyên liệu cung cấp cho Thực Đỉnh Lâu.

Những nhà đầu tiên theo Thư Vân kiếm ít tiền như Diệp Thủ Lương, Diệp Trang, Trương Thuyên Trụ, đều tin tưởng nàng, chỉ cần nàng việc gì, họ đều nhất nhất đồng ý.

Nàng dặn hai đứa trẻ về , đến nhà Diệp Trường. Y và Cao tẩu cũng hề do dự mà đồng ý, họ thực sự cần tiền.

Thư Vân nhân tiện ghé qua nhà Trương Hạnh Hoa.

còn đến nơi, nàng thấy tiếng một bà lão đang c.h.ử.i rủa ầm ĩ.

“Trương Hạnh Hoa, là nương của ngươi, dù là tìm cho ngươi kẻ vô bẩn thỉu nữa, ngươi cũng gả, nếu ngươi chính là bất hiếu!”

“Nương, trả tiền cho con , con chỉ còn bấy nhiêu tiền thôi, còn sắm sửa y phục mùa đông cho Yến Nhi và Đại Hùng nữa.” Trương Hạnh Hoa tóc tai rũ rượi, quỳ đất kéo vạt áo bà lão .

“Khạc! Cái gì của ngươi, ngươi là do lão nương sinh , của ngươi chính là của lão nương . Hai tiểu tử cường thể tráng, trong quần áo nhét thêm ít bông là ? Hôm nay cũng chuyện với ngươi, ngươi cứ ở nhà chuẩn cho , một thời gian nữa sẽ đến đón ngươi. Ta cảnh cáo ngươi, đừng giở trò, nếu thì ngươi sẽ tay!”

Bà lão xong, một tay đẩy mạnh Trương Hạnh Hoa ngã xuống đất, bỏ . Hai đứa trẻ từ trong nhà chạy xem nương của , Trương Hạnh Hoa ôm chúng thầm.

Thư Vân vốn lo chuyện bao đồng, nhưng cảnh tượng quá giống với dáng vẻ của nguyên chủ khi xưa Cát Lão Thái ức hiếp.

Thế là, Thư Vân mặc kệ sự ngượng ngùng, ở cổng sân gọi nàng: “Hạnh Hoa tẩu.”

Trương Hạnh Hoa giật ngẩng đầu, thấy là nàng, vội lưng lau nước mắt mặt. Hai đứa trẻ thấy lạ liền lập tức chạy nhà đóng cửa .

“Có chuyện gì ?”

Trương Hạnh Hoa bước cửa, gương mặt đầy vết lệ, vội vàng gượng , trông buồn khiến đau lòng.

Thư Vân : “Hôm nay nhận một mối ăn từ Thực Đỉnh Lâu trấn, cần cung cấp cho họ một nguyên liệu núi, Hạnh Hoa tẩu rảnh rỗi giúp ?”

“Ta thời gian, cô nương cần gì cứ , giờ thể ngay.”

“Đừng vội, tẩu cứ dọn dẹp .” Thư Vân những chiếc bàn ghế nghiêng ngả trong sân và những vết lệ mặt nàng, lặng lẽ đưa cho nàng một chiếc khăn tay, : “Lau . Khăn là tự may đấy, tẩu đừng nha.”

Trương Hạnh Hoa lắc đầu, răng khẽ c.ắ.n môi, khóe mắt lập tức ánh lên những giọt lệ.

Hành động nhỏ bé ấm áp khiến thể kìm lòng lúc yếu đuối nhất, nước mắt nàng còn kìm nén nữa mà tuôn .

“Thư tử, thật nãy mới khiến chê ......” Trương Hạnh Hoa hít hít mũi, dùng khăn lau nước mắt, nghiêng nhường lối: “Nhà sơ sài, nếu chê thì cứ trong chuyện.”

Thư Vân gật đầu, bước qua cổng sân liền . Nhà Trương Hạnh Hoa chẳng khác gì nhà Diệp Ngưu, chỉ là một căn nhà tranh đơn sơ. Phòng bếp thì quây bằng hai tấm chiếu rách, tuy vẫn lọt gió nhưng ít cũng chỗ che chắn.

Trương Hạnh Hoa đỡ những chiếc bàn ghế ngã nghiêng đất dậy, mời Thư Vân xuống, chỉnh mái tóc rối bời, rót nước cho nàng.

“Chỗ chẳng gì, chỉ nước đun sôi thôi, Thư tử đừng chê.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-77.html.]

Thư Vân : “Ta thích uống , nước đun sôi là , Hạnh Hoa tẩu đừng bận rộn nữa, đây .”

Trương Hạnh Hoa xuống, cánh cửa phòng phía nàng liền hé một khe, hai cái đầu nhỏ thò dòm ngó, tò mò Thư Vân.

Thư Vân về phía chúng, chúng liền như những chú thỏ nhỏ giật , lập tức đóng cửa , nhưng chẳng mấy chốc .

Trương Hạnh Hoa theo Thư Vân thấy con cái của , liền vẫy tay gọi : “Yến Nhi, Đại Hùng, mau đây gặp Thư thím.”

Diệp Yến Nhi và Diệp Đại Hùng e lệ bước , đỏ mặt lí nhí gọi: “Thư thím ạ.”

Thư Vân thấy chúng vẫn mặc quần áo mỏng mùa hè, chân dép cỏ. Trương Hạnh Hoa hẳn là tiền sắm quần áo mùa đông cho chúng, nên chỉ thể để chúng ở trong nhà suốt ngày, thảo nào từng thấy Trương Hạnh Hoa dẫn con cái ngoài.

“Yến Nhi, Đại Hùng, các con đây.” Thư Vân mỉm vẫy tay với chúng.

Hai đứa trẻ rụt rè dám động, ngẩng đầu Nương , Trương Hạnh Hoa đẩy đẩy chúng: “Thím gọi các con, thì cứ qua đó .”

Thư Vân từ trong lòng lấy một ít hạt dẻ rang và kẹo ô môi nhét tay chúng, mỉm : “Cầm lấy mà ăn.”

Trương Hạnh Hoa vội vàng lấy đồ từ tay bọn trẻ trả cho Thư Vân: “Thư tử, , mau cất !”

“Tẩu xem tẩu kìa, mấy thứ đều là hái núi về tự , đồ gì đáng giá. Hơn nữa là thím, đầu gặp cháu gái cháu trai, đây là quà gặp mặt tặng, tẩu cho bọn trẻ nhận chẳng lẽ là chê những thứ ?” Thư Vân thao thao bất tuyệt một hồi, khiến Trương Hạnh Hoa thể lời từ chối.

Thư Vân dứt khoát nhét mấy món ăn vặt tay bọn trẻ, dậy đưa chúng nhà, đóng cửa mới .

Trong lòng Trương Hạnh Hoa một dòng nước ấm chảy qua, một ngoài còn đối xử với nàng và các con đến , mà Nương ruột của nàng ...

Nghĩ đến đây, mắt Trương Hạnh Hoa rơm rớm lệ, đầy rẫy uất ức chờ trút .

Thư Vân nhẹ nhàng xoa lưng nàng, khẽ : “Hạnh Hoa tẩu nếu , sẽ ở đây lắng .”

Phụ nữ thời xưa thể nỗi uất ức gì, chồng cha Nương chồng thì cũng là cha Nương ruột thiên vị.

“Thư tử, uất ức.” Nước mắt Trương Hạnh Hoa tuôn như đê vỡ, cho thấy nỗi uất ức sâu đậm đến nhường nào: “Ta cũng là con gái của nương, cớ Nương chỉ yêu thương ca ca, coi thấp hèn như súc vật, bắt gả cho ai thì gả, bất kể đó là thằng ngốc kẻ què, vì cớ gì! Ta cũng là một sống sờ sờ, cũng suy nghĩ của riêng . Nương là Nương , cớ thể nghĩ cho , là một quả phụ , tái giá đến nhà khác, Yến Nhi và Đại Hùng của sống đây.”

Thư Vân thể trả lời những câu hỏi đầy uất ức của nàng, vấn đề gốc rễ trọng nam khinh nữ vẫn luôn là một nan đề muôn thuở, lời giải đáp.

Người yêu thì mãi mãi yêu , chỉ thể học cách tự lo liệu cho bản .

“Vừa nãy cũng vô tình thấy lời Nương tẩu , đoán bà vì lễ hỏi hậu hĩnh mà gả tẩu ?” Thư Vân .

Trương Hạnh Hoa gật đầu: “Đó cũng là một gã góa vợ, hai lượng bạc, đó là lễ hỏi cao .”

Thư Vân hỏi: “Chuyện , tẩu với Thi đại ca ? Nếu thể lấy tiền đó, thì chẳng các thể thành ?”

Trương Hạnh Hoa lộ vẻ khó xử, chỉ cúi đầu .

“Thi đại ca, ......”

 

Loading...