Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-10-07 04:18:30
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Khoai mỡ công hiệu kiện tỳ ích vị, giúp cải thiện chức năng tiêu hóa, thích hợp cho tỳ vị hư nhược. Lại còn tác dụng bổ thận, đối với các chứng đau lưng mỏi gối do thận hư gây tác dụng cải thiện nhất định.”
Nói xong, nàng gắp một miếng mộc nhĩ, “Mộc nhĩ công hiệu ích khí, thể thúc đẩy khí huyết vận hành trong cơ thể, giúp cải thiện các triệu chứng khó chịu do mệt mỏi gây . Đồng thời, mộc nhĩ chứa nhiều sắt, tác dụng tích cực trong việc phòng chống thiếu m.á.u do thiếu sắt, còn thể dưỡng huyết trú nhan, giúp làn da hồng hào.”
Chưởng quỹ chợt phản ứng , “Cô nương còn hiểu y lý ?”
Thư Vân : “Hiểu sơ qua một hai.”
Kết hợp công hiệu của khoai mỡ và mộc nhĩ mà Thư Vân giới thiệu, chưởng quỹ hỏi: “Ý cô nương là dùng danh nghĩa d.ư.ợ.c thiện ư?”
“Là dưỡng sinh d.ư.ợ.c thiện, bồi bổ cơ thể, nghĩ nhiều lão gia phu nhân sẽ đến dùng bữa đó.”
Phải , những lão gia phu nhân nào thiếu ăn thiếu mặc , họ chỉ thích ăn những thứ hiếm lạ để bồi bổ cơ thể. Nếu một bữa tiệc dưỡng sinh Đông Nhật Yến như , Thực Đỉnh Lâu chắc chắn sẽ đông khách như mây đến.
Thế nhưng, chỉ hai món thì cũng đủ.
Thư Vân thấu sự khó khăn của y, : “Thức ăn dưỡng sinh mùa đông nhiều, ví như măng đông, nấm các loại, củ cải, ngay cả hạt dẻ cũng thể món ăn, còn thịt cừu, mùa đông ăn thịt cừu cũng vô cùng bổ dưỡng.”
Chưởng quỹ sang các đầu bếp bên cạnh, mấy vị sư phụ đều lắc đầu, “Những nguyên liệu đều thông thường, thể tạo món mới lạ? Hơn nữa, hạt dẻ món ăn càng từng thấy.”
Thành công của Đông Nhật Yến chỉ còn cách một bước cuối cùng, y thể chùn bước lúc . Y c.ắ.n răng, hạ quyết tâm : “Cô nương vì Thực Đỉnh Lâu của mà nghĩ một ý như , xin lấy sự thành ý của , lợi nhuận mỗi bàn của Đông Nhật Yến, nguyện ý chia năm năm với cô nương, nhưng cô nương cách mới lạ nào khác để tạo thành Đông Nhật Yến ?”
Thư Vân suy nghĩ một lát, đáp: “Được, nhưng thêm một điều kiện, nguyên liệu cho Đông Nhật Yến cần do cung cấp.”
“Không thành vấn đề, nhưng giá cả theo giá nhập hàng thông thường của .” Chưởng quỹ . Những nguyên liệu y tìm khắp núi tìm kiếm, chẳng cũng tốn tiền .
“Đó là đương nhiên, cũng thể để chưởng quỹ ngài chịu thiệt .”
Thế là, Thư Vân cung cấp nhiều món ăn mà các sư phụ , chủ yếu là các cách chế biến đa dạng từ hạt dẻ, mộc nhĩ, khoai mỡ, lương phấn hạt dẻ.
“Thêm một món súp thịt cừu củ cải nữa là đủ chín món .” Thư Vân tổng kết.
“Ha ha ha……” Chưởng quỹ phá lên, cơ mặt run lên vì kích động, trong mắt lấp lánh ánh sáng vui mừng khôn xiết, “ là dưỡng sinh d.ư.ợ.c thiện, đúng là Đông Nhật Yến, cô nương quả là thần nhân .”
Những nguyên liệu mới và cách chế biến mới mà Thư Vân cung cấp chắc chắn sẽ khiến Đông Nhật Yến nổi danh khắp nơi, đến lúc đó việc ăn của Thực Đỉnh Lâu sẽ hồng phát đến mức nào.
Chưởng quỹ phục Thư Vân sát đất, trong lòng cũng dấy lên nghi hoặc, cô nương kiến thức phi phàm, chẳng lẽ là tiểu thư của một gia tộc quý tộc sa sút nào đó?
Khi còn đang nghi hoặc, Thư Vân nhắc nhở: “Chưởng quỹ, chúng thể ký hợp đồng ?”
“Ồ, .”
Chưởng quỹ gọi Lý Thụ đến hợp đồng, lấy ấn tín bằng bùn đỏ. Thư Vân xem xét, khi xác nhận các điều khoản đều sai sót, liền ký tên, điểm chỉ, đưa cho y ký.
Ký xong, Thư Vân tên y, Triệu Tài Phát, : “Triệu chưởng quỹ, hợp tác vui vẻ.”
“Vui vẻ, chúng hợp tác chắc chắn sẽ vui vẻ.” Triệu Tài Phát cũng đáp.
Hợp đồng thành hai bản, Thư Vân lập tức cất một bản gian tùy , là vạn sự đều còn lo lắng gì nữa.
“Triệu chưởng quỹ, ngài thể giúp thêm một việc nữa ?” Thư Vân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-76.html.]
“Cô nương cứ , đừng một việc, dù là mười việc, chỉ cần Triệu mỗ thể , đều từ chối.”
“Thật chỉ là chuyện nhỏ, mong ngài thể giúp mua một ít lương thực.”
Thực Đỉnh Lâu mua lương thực, mua bao nhiêu cũng đều là chuyện bình thường.
“Mua lương thực ư, chuyện nhỏ thôi, cô nương bao nhiêu?” Triệu Tài Phát hỏi.
“Ba thạch.”
“Được.”
Triệu Tài Phát cũng nghĩ nhiều, cô nương cũng giống ruộng, mua thêm ít lương thực tích trữ để ăn là chuyện bình thường. Để giúp nàng mua cũng thể là sợ tâm theo dõi, một phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ thì quả thật nên cẩn trọng.
Nghĩ , Triệu Tài Phát sai mua lương thực về, còn chu đáo sắp xếp xe ngựa chở lương thực, đưa ba Nương con Thư Vân trở về.
Thư Vân cũng từ chối, trời lạnh thế đương nhiên xe ngựa thoải mái hơn . Nàng nữa cảm tạ Triệu Tài Phát.
Triệu Tài Phát xua tay, cũng hàn huyên thêm nữa, lập tức chuẩn cho Đông Nhật Yến.
Thư Vân đến quầy hàng, cảm ơn Lý Thụ, “Đa tạ Lý giúp kết nối.”
Rõ ràng, ban đầu Triệu Tài Phát chỉ mời nàng điểm tâm, nhưng Lý Thụ hiển nhiên , nếu y sẽ thừa thãi bưng món lương phấn đến.
“Lời cảm ơn của cô nương, Lý mỗ thực sự hổ thẹn, tiểu nhân cũng lòng riêng. Chưởng quỹ của chúng hào phóng, khi việc ăn mỗi tháng đều phát tiền thưởng, như mấy tháng mùa xuân năm nay tiểu nhân cũng nhận ít. gần đây việc ăn nguội lạnh, chúng tiểu nhị bọn cũng khoản tiền ngoài nữa.”
Lý Thụ chút ngượng ngùng, tiếp tục : “Ba đứa trẻ nhà , ngày một lớn, tiểu nhân liền nghĩ là mua một căn nhà lớn hơn, nhưng tiền trong tay còn thiếu một chút. Ban đầu tiểu nhân để ý món lương phấn của cô nương, dựa danh tiếng gần đây của lương phấn để thu hút thêm khách cho Thực Đỉnh Lâu, nhưng ngờ cô nương thông minh lạ thường, đưa ý tưởng ho về Đông Nhật Yến, thế thì tiền đổi nhà của tiểu nhân chắc chắn là đủ .”
Thư Vân tỏ vẻ hiểu, : “Lý là một cha , nhưng khuyên ngài vẫn nên tạm thời đổi nhà, đợi đến sang năm đổi cũng muộn. Nếu thể, hãy mua thêm nhiều lương thực để tích trữ.”
Lý Thụ tỏ vẻ nghi hoặc, “Cô nương vì ?”
Thư Vân chỉ khẽ, cáo từ rời , chỉ còn Lý Thụ đang suy nghĩ lời nàng ẩn ý gì .
Nàng thể cũng chỉ bấy nhiêu, hy vọng Lý Thụ thể tiếp thu lời nàng .
Trên xe ngựa trở về, Diệp Trường An lén lút hỏi Thư Vân.
“Nương, vì nhận việc cung cấp nguyên liệu , con sợ chúng cung cấp đủ nhiều nguyên liệu, hơn nữa cũng kiếm bao nhiêu tiền, chút phí sức chẳng gì.”
“Ta chỉ tạo cơ hội kiếm tiền cho Diệp Ngưu và , con xem bà nội Diệp Ngưu và Tiểu Thảo mặc phong phanh như , tiền sắm quần áo ấm và chăn đệm qua đông, còn thím Hạnh Hoa nữa.” Thư Vân .
“Thì là ạ, nương, thật lương thiện.”
Thư Vân lời khen của Diệp Trường An, chút đỏ mặt, suy nghĩ của trẻ con mãi mãi đều thẳng thắn và đơn giản như .
Buổi sáng mới dạy thằng bé rằng ai vô cớ nhường lợi ích của , mà nhanh chóng quên .
Nàng đương nhiên còn mục đích khác nữa.