Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-10-07 04:18:16
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đáng giá bao nhiêu? Trong lòng Tống Trường Ngạn, món điểm tâm trong suốt như pha lê , dù là bảy tám mươi lượng cũng là lẽ thường tình.

Công thức điểm tâm mang đến tửu lầu hoặc tiệm điểm tâm thuộc cơ nghiệp của tam thúc mà bán là , chỉ cần bỏ chút vốn ban đầu, nhưng vẫn giữ một ít cho . Phụ độc ác, vì ép học y, trực tiếp cắt đứt nguồn tiền bạc của .

Hiện giờ ngoài ăn uống đều ghi sổ của tam thúc, đây là do tam thúc việc kinh doanh hương muỗi đây kiếm tiền. Chờ kiếm tiền , vẫn trả cho tam thúc.

Hơn nữa, bạn bè của mấy ngày nữa còn tổ chức tiệc sinh thần, thể nào tay chứ.

Tống Trường Ngạn suy nghĩ một hồi lâu, giơ một bàn tay lên, “Năm mươi lượng.”

Thư Vân uống một ngụm , mỉm . Trước đây nàng bán hương muỗi mỗi tháng còn hơn bảy mươi lượng, công thức điểm tâm chỉ năm mươi lượng. lượng bánh Bát Tử Cao cuối cùng thể hạn, Tống Trường Ngạn nhiều nhất cũng chỉ thể bán ba ngàn đến bốn ngàn chiếc, mà nguyên liệu trong tay nàng, nên thêm hai ba mươi lượng nữa cũng thể bán.

Tống Trường Ngạn thấy Thư Vân mà như , liền nàng hài lòng với giá cả, c.ắ.n răng thêm mười lăm lượng.

Thư Vân vẫn gì. Tống Trường Ngạn cũng chút nhượng bộ, sáu mươi lăm lượng cũng ít , vả công thức , chẳng vẫn nguyên liệu của nàng kiểm soát .

Diệp Trường An thấy , đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, tiểu nhân tinh liền xuất hiện. Y dụi dụi mắt, : “Nương, con và buồn ngủ .”

Diệp Trường An âm thầm chọc chọc Diệp Trường Lạc.

Diệp Trường Lạc hiểu ý, liền ngáp một cái, tựa đầu gối Thư Vân, : “Nương, Trường Lạc mệt lắm, Trường Lạc nghỉ ngơi .”

Thư Vân xoa đầu bọn chúng, ngầm nháy mắt với chúng. Hai đứa trẻ càng ngày càng thông minh, thực sự hợp ý nàng.

“Tống công tử, chi bằng hôm nay chúng dừng ở đây, ngày mai bàn tiếp nhé.” Thư Vân thu dọn đồ đạc chuẩn rời .

Tống Trường Ngạn sốt ruột. Ngày mai mà bàn tiếp lẽ sẽ còn giá nữa, hơn nữa huyện thành nhiều cửa hàng như , vạn nhất Thư Vân để mắt đến nhà khác, hợp tác với khác, thì sẽ lỗ nặng mất.

Tống Trường Ngạn cũng liều mạng, hô lên cái giá cuối cùng, “Tám mươi lượng, tám mươi lượng ?”

Thư Vân cuối cùng cũng gật đầu, rạng rỡ, “Thành giao!”

Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc thấy tám mươi lượng, toe toét đến mức hở cả lợi.

Tống Trường Ngạn chằm chằm ba con tinh quái , trong lòng lạnh toát, lừa gì .

Giá cả thỏa thuận xong, hai hẹn ngày mai đến Tống trạch ký hợp đồng.

Thư Vân hỏi về những cửa hàng ăn uống, vui chơi thú vị trong huyện thành, nhờ Tống Trường Ngạn giới thiệu, nàng dẫn các con dạo một chút.

“Đợi ngày mai chúng ký xong hợp đồng, sẽ dẫn các vị chơi, bảo đảm các vị sẽ vui quên lối về, lạc thú về thục.”

Lúc lời , cái cảm giác công tử ăn chơi lêu lổng toát từ Tống Trường Ngạn khiến Thư Vân đặc biệt từ chối .

Còn đợi Thư Vân mở lời, Tống Trường Ngạn trở nên ủ rũ, “Thôi , vẫn là các vị tự chơi . Phụ ngày mai chắc chắn còn khám bệnh cho phu nhân huyện lệnh, còn bắt cùng .”

Thư Vân vốn là sinh viên y học, từ nhỏ ông nội chữa trị cho nhiều bệnh nhân, nên tự nhiên nàng sự tò mò và quan tâm đặc biệt đến bệnh nhân, còn gọi là bệnh nghề nghiệp. Nếu gặp bệnh khó chữa, bệnh kỳ lạ thì càng tìm hiểu thêm.

“Ta lệnh tôn là đại y nổi tiếng gần xa, phu nhân huyện lệnh rốt cuộc mắc bệnh lạ gì mà đến cả ông cũng thể chữa khỏi?”

Tống Trường Ngạn nhấc tay châm thêm nước chén của , ngoài xem những bóng , đó mới khẽ : “Phu nhân huyện lệnh đây là tâm bệnh, t.h.u.ố.c thang bình thường chữa khỏi .”

“Tâm bệnh, thể tìm nguyên do?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-62.html.]

Tống Trường Ngạn ‘chậc’ một tiếng, thở dài.

Hắn chuyện cũng khó chịu vì kìm nén, thể với những kẻ bạn bè . tin nhân phẩm của Thư Vân, Chu đại phu Thư Vân chút y thuật, thể chữa vài chứng bệnh nan y. Hắn nghĩ cho nàng , chừng thể chữa khỏi bệnh cho phu nhân huyện lệnh, phụ cũng cần bận rộn đến mức rối ren áp lực của huyện lệnh đại nhân nữa.

“Chuyện cũng là điều gì bí mật, do bệnh của phu nhân huyện lệnh mà lan truyền , chuyện riêng tư nhiều năm của huyện lệnh đại nhân cũng phơi bày. Chỉ là thì ít, nàng giữ kín đó.”

Thư Vân , dường như rằng sẽ tự chuốc lấy phiền phức, chút nữa, nhưng liên quan đến bệnh của phu nhân huyện lệnh, nên quyết định tiếp.

Thì , huyện lệnh đại nhân khi cưới phu nhân , từng đính hôn với một cô gái khác. gia đình cô gái đó chê bai gia cảnh bần hàn của huyện lệnh đại nhân lúc bấy giờ, thế là chia rẽ uyên ương, giấu cô gái mà hủy hôn. Kể từ đó huyện lệnh bỏ xa, cô gái cũng đành bất lực, gả cho khác.

Thế nhưng đúng hai tháng , cô gái đó huyện lệnh đại nhân đang ở đây. Chuyện năm xưa đè nặng trong lòng nàng mười mấy năm, nàng nghĩ đến để rõ ràng rành mạch một lời, cũng xem như là một kết thúc cho quá khứ. Nào ngờ, cuộc đối thoại của hai tình cờ phu nhân huyện lệnh thấy, nhất thời khí cấp công tâm liền ngất , từ đó chịu dùng t.h.u.ố.c thang nữa.

Tống Trường Ngạn một dài như , khô cả cổ họng, liền uống cạn tách trong chén.

Thư Vân kỳ lạ hỏi: “Sao công tử tường tận đến thế?”

Không chỉ là chuyện cũ của Huyện lệnh đại nhân, mà còn cả việc Huyện lệnh phu nhân vì chuyện mà lâm bệnh, nàng nghĩ vợ chồng Huyện lệnh sẽ chủ động kể chuyện riêng tư đáng hổ như .

Tống Trường Ngạn hì hì: “Khi sắc t.h.u.ố.c cho Huyện lệnh phu nhân, hai nha nhỏ .”

Thư Vân ném cho một ánh mắt quả nhiên là , nàng khẽ hỏi: “Vậy Huyện lệnh đại nhân và nữ tử tư tình ?”

Thư Vân hỏi lớn mật, nhưng đáp án của câu hỏi là mấu chốt để Huyện lệnh phu nhân thể khỏe .

“Sao thể! Tuy rằng nữ tử xinh hơn phu nhân nhiều, nhưng Huyện lệnh đại nhân tuyệt đối còn tình cảm cũ với nàng , trong lòng chỉ một mực treo thê tử tào khang cùng gây dựng từ hai bàn tay trắng đến nay.”

Thư Vân nghi ngờ : “Công tử , sẽ hai nha nhỏ chứ?”

Đừng trách nàng đa nghi, nàng nhiều tra nam vì danh tiếng mà dựng nên hình tượng chồng yêu vợ.

“Còn những gì tận mắt thấy, Huyện lệnh đại nhân đều tự tay chăm sóc phu nhân, việc lớn nhỏ, từng nhờ vả khác. Huyện lệnh phu nhân thích hoa mai, liền tự tay trồng mấy cây mai trong sân, còn…” Tống Trường Ngạn ho khan một tiếng, ghé gần hơn, , “Ta còn , lão nương của Huyện lệnh đại nhân vẫn luôn kén chọn phu nhân, động một chút là bắt phu nhân quy củ, nhưng đều đuổi về quê sống .”

Thư Vân đều kinh ngạc: “Huyện lệnh đại nhân si tình đến ?”

Nam nhân như thế, thật hiếm thấy.

, bên ngoài đều đồn Huyện lệnh phu nhân tướng mạo bình thường xứng với Huyện lệnh đại nhân, nhưng ai năm đó chính Huyện lệnh phu nhân bán đồ thêu để chu cấp cho Huyện lệnh thi khoa cử, quả thật là một hiền thê.”

Thư Vân cũng hiểu, Huyện lệnh đại nhân tuy cực kỳ yêu phu nhân, nhưng phu nhân nàng vì vấn đề dung mạo mà tự ti nhiều năm, mà nữ tử tướng mạo xinh là mối tình đầu của Huyện lệnh đại nhân. Huyện lệnh phu nhân sợ Huyện lệnh đại nhân cùng nữ tử tình cũ nhen nhóm , sẽ hưu nàng, bởi mới sinh tâm bệnh.

Bệnh trạng như uống t.h.u.ố.c chỉ là trị liệu sự yếu ớt về thể xác, bệnh trong lòng còn dùng kỳ chiêu.

“Công tử chữa khỏi bệnh cho Huyện lệnh phu nhân ?” Thư Vân hỏi.

Tống Trường Ngạn mắt sáng rực: “Nàng cách ?”

Thư Vân gật đầu: “Ngày mai công tử đừng vội đến nha môn huyện, tiên hãy tìm một vị d.ư.ợ.c dẫn…”

Tống Trường Ngạn xong, lo lắng hỏi: “Phương pháp của nàng kỳ quái như , thật sự hiệu quả ?”

Thư Vân : “Có hiệu quả , ngày mai sẽ rõ.”

 

Loading...