Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 306:1

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:14:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chung Định và Diệp Trì nhanh chóng hành động, họ bắt đầu chọn lựa những phù hợp trong thôn.

Trước tiên, họ tìm đến vài tráng đinh khỏe mạnh trong thôn, như Thi Đại Hải, Trương Xuyên Trụ, Khúc Gia Đại Lang, Chúc Gia Đại Lang, những đều thể lực và sức bền dồi dào, phù hợp với công việc vận chuyển đường dài vất vả.

Chung Định và Diệp Trì giới thiệu chi tiết nhiệm vụ và tầm quan trọng của việc vận chuyển d.ư.ợ.c liệu, hỏi họ tham gia đội vận chuyển .

“Chung đại ca, Diệp đại ca, nguyện ý !” Trụ Tử là đầu tiên .

Hắn vỗ ngực, : “Ta sức lực, chịu khó , nhất định thể thành nhiệm vụ.”

Đại Ngưu cũng theo , sức lực của lớn.

Hắn : “Ta cũng nguyện ý , việc vận chuyển d.ư.ợ.c liệu đối với chẳng là gì.”

Chung Định và Diệp Trì chọn sáu trong những dân làng đăng ký, cộng thêm hai họ, tổng cộng tám tạo thành đội vận chuyển. Họ quyết định chia thành hai nhóm, mỗi nhóm bốn , luân phiên áp giải d.ư.ợ.c liệu, để đảm bảo an và hiệu quả của việc vận chuyển.

Chung Định phụ trách nhóm đầu tiên, từ trấn mua về vài con la ngựa khỏe mạnh, dùng để vận chuyển d.ư.ợ.c liệu.

Vận chuyển d.ư.ợ.c liệu chỉ đảm bảo an hàng hóa, mà còn đảm bảo tốc độ vận chuyển. Sức bền và tốc độ của la ngựa phù hợp cho việc vận chuyển đường dài.

Hắn còn chuẩn một công cụ và vật tư cần thiết, như dây thừng, bao tải, vải che mưa... để ứng phó với thời tiết thể gặp .

Diệp Trì thì phụ trách nhóm thứ hai, chuẩn một ít lương khô và nước, để phòng khi cần thiết.

Để đảm bảo an vận chuyển, Chung Định và Diệp Trì quyết định tiến hành huấn luyện nghiêm ngặt cho đội vận chuyển mới thành lập.

Trước hết, họ dạy các thành viên kỹ năng cơ bản để điều khiển la ngựa, đảm bảo mỗi đều thể điều khiển la ngựa một cách thành thạo.

Tiếp theo, họ dạy các thành viên cách buộc và chất dỡ d.ư.ợ.c liệu, để đảm bảo hàng hóa định trong quá trình vận chuyển.

Chung Định còn đặc biệt nhấn mạnh ý thức an , với các thành viên: “Vận chuyển d.ư.ợ.c liệu chỉ là để kiếm tiền, mà càng là vì danh tiếng Cổ Khê thôn. Chúng nhất định cẩn thận, đảm bảo mỗi lô d.ư.ợ.c liệu đều an đến đích.”

Diệp Trì thì dạy các thành viên một kỹ năng tự vệ cơ bản, đề phòng gặp đạo phỉ hoặc nguy hiểm khác. Hắn còn chuẩn một loại t.h.u.ố.c đơn giản, để ứng phó với những trường hợp thương thể xảy .

Sau vài ngày chuẩn và huấn luyện căng thẳng, đội vận chuyển cuối cùng cũng sẵn sàng.

Thư Vân, Tộc trưởng Diệp, cùng Tộc trưởng Lý của thôn bên cạnh đều đến cửa thôn, tiễn đưa đội vận chuyển.

Thư Vân dặn dò: “Chung đại ca, A Trì, nhị vị nhất định cẩn thận, đảm bảo an cho d.ư.ợ.c liệu.”

Chung Định và Diệp Trì gật đầu, : “Yên tâm , chúng nhất định phụ sự ủy thác.”

Họ vận chuyển lô d.ư.ợ.c liệu đầu tiên đến huyện thành lân cận. Tuy đường xa, nhưng đây là đầu tiên họ vận chuyển, ai dám lơ là.

Chung Định phía đội, tay cầm roi dài, luôn cảnh giác động tĩnh xung quanh.

Diệp Trì thì cuối đội, phụ trách áp giải. Họ đường đều cẩn thận từng li từng tí, sợ xảy bất kỳ bất trắc nào.

Sau nhiều ngày vượt núi băng sông, cuối cùng họ cũng đến huyện thành bên cạnh.

Thương nhân d.ư.ợ.c liệu ở huyện thành sớm nhận tin tức, chờ sẵn ở cổng thành. Nhìn thấy đội vận chuyển của Chung Định và Diệp Trì, thương nhân d.ư.ợ.c liệu mặt lộ nụ mãn nguyện.

“Lô d.ư.ợ.c liệu phẩm chất thượng đẳng, phù hợp yêu cầu của chúng .” Thương nhân d.ư.ợ.c liệu kiểm tra kỹ lưỡng d.ư.ợ.c liệu xong, , “Ta nguyện ý thu mua với giá cao hơn thị trường một phần mười.”

Chung Định và Diệp Trì , trong lòng đại hỷ.

Sau khi d.ư.ợ.c liệu bán thành công, Thư Vân, Cử nhân Thẩm và Lão gia Lưu bắt tay việc thiết lập các điểm tiêu thụ ở các địa phương khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-3061.html.]

Họ chọn vài thị trấn giao thông thuận tiện, nhu cầu d.ư.ợ.c liệu lớn, để thiết lập các điểm tiêu thụ. Mỗi điểm tiêu thụ đều chuyên trách, đảm bảo việc cung ứng và tiêu thụ d.ư.ợ.c liệu.

Cử nhân Thẩm dùng mối quan hệ của , liên hệ với vài thương nhân d.ư.ợ.c liệu từ nơi khác. Những thương nhân đều hết lời khen ngợi phẩm chất d.ư.ợ.c liệu của Cổ Khê thôn, nhao nhao bày tỏ ý hợp tác lâu dài.

“Thư hương quân, phẩm chất d.ư.ợ.c liệu thượng đẳng, nhất định sẽ đại thành công thị trường.” Cử nhân Thẩm .

Thư Vân gật đầu, : “Đa tạ sự ủng hộ của Cử nhân Thẩm và Lão gia Lưu. Có sự giúp đỡ của hai vị, d.ư.ợ.c liệu của Cổ Khê thôn nhất định sẽ vươn thị trường rộng lớn hơn.”

Cùng với việc trồng trọt và chế biến d.ư.ợ.c liệu ngừng mở rộng, diện mạo Cổ Khê thôn cũng đổi to lớn.

Mức sống của dân làng cải thiện đáng kể, nhiều nhà xây nhà mới.

Hôm nay Thư Vân ăn tiệc tân gia nhà Thi Đại Hải, ngày mai ăn tiệc nhà Trương Xuyên Trụ.

Sự hợp tác giữa Thư Vân cùng Cử nhân Thẩm và Lão gia Lưu chỉ mang lợi ích kinh tế cho thôn, mà còn khiến danh tiếng Cổ Khê thôn vang xa.

“Diệp Trì tức phụ, nhờ nàng, thôn chúng mới ngày hôm nay.” Tộc trưởng Diệp cảm khái .

Thư Vân khẽ , : “Tộc trưởng thúc, đây là kết quả của sự nỗ lực chung của .”

Cùng với việc Cổ Khê thôn dần trở nên giàu , mức sống của dân làng cải thiện đáng kể, những thanh niên độc trong thôn cũng trở thành đối tượng săn đón của các bà mối.

Chung đại nương cũng lòng tìm vợ cho Chung Định, tranh thủ lúc đội vận chuyển giao hàng, bà cả ngày canh giữ Chung Định cho ngoài, chờ bà mối đến cửa.

Lần đến là một bà mối tên Trương đại nương, bà cũng là bà mối nổi tiếng gần đó, ngày thường luôn thích các thôn, cầu nối cho trai gái trẻ.

Chung Định đang trong sảnh nhà , lau roi ngựa, chuẩn cho chuyến tiếp theo. Lúc , ngoài cổng viện tiếng bước chân nhẹ nhàng, một tiếng gọi thanh thoát vang lên: “Chung đại tử, nhà ?”

“Có, chứ.” Chung đại nương tủm tỉm đón.

Chung Định ngẩng đầu, chỉ thấy Trương đại nương ở cửa, mặt mang nụ hiền hậu.

Trương đại nương bước sảnh, quanh, thấy trong nhà dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng, trong lòng thầm gật đầu.

híp mắt : “Chung đại tử, , mang đến cho nàng một cô nương nhà hiền lành.”

Chung đại nương : “Trương đại tỷ, mời tỷ .”

Rồi đầu sai Chung Định: “Định nhi, rót chén .”

Trương đại nương xuống, Chung Định bưng đến một chén nóng, đặt mặt bà.

Trương đại nương nhận , nhấp một ngụm nhỏ, : “Cô nương tên Mộng Lan, là con gái của Chưởng quỹ Vương ở quán trong trấn. Gia đình Chưởng quỹ Vương ở địa phương cũng thuộc hàng khá giả, đối nhân xử thế hòa nhã. Cô nương Mộng Lan dung mạo thanh tú, dịu dàng hiền thục, may vá thêu thùa đều giỏi, là một tháo vát nội trợ.”

Chung đại nương xong, gật đầu : “Trương đại tỷ, tỷ như , cũng động lòng. Chỉ là, con trai quanh năm bôn ba bên ngoài, e là quán xuyến việc nhà.”

Trương đại nương xong, : “Chung đại tử, nàng gì lạ ? Cô nương Mộng Lan nào chê đại điệt nhi bôn ba bên ngoài. Nàng , chỉ cần , chịu khó chịu khổ, nàng liền nguyện ý gả. Hơn nữa, đại điệt nhi bây giờ việc trong đội vận chuyển d.ư.ợ.c liệu của Thư hương quân, thu nhập định, cuộc sống cũng ngày càng , chính là thời điểm để lập gia đình, gây dựng sự nghiệp.”

Chung Định một bên gì, trong lòng chút d.a.o động. Hắn quả thật cũng đến tuổi nên lập gia đình.

Chung đại nương suy nghĩ một lát, : “Trương đại tỷ, tỷ cứ về , cho suy nghĩ thêm. Khi nào quyết định, sẽ trả lời tỷ.”

Trương đại nương gật đầu, : “Được, . Đại tử cứ từ từ suy nghĩ, lúc nào cũng chờ tin của nàng.”

Nói đoạn, bà dậy cáo từ, Chung Định tiễn bà cổng.

Không chỉ Chung Định, nhà Đại Ngưu và Trụ Tử cũng bà mối ghé thăm thường xuyên.

 

Loading...