Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 293

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:14:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu quản gia Thẩm Cử nhân đuổi khỏi phủ, trong lòng đầy oán hận và bất cam. Hắn ngoài phủ, cánh cửa đóng chặt, nghiến răng nghiến lợi : “Thẩm Cử nhân, ngươi dám đuổi khỏi nhà! Thư Vân, ngươi cái nữ nhân , nhất định sẽ khiến các ngươi trả giá!” Trong mắt lóe lên ngọn lửa báo thù, như thiêu rụi tất cả.

Triệu quản gia lảng vảng hồi lâu trong trấn, trong lòng toan tính để báo thù. Hắn rõ bản đơn độc thì khó lòng lay chuyển địa vị của Thẩm cử nhân, bèn quyết định tìm kẻ đối đầu của Thẩm cử nhân. Hắn Thẩm cử nhân một kẻ đối đầu mạnh mẽ tên là Lý hương , liền quyết định đến nương nhờ y.

Mấy ngày , Triệu quản gia đến phủ của Lý hương ở Liễu Dương trấn cầu kiến.

“Ngươi ngươi là quản gia nhà Thẩm cử nhân? Tìm chuyện gì?”

Triệu quản gia quỳ rạp xuống đất, mặt mày ai oán, : “Lý lão gia, Thẩm cử nhân vô tình vô nghĩa, đuổi tiểu nhân khỏi phủ, tiểu nhân chốn dung , đành đến nương nhờ ngài. Tiểu nhân những năm qua Thẩm cử nhân ít chuyện thể để lộ, nếu ngài chịu giúp tiểu nhân báo thù, tiểu nhân nguyện ý kể hết ngọn ngành những chuyện đó, đủ để bôi nhọ danh tiếng của .”

Lý hương xong, trong mắt lóe lên tia tinh quang.

Y và Thẩm cử nhân mâu thuẫn lợi ích từ nhiều năm , nhưng vì Thẩm cử nhân điều, khiến y tổn thất mấy mảnh đất.

Y sớm đ.á.n.h đổ Thẩm cử nhân, nhưng khổ nỗi chứng cứ xác đáng. Lời của Triệu quản gia khiến y thấy cơ hội.

“Ồ? Thẩm cử nhân chuyện gì thể để lộ? Ngươi hãy kể tường tận.”

Triệu quản gia thấy Lý hương hứng thú, trong lòng mừng rỡ, lập tức : “Những năm qua, Thẩm cử nhân vì tranh đoạt địa bàn, ngầm sai khiến tay chân ít chuyện xa. Hắn tham ô công quỹ, ức h.i.ế.p bá tánh, thậm chí còn án mạng. Những chuyện , tiểu nhân đều chứng cứ, chỉ cần ngài chịu giúp, tiểu nhân nguyện ý giao nộp hết thảy chứng cứ cho ngài.”

Lý hương xong, thầm mừng trong lòng, song mặt vẫn giữ vẻ bình thản, : “Ngươi cần suy nghĩ kỹ càng. Một khi ngươi giao chứng cứ cho , Thẩm cử nhân nhất định sẽ bỏ qua cho ngươi. Ngươi chắc chắn như ?”

Triệu quản gia ngẩng đầu lên, trong mắt đầy oán hận, : “Lý lão gia, tiểu nhân còn đường lui, chỉ cầu ngài thể giúp tiểu nhân báo thù. Thẩm cử nhân đuổi tiểu nhân khỏi nhà, còn khiến tiểu nhân thể ngẩng mặt lên ở trong trấn. Tiểu nhân thà c.h.ế.t cũng bắt trả giá!”

Lý hương gật đầu, : “Được, đồng ý với ngươi. Chỉ cần ngươi thể cung cấp chứng cứ xác đáng, nhất định sẽ giúp ngươi báo thù. Tuy nhiên, ngươi tuân theo sự sắp đặt của , hiểu ?”

Triệu quản gia vội vàng gật đầu, : “Tiểu nhân hiểu, tiểu nhân nhất định sẽ tuân theo sự sắp đặt của Lý lão gia.”

Lý hương xua tay, : “Được , ngươi cứ xuống nghỉ ngơi , chờ sắp xếp xong, sẽ gọi ngươi.”

Triệu quản gia trong lòng mừng rỡ, cuối cùng cũng thấy niềm hy vọng báo thù, trong lòng thầm nguyền rủa, nhất định khiến Thẩm cử nhân và Thư Vân trả giá.

Sau khi Lý hương sắp xếp, tìm A Cường, kẻ vô ở Liễu Dương trấn.

“A Cường, một chuyện cần ngươi , khi việc thành, chắc chắn thiếu phần thưởng cho ngươi.”

A Cường cũng là thủ hạ của Lý lão gia, hỏi: “Chuyện gì thế?”

Triệu quản gia lạnh một tiếng, : “Ngươi tìm một , khiến giả vờ uống t.h.u.ố.c do Thư Vân nương kê bệnh tình trở nặng, đó loạn lên. Nhớ kỹ, nhất định diễn cho thật giống, để dân làng tin rằng t.h.u.ố.c của con mụ đó vấn đề.”

A Cường ánh mắt tham lam, : “Được, chuyện thể , nhưng ngươi cho bao nhiêu lợi lộc? Thư Vân nương là từng chữa khỏi dịch bệnh, ngoài nhiều ủng hộ nàng, chuyện gánh ít hiểm nguy.”

Triệu quản gia cũng từng thấy chuyện ăn bẩn, c.ắ.n răng : “Hai mươi lượng! Ta chỉ chừng đó, ngươi nếu , sẽ tìm khác .”

Hai mươi lượng cũng ít, A Cường liền đồng ý.

Mấy ngày , A Cường dẫn theo một đến Cổ Khê Thôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-293.html.]

Người dân tên là A Phúc, là thủ hạ của A Cường.

A Phúc theo kế hoạch, đến tìm Thư Vân khám bệnh lấy thuốc, ngày đó gì cả rời .

Hai ngày , đến.

Lần , cửa la lối om sòm: “Thư đại phu, đây là t.h.u.ố.c gì thế? Ta uống t.h.u.ố.c của nàng, bệnh tình chẳng những thuyên giảm, ngược còn nghiêm trọng hơn!”

Thư Vân đang khám bệnh cho một bệnh nhân, tiếng A Phúc la hét, vội vàng đặt công việc dang dở xuống, hỏi: “Ngươi ?”

A Phúc ghế, ôm bụng, đau đớn : “Thư đại phu, uống t.h.u.ố.c của nàng, bụng đau quặn, còn nôn khan mấy bận. Đây là t.h.u.ố.c gì thế hả?”

Thư Vân bắt mạch cho , mạch tượng hỗn loạn.

“Mấy ngày nay, ngoài việc uống t.h.u.ố.c của , còn ăn uống thứ gì khác ?”

A Phúc lắc đầu, “Không.”

“Vậy ngươi hãy kể rõ những thức ăn dùng hai ngày nay.”

A Phúc thấy , càng loạn dữ dội hơn: “Ta chính là do uống t.h.u.ố.c của nàng mới biến thành nông nỗi , nàng thừa nhận, còn đùn đẩy trách nhiệm lên những thứ ăn uống hằng ngày. Nếu nàng cho một lời giải thích, sẽ đến huyện nha kiện nàng!”

Những xung quanh đang chờ khám bệnh đều xì xào bàn tán.

Thư Vân chỉ cảm thấy gào thét đến đau nhức thái dương, nghiêm giọng : “Thuốc kê tuyệt đối vấn đề. Bệnh tình của đột nhiên trở nặng, thể là do nguyên nhân khác.”

A Phúc tiếp tục la lối om sòm, : “Thư đại phu, nàng đừng hòng chối cãi! Ta chính là uống t.h.u.ố.c của nàng, bệnh tình mới trở nặng. Các ngươi đều thấy đó, sẽ đến huyện nha kiện nàng!”

Đa vẫn tin tưởng Thư Vân, nhao nhao hỏi A Phúc: “Chưa chắc t.h.u.ố.c của Thư đại phu vấn đề, là ngươi thử nghĩ xem gần đây ăn thứ gì sạch sẽ ?”

A Phúc sững sờ, : “Không mà, chính là uống t.h.u.ố.c của Thư đại phu, đó bụng mới đau.”

Ngay đó, kêu la ôi ối, một lát thì ngã vật xuống đất.

Những đang khám bệnh kinh hãi A Phúc đất, những vốn đang bênh vực Thư Vân cũng im lặng, khí trở nên căng thẳng dị thường.

“Hắn, , chắc c.h.ế.t chứ.” Một bệnh nhân khẽ , giọng run rẩy.

“Thư đại phu chữa c.h.ế.t , túi t.h.u.ố.c uống sẽ vấn đề gì chứ?” Một khác siết chặt lấy túi t.h.u.ố.c Thư Vân kê, mặt lộ vẻ lo lắng và sợ hãi.

A Phúc bất động đất, Thư Vân cũng khó tránh khỏi chút hoảng sợ.

Nàng tới, xổm xuống, đưa tay nhẹ nhàng bắt mạch cho A Phúc.

Quả nhiên ngừng đập.

 

Loading...