Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 285
Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:14:27
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Minh ngẩng đầu, thấy một bóng từ từ đến. Người đội đấu lạp, che khuất hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ một đôi mắt lạnh lùng.
"Ngươi cuối cùng cũng đến ." Triệu Minh khẽ, trong giọng mang theo một tia run rẩy.
Người gật đầu, : "Tình hình thế nào ? Dịch bệnh ở phủ thành vẫn còn tiếp diễn ?"
Triệu Minh dám chuyện bản bắt thẩm vấn, sợ rằng mặt lập tức sẽ g.i.ế.c .
Thế là, lắc đầu, : "Dịch bệnh kiểm soát, các quan của phủ thành đang dốc lực ứng phó."
Người im lặng một lát, : "Ưm, . Bọn chúng trị , dịch bệnh vẫn sẽ đến thứ hai, xem bọn chúng thể cầm cự bao lâu. Ngươi về , theo kế hoạch mà , sẽ nghĩ cách liên lạc với ngươi."
"Ta ." Triệu Minh gật đầu, ngay đó thôi, sợ rằng gây sát tâm của , nhưng cảm giác khó chịu trong cho mở miệng, "Vậy ngài hứa t.h.u.ố.c giải cho ?"
, Triệu Minh hạ độc dược, cho nên mới dám sự thẩm vấn của Cao tri phủ và Lý thị lang mà bại lộ mắt.
Người ánh mắt ánh lên vẻ lạnh lẽo, "Chuyện vẫn kết thúc, ngươi bây giờ đòi t.h.u.ố.c giải sớm ."
Triệu Minh quỳ đất, " độc của sắp phát tác , nếu ngươi cho t.h.u.ố.c giải, bao lâu nữa sẽ c.h.ế.t, c.h.ế.t ai sẽ việc cho ngươi."
Nói đoạn, Triệu Minh đột nhiên trở nên hung ác, dậy, dữ tợn mà : "Nếu ngươi cho t.h.u.ố.c giải, lập tức tố cáo ngươi!"
Người khinh miệt hừ một tiếng, một tay bóp chặt cổ , "Vậy ngươi bây giờ cứ c.h.ế.t ."
Triệu Minh nhưng cũng sợ hãi, nhịn cảm giác nghẹt thở ở cổ, từng chữ từng chữ mà : "Ngươi cứ thử xem, chỉ cần đêm nay trở về, tự khắc cầm mật tín do tự tay phủ nha tố cáo!"
Người xong lời , sát ý càng nồng, sức lực tay cũng càng nặng, thế mà ngay lúc Triệu Minh sắp nghẹt thở mà c.h.ế.t nới lỏng tay .
Từ trong lòng lấy một cái lọ t.h.u.ố.c ném xuống đất.
Triệu Minh màng cổ bóp đến đau nhức, hít thở hổn hển đồng thời nhặt lọ t.h.u.ố.c lên, đem viên t.h.u.ố.c bên trong nuốt chửng xuống.
"Viên t.h.u.ố.c thể thuyên giảm độc của ngươi phát tác, chờ ngươi thành nhiệm vụ, sẽ đưa t.h.u.ố.c giải cho ngươi, trong thời gian ngươi hãy tự lo liệu lấy!"
Người xong, xoay định biến mất trong bóng tối, đột nhiên thấy một tiếng quát khẽ: "Đứng !"
Triệu Minh đầu , chỉ thấy mấy tên bổ khoái từ trong bóng tối vọt , vây chặt bọn họ.
Hắn trong lòng giật , lập tức nhận bản theo dõi.
Người mắng khẽ Triệu Minh một câu, "Đồ ngu!"
"Các ngươi là ai?" Triệu Minh hỏi lớn, cố gắng che giấu sự hoảng loạn của bản .
Một tên bổ khoái lạnh lùng : "Chúng là bổ khoái của phủ thành, lệnh theo dõi ngươi nhiều ngày . Sự cấu kết giữa ngươi và ngoại tộc , chúng rõ như lòng bàn tay."
Triệu Minh lập tức chân tay mềm nhũn, sắp ngã nhào xuống đất.
Người hoảng loạn nhát gan như Triệu Minh, rút loan đao bên hông cùng các bổ khoái quyết tử chiến đấu.
Lý thị lang để bắt ngoại tộc , chuẩn đầy đủ, chỉ sai hai phần ba bổ khoái của phủ nha đều phái , còn khiến bốn tên bảo tiêu cận võ nghệ cao cường của cũng tham gia, hơn nữa chuyên môn chế tạo bốn sợi xích sắt để bắt giữ, chỉ sợ đối phương là cao thủ.
Rất nhanh, liền bại trận, bốn sợi xích sắt trói chặt, c.ắ.n lưỡi tự sát cũng bịt miệng.
Các bổ khoái đem và Triệu Minh giải về phủ thành, Cao tri phủ sớm đợi chờ ở phủ nha.
Hắn thấy hai giải về, trong lòng vô cùng phấn khích.
Bắt kẻ đầu sỏ gây tội, liền chứng tỏ dịch bệnh nhanh sẽ kết thúc.
Lý thị lang lập tức tiến hành thẩm vấn Triệu Minh. Trước mặt chứng cứ thép, Triệu Minh cuối cùng cũng chiêu cung.
Hắn chỉ là vì tiền bạc vàng ngọc mới giúp việc, những chuyện còn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-285.html.]
Mặc cho Lý thị lang thẩm vấn thế nào, cũng thể khai gì nữa.
Kế đó, mới tiếp tục thẩm vấn ngoại tộc .
Trong đại đường phủ nha, đèn đuốc sáng trưng, Lý thị lang ở chính giữa, ánh mắt sáng như đuốc, thẳng ngoại tộc xích sắt trói chặt. Cao tri phủ và các quan viên khác chia hai bên, khí trang nghiêm.
Người ngoại tộc giải lên đường, tuy rằng bịt miệng, nhưng trong mắt vẫn lấp lánh sự cam lòng và phẫn nộ.
Lý thị lang lạnh lùng , : "Ngươi tội ?"
Người ngoại tộc ngẩng đầu, mắt một vết sẹo đáng sợ, khiến cả khuôn mặt trông vẻ càng thêm hung ác.
Nếu Thư Vân và Diệp tộc trưởng ở đó, nhất định thể nhận , chính là Vương Ma Tử ngày ở trong làng ít , rõ lai lịch.
Vương Ma Tử trong ánh mắt mang theo một tia châm chọc, dường như coi Lý thị lang mắt.
Lý thị lang thấy , khẽ mỉm , : "Ngươi cần giả vờ cứng rắn, kế hoạch của ngươi thất bại ."
Vương Ma Tử bản bắt, cho dù mưu tính đến mấy, cũng thành công .
trong lòng vẫn vô cùng cam lòng, ở Đại Vũ ẩn nhiều năm, khó khăn lắm mới đợi quốc quân công thành.
Nào ngờ chỉ vỏn vẹn ba năm, bọn chúng bại trận.
Hắn và tộc nhân của trải qua những ngày đại quốc áp bức, sống cuộc sống ruộng cày, thiếu ăn thiếu uống mỗi khi đông đến.
Đại Vũ vật sản phong phú, là nơi họ khao khát cư trú qua bao đời, nhưng tiếc trời xanh bao giờ về phía họ.
Đã trời giúp, thì tự tay!
Vương Ma Tử khinh miệt : “Triều Đại Vũ các ngươi tuy cường đại, nhưng trận ôn dịch vốn thể trở thành ác mộng của các ngươi. Ta tuy bại, nhưng các ngươi cũng trả giá đắt.”
Lý Thị Lang lạnh một tiếng, : “Ngươi sai . Bách tính Triều Đại Vũ kiên cường bất khuất, các y giả cứu tử phù thương, ôn dịch tuy hoành hành, nhưng chúng từng khuất phục. Còn ngươi, chỉ sẽ tự gánh lấy hậu quả.”
Ngoại tộc nhân dường như hề sợ hãi, lẽ sớm đặt sinh tử ngoài vòng toan tính.
Lý Thị Lang tiếp tục : “Ngươi lén lút chế độc, vọng tưởng khiến bách tính Triều Đại Vũ c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng. Hành vi của ngươi x.úc p.hạ.m luật pháp Triều Đại Vũ, chúng sẽ áp giải ngươi về kinh thành, giao cho Hoàng thượng xử trí. Tộc nhân của ngươi cũng sẽ vì hành vi của ngươi mà trả giá t.h.ả.m trọng!”
Ngoại tộc nhân ngẩng đầu lên, cuối cùng cũng lộ cảm xúc khác biệt: “Không, , ! Chuyện đều do một , quân vương của , tộc nhân của gì, các ngươi g.i.ế.c thì cứ g.i.ế.c một !”
Hắn gào lên thật lớn, thậm chí còn nặng nề liên tục đập đầu xuống đất, dập đầu.
Lý Thị Lang phất tay, sai dẫn .
Hắn đẩy suốt đường, vẫn ngừng gào thét rằng chuyện đều do gây , đừng liên lụy đến tộc nhân.
Là một c.h.ế.t, là diệt quốc của , những việc đều do Hoàng thượng thánh đoán.
Lý Thị Lang chỉ cần đảm bảo bình an đến kinh thành.
Cùng với việc ngoại tộc nhân bắt, ôn dịch ở phủ thành cũng dần khống chế.
Thư Vân cùng các đại phu tiếp tục nỗ lực, điều chế t.h.u.ố.c thang cho bệnh nhân, an ủi cảm xúc của bách tính.
Dưới sự nỗ lực chung của các bên, dịch bệnh ở phủ thành cuối cùng giải quyết triệt để.
Bách tính cũng còn ngày ngày sống trong nỗi sợ hãi ôn dịch tái phát, thể an tâm sinh sống.
Thư Vân và Diệp Trì cuối cùng cũng thể trở về Cổ Khê Thôn.
Cũng chẳng mấy đứa trẻ ở nhà thế nào ? Mọi bình an ?