Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 281
Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:28:11
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
ÔN DỊCH TÁI PHÁT
Huyện lệnh xong, lòng chùng xuống, nhưng đó nhẹ nhõm. Y , y thuật của Thư Vân giờ đây vang danh khắp nơi, Tri phủ mời nàng đến phủ thành cũng là lẽ đương nhiên.
Y gật đầu, : “Ta , ngươi hãy nghỉ ngơi , đường xa vất vả .”
Nha dịch lệnh lui xuống,Chương huyện lệnh cho mời Thư Vân.
Suốt thời gian , Thư Vân vẫn luôn giúp đỡ tại Tế Thế Đường, nhân tiện thể tìm hiểu và sắp xếp các loại d.ư.ợ.c liệu.
Những ngày qua, nàng ngừng điều chế t.h.u.ố.c thang cho bệnh nhân trong thành. Tuy ôn dịch kiểm soát, nhưng vẫn còn ít trong giai đoạn hồi phục cần chăm sóc cẩn thận.
Diệp Trì cũng ở bên cạnh giúp sức.
Thư Vân tin Tri phủ đại nhân điểm danh nàng , trầm mặc một lát, ngẩng đầu : “Đại nhân, rõ, ngày mai sẽ khởi hành.”
Diệp Trì thấy , lòng giật , vội vàng nắm lấy tay Thư Vân: “Nàng phủ thành ?”
Thư Vân khẽ vỗ tay y, ánh mắt kiên định: “Phải, phương t.h.u.ố.c là của , trách nhiệm .”
Diệp Trì nàng, mắt ngập tràn lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn thêm gì.
Y , một khi Thư Vân quyết định việc gì, ai thể ngăn cản. Y chỉ thể nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, nhẹ giọng : “Vậy sẽ cùng nàng .”
“Được.”
Sáng sớm hôm , Thư Vân và Diệp Trì liền khởi hành.
Trước khi , Thư Vân còn nhờChương huyện lệnh phái đến Cổ Khê thôn báo bình an cho các con và dân làng, để họ lo lắng mãi.
Huyện lệnh đích phái xe ngựa đưa tiễn hai .
Tiếng vó ngựa dần xa con đường lát đá xanh, họ cũng dần hòa màn sương sớm nơi phương xa.
Lần Thư Vân đến phủ thành là để tìm Vũ Vương, nàng và Châu đại phu vượt núi băng sông, hơn mười ngày.
Giờ đây, xe ngựa chỉ mất năm sáu ngày.
Cuối cùng họ cũng đến phủ thành lúc hoàng hôn.
Thủ vệ ở cổng thành thấy nàng đến, lập tức tiến lên nghênh đón, hiển nhiên là Tri phủ đại nhân sắp xếp .
Thủ vệ dẫn Thư Vân xuyên qua cổng thành, thẳng đến nha môn.
Tri phủ đại nhân đợi ở nha môn từ lâu.
Y thấy Thư Vân bước , vội vàng dậy nghênh tiếp, giọng điệu đầy sốt ruột: “Thư đại phu, cuối cùng nàng cũng đến …”
Cao tri phủ và Thư Vân đều sững sờ khi ánh mắt giao .
“Thì là cô nương!”
Thật Cao tri phủ sớm chút ngờ vực.Chương huyện lệnh từng về một nữ đại phu họ Thư, thể chính là cô gái trẻ chữa bệnh cho phu nhân của y.
Thư Vân cũng vui mừng khi gặp quen. Người quen cũ thì chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nàng ngờ rằng Cao huyện lệnh năm xưa vươn trở thành Tri phủ.
“Đại nhân, mấy năm gặp, ngài và phu nhân vẫn mạnh khỏe chứ?”
“Vẫn , vẫn .” Cao tri phủ : “Không ngờ y thuật của cô nương tinh thông hơn , thậm chí còn nghiên cứu phương t.h.u.ố.c chữa ôn dịch. Đây thật sự là một thiện công vô cùng.”
“Đại nhân quá khen, Thư Vân đây chỉ là tròn bổn phận của một y giả mà thôi.” Thư Vân cung kính đáp.
“Hay lắm, một y giả giữ bổn phận!” Sự khiêm tốn của Thư Vân càng khiến Cao tri phủ thêm kính phục: “Vậy thì phủ thành xin trông cậy cả Thư đại phu .”
Thư Vân khẽ khom , : “Tri phủ đại nhân, nhất định sẽ dốc hết sức .”
Chỉ là trong lòng nàng nghi hoặc ngớt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-281.html.]
Vừa khi họ thành, ngoại trừ cổng phủ thành đóng chặt, cấm , thì bên trong thành khác với Bình Lạc huyện lúc . Chẳng những hề u ám, cũng hề hỗn loạn, ngược còn trật tự đấy.
Bách tính an phận thủ thường ở trong nhà, đường phố ngoài những tuần tra , hầu như thấy một bóng nào, giống tình hình dịch bệnh đang cấp bách.
Có lẽ còn ẩn tình khác cũng chừng, Thư Vân quyết định hết sẽ Cao tri phủ và gì.
Tri phủ gật đầu, đó dẫn Thư Vân cùng họ đến hậu đường.
Ở đó tụ tập nhiều đại phu và quan viên, họ đang vây quanh một tấm bản đồ, thảo luận về tình hình phân bố của dịch bệnh.
Thấy Thư Vân bước , đều dừng cuộc trò chuyện, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía nàng.
Tri phủ giới thiệu với : “Vị chính là Thư đại phu ở Bình Lạc huyện thành, nàng lấy thử thuốc, thành công chữa khỏi ôn dịch ở Bình Lạc huyện thành. Hiện nay, dịch bệnh ở phủ thành chúng đang nghiêm trọng, hy vọng Thư đại phu thể giúp chúng một tay.”
Các đại phu , đều gật đầu, ánh mắt lộ vẻ kính phục.
Tri phủ lập tức sai mang các bệnh án ôn dịch thu thập đó đến. Thư Vân nhận lấy và cẩn thận xem xét.
Nàng phát hiện, dịch bệnh ở phủ thành quả thực phức tạp hơn ở Bình Lạc huyện thành.
Do phủ thành dân cư đông đúc, giao thông thuận tiện, tốc độ lây lan của dịch bệnh nhanh hơn, phạm vi cũng rộng hơn.
Tri phủ thở dài một tiếng, giọng điệu lộ rõ sự bất lực và nặng nề: “Kỳ thực, dịch bệnh ở phủ thành ban đầu hề nghiêm trọng, thậm chí từng lúc thành chữa khỏi. điều khiến đau lòng là dịch bệnh như một bóng ma, khỏi bao lâu tái phát, cứ thế hành hạ hai ba , càng ngày càng hoành hành dữ dội, đến nay đến mức khó lòng kiểm soát.”
Các đại phu , ai nấy đều lộ vẻ lo lắng, nhíu mày suy tư.
Thư Vân cũng chìm suy nghĩ sâu xa, nàng hiểu rõ tình thế nàng đối mặt còn phức tạp và khó khăn hơn nhiều so với khi ở Bình Lạc huyện thành.
Nếu tìm tận gốc căn nguyên của ôn dịch ở phủ thành, thì nó vẫn sẽ tái phát ngừng.
Nàng ngẩng mắt Tri phủ, giọng điệu kiên định mà trầm : “Đại nhân, mong ngài hãy cho các phương thuốc, thủ đoạn dùng để điều trị ôn dịch đây, cùng với thời điểm cụ thể mỗi dịch bệnh tái phát và sự đổi của các triệu chứng. Những chi tiết lẽ sẽ cung cấp manh mối then chốt cho việc chẩn trị.”
“Ngoài , địa thế, phân bố dân cư, tình hình vệ sinh hàng ngày của phủ thành cũng cần tìm hiểu kỹ lưỡng, lẽ ẩn chứa huyền cơ về việc ôn dịch tái phát.”
Tri phủ xong, vội vàng sai thuộc hạ lấy các hồ sơ y án liên quan, sắp xếp dẫn Thư Vân đến các khu vực dịch bệnh để xem xét.
Thư Vân nhận lấy tài liệu, liền theo dẫn đường.
Đến khu vực dịch bệnh, chỉ thấy từng hàng lều tranh tồi tàn dựng một đất trống, bên trong chất đầy những nhiễm bệnh.
Có bệnh nhân co quắp trong góc, ho khan ngừng; thì mắt vô hồn, chằm chằm lên trần lều, dường như mất hết hy vọng những cơn bệnh tái phát .
Các đại phu qua giữa họ, bắt mạch, đưa t.h.u.ố.c thang cho bệnh nhân.
Thư Vân bước nhanh tới, trò chuyện với các đại phu, cẩn thận hỏi thăm tình trạng bệnh, việc dùng t.h.u.ố.c và sự đổi của các triệu chứng của bệnh nhân.
Nàng phát hiện, triệu chứng của những bệnh nhân khác với bệnh nhân ở Bình Lạc huyện thành. Ngoài các triệu chứng thường gặp như sốt, ho, mệt mỏi, còn xuất hiện thêm các triệu chứng mới như phát ban đỏ da, khó thở.
Thư Vân trở về phủ nha, lập tức trải các tài liệu thu thập lên bàn, tỉ mỉ nghiên cứu.
Nàng kết hợp địa thế, phân bố dân cư, tình trạng vệ sinh của phủ thành, cùng với các hồ sơ y án đây, suy xét suy xét , cố gắng tìm căn nguyên của việc ôn dịch tái phát.
Sau một hồi suy nghĩ, trong lòng nàng dần dần chút manh mối: Phủ thành ở vị trí yết hầu giao thông thủy bộ, dân cư đông đúc, thương nhân qua tấp nập, điều khiến dịch bệnh một khi xuất hiện, dễ lây lan và khuếch tán qua đám đông, khó thể cắt đứt chuỗi lây truyền.
Các con hẻm trong thành chật hẹp, nước thải tràn lan, rác rưởi chất đống như núi, tạo điều kiện thuận lợi cho ôn dịch phát sinh.
Và các phương pháp điều trị đây tuy thể giảm triệu chứng tạm thời, nhưng thể loại bỏ tận gốc mầm bệnh, chính vì thế mà bệnh tình tái phát ngừng, càng ngày càng trầm trọng.
Không .
Thư Vân lắc đầu, phủ nhận suy đoán của .
Ôn dịch tái phát thể những nguyên nhân kể , nhưng vẫn là do tìm tận gốc căn nguyên, mới tạo cơ hội cho nó phát triển.
Thư Vân nhanh chóng lật đến trang đầu tiên của bệnh án tay, xem xét kỹ lưỡng tình trạng của bệnh nhân đầu tiên.
Bệnh nhân là một kỹ nữ thanh lâu.
Thư Vân lẩm bẩm: “Có lẽ, bắt đầu từ nàng .”