Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 280

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:28:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi dịch bệnh tiêu tan, huyện Bình Lạc tuy vẫn phong tỏa, nhưng đường phố khôi phục vài phần náo nhiệt như .

Các thương lái dựng sạp bán hàng, mặc dù hàng hóa khan hiếm, nhưng những tiếng rao quen thuộc vang vọng trong các ngõ hẻm.

Mọi ba năm tụ tập với , bàn luận về kinh nghiệm sống sót đại nạn , mặt mang theo sự may mắn và mãn nguyện.

Mà chuyện Thư Vân lấy thử t.h.u.ố.c truyền tai trong dân chúng, tuy nhiên, Diệp Trì lâu mới từ miệng khác chuyện Thư Vân suýt c.h.ế.t.

Lúc đó, đang ở ngoài thành hỗ trợ vận chuyển vật tư, khi trở về tin , trong lòng lập tức dâng lên một ngọn lửa vô danh.

Chàng tìm thấy Thư Vân khi nàng đang lật xem y thư, ánh nắng chiếu lên nàng, trông đặc biệt yên tĩnh.

Diệp Trì sải bước sân, mặt mày tái mét, giọng mang theo sự trách cứ rõ ràng: "Sao nàng sớm cho chuyện nàng lấy thử thuốc, nàng, nàng suýt c.h.ế.t ?!"

Thư Vân ngẩng đầu, ngỡ ngàng , trong mắt ngoài sự tức giận còn nhiều hơn là sự xót xa, nàng liền phản ứng đang gì.

Nàng khẽ , thản nhiên : "Ta mà, nhưng lúc đó cũng cách nào khác. Tổng thử, phương t.h.u.ố.c mới thể cứu nhiều hơn."

"Nàng đây là lấy mạng đ.á.n.h cược!" Giọng Diệp Trì cao lên vài phần, sự xót xa trong lòng sắp trào khỏi mắt, "Nếu nàng mệnh hệ gì, ?"

Thư Vân im lặng một lát, đó từ từ : "Diệp Trì, đấy, là y giả. Nhiệm vụ của y giả là cứu tử phù thương. Ta thể trơ mắt nhiều chịu khổ như , mà gì cả."

Diệp Trì lời , trong lòng càng thêm ngổn ngang trăm mối.

Chàng hiểu Thư Vân, cũng hiểu rõ tính cách của nàng, nhưng nghĩ đến nàng suýt chút nữa rời xa , trái tim liền đau nhói. Chàng thở dài, giọng điệu dịu : "Ta , chỉ là... quá lo lắng cho nàng."

Thư Vân , trong mắt lóe lên vẻ dịu dàng, nàng dậy đến bên cạnh , nhẹ nhàng nắm lấy tay : "Chuyện đúng, giấu , là sợ lo lắng quá độ. Tuy nhiên, , ? Sau , đảm bảo bất cứ chuyện gì cũng sẽ với , chứ?"

Diệp Trì vốn còn định hai ngày thèm để ý đến nàng, nhưng nghĩ đến việc suýt chút nữa thể gặp nàng, sự tức giận liền tan biến như làn khói.

May mắn , trời cao vẫn chiếu cố , nàng đại nạn c.h.ế.t, vẫn thể ở bên cạnh nàng.

Diệp Trì nhẹ nhàng ôm nàng lòng, "Đây là lời nàng đó, nàng giữ lời, lừa dối ."

Thư Vân vòng tay ôm lấy lưng , đầu tựa n.g.ự.c , "Được."

Thư Vân trong miệng bách tính trở thành hùng trong lòng , một nữ đại phu dám hy sinh vì .

Mỗi khi nàng bước đường, bách tính liền lũ lượt vây quanh, nắm lấy tay nàng, mắt rưng rưng lệ, ngàn cám ơn.

"Thư đại phu, ngài là ân nhân cứu mạng chúng ! Nếu ngài, đứa bé nhà chúng ..." Một phụ nữ trung niên ôm chiếc bánh do nhà , nhất định nhét tay Thư Vân, giọng nghẹn ngào, nước mắt lưng tròng.

"Thư đại phu, ngài quả là bồ tát sống! Lão bạn nhà bệnh nặng như , ngài đến chữa khỏi. Trứng là gà nhà chúng đẻ, ngài nhất định nhận lấy!" Một bà lão khác cũng chen đến, nhét những quả trứng nhà chắt chiu từ miệng xuống lòng Thư Vân.

Thư Vân vội vàng xua tay, : "Đại nương, trứng thể nhận. Chữa bệnh cứu là bổn phận của đại phu, thể khỏi bệnh, tâm mãn ý túc ."

"Thế thì ! Ngài đây là lấy mạng đổi mạng mà! Nhà chúng thứ gì đáng giá, chút trứng cũng là chút thành ý của chúng ." Bà lão kiên quyết , ánh mắt tràn đầy ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-280.html.]

Các cụ già bên đường cũng lượt gật đầu phụ họa: " , Thư đại phu, ân tình của ngài chúng đều ghi tạc trong lòng . Nếu ngài thiếu gì, cứ việc mở miệng, chúng đều sẽ giúp ngài!"

Thư Vân những dân chất phác , trong lòng dâng lên một dòng nước ấm, nàng : "Thiện ý của xin nhận, đồ vật thể nhận, nhưng cảm ơn tấm lòng của ."

Tuy nhiên, lòng ơn của bách tính đối với Thư Vân còn xa hơn thế.

thậm chí còn đề nghị xây miếu cho Thư Vân, xem nàng như thần linh để thờ phụng.

Ý tưởng truyền , lập tức nhận sự hưởng ứng của nhiều .

"Thư đại phu đây là cứu mạng cả thành chúng mà! Xây miếu thờ phụng nàng, đó là lẽ đương nhiên!" Một thanh niên trẻ đầu tiên , giọng tràn đầy kính trọng.

" , thành Bình Lạc chúng bao nhiêu năm nay, từng thấy một đại phu nào như . Xây miếu để nàng phù hộ chúng , cũng là lẽ đương nhiên." Những bên cạnh cũng lượt gật đầu.

Tin tức lan truyền, bách tính bắt đầu tự phát chuẩn .

Thư Vân chuyện xong, vội vàng tìm đến huyện lệnh, khẩn khoản : "Đại nhân, thiện ý của bách tính xin nhận, nhưng chuyện xây miếu vạn thể. Ta chỉ là tròn bổn phận của một đại phu, thực sự dám nhận sự ưu ái lớn đến . Vẫn xin đại nhân giúp khuyên giải , đừng ý định đó nữa."

Chương huyện lệnh Thư Vân , trong lòng cũng khá cảm động.

Y thấu rõ phẩm cách của Thư Vân, nàng vốn chẳng kẻ tham cầu danh lợi. Thế nên, y đồng ý giúp nàng khuyên giải bách tính.

Tuy nhiên, lòng ơn của bách tính đối với Thư Vân ăn sâu bám rễ.

Họ kiên quyết bày tỏ tấm lòng bằng một cách nào đó. Cuối cùng, sự điều phối của huyện lệnh, quyết định dựng thêm một tấm bia đá cổng thành, khắc tên Thư Vân và những kỳ tích của nàng để kỷ niệm công lao hiển hách.

“Đại nhân, chi bằng chỉ khắc riêng tên của , mà hãy khắc cả tên của tất cả các đại phu. Những gì họ hề ít hơn , chỉ khắc riêng một , lấy hổ thẹn.” Thư Vân thành khẩn thỉnh cầu.

Chương huyện lệnh khâm phục phẩm hạnh của nàng, liền chấp thuận.

“Công lao của chư vị đại phu, đều rõ. Đương nhiên cần truyền tụng rộng khắp.”

Ngày tấm bia đá dựng lên, bộ bách tính trong huyện thành đều mặt.

Họ bia đá, nét mặt trang nghiêm, ánh mắt ngập tràn kính ý.

Thư Vân giữa đám đông, tấm bia đá, lòng dâng trào muôn vàn cảm xúc.

Chuyện ôn dịch xem như tạm lắng , đợi đến khi cổng thành mở, nàng và Diệp Trì thể trở về nhà. Đã lâu lắm gặp các con và Tiểu Hoàng, cùng với dân làng nữa.

, ý trời khó đoán định.

Khi nha dịch phái từ phủ thành vội vã trở về, trời gần hoàng hôn. Y dám chần chừ chút nào, phi ngựa nhanh như gió đến nha môn.

Nha dịch lật xuống ngựa, chẳng kịp lau những giọt mồ hôi trán, lao thẳng huyện nha, vội vã : “Đại nhân, Tri phủ đại nhân lệnh, mời Thư đại phu lập tức đến phủ thành, hỗ trợ điều trị ôn dịch ở đó!”

 

Loading...