Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 277
Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:28:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới sự bầu bạn của Tống lão đại phu, Thư Vân bắt đầu một đợt thử nghiệm mới. Nàng giường bệnh, nhắm mắt , cảm nhận sự dị động trong cơ thể. Phương t.h.u.ố.c phức tạp và mãnh liệt hơn , nhưng Thư Vân tin rằng, đây thể là hy vọng cuối cùng.
“Thư đại phu, cảm thấy thế nào ?” Tống lão đại phu căng thẳng hỏi, trong ánh mắt tràn đầy sự lo lắng.
Thư Vân khẽ mở mắt, nhẹ nhàng lắc đầu: “Tạm thời vẫn , chỉ là cảm thấy chóng mặt.”
Tống lão đại phu thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn dám buông lỏng cảnh giác: “Chóng mặt là phản ứng bình thường, nhưng nếu triệu chứng trở nặng, nhất định lập tức cho .”
Thư Vân gật đầu, một nữa nhắm mắt , tiếp tục cảm nhận sự đổi của cơ thể.
Thư Vân vì chuyên tâm thử thuốc, Tống lão đại phu và các vị khác đặc biệt sắp xếp cho nàng một phòng riêng.
Trong phòng yên tĩnh đến mức chỉ thể thấy tiếng gió thổi xào xạc ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng còn thấy một hai tiếng chim hót vọng từ xa.
Hô hấp của Thư Vân dần trở nên dồn dập, nàng thể cảm nhận d.ư.ợ.c lực đang từ từ phát huy tác dụng trong cơ thể, tựa như một luồng nhiệt đang chảy xiết trong huyết quản, xông thẳng từng ngóc ngách của thể. Nàng c.ắ.n chặt răng, cố gắng giữ cho tỉnh táo, nhưng cảm giác chóng mặt ngày càng dữ dội, tựa như cả thế giới đang xoay tròn.
“Thư đại phu, Thư đại phu!” Tống lão đại phu thấy , vội vàng gần, cố gắng truyền cho nàng chút sức lực: “Kiên trì lên, phương t.h.u.ố.c tuy mạnh mẽ, nhưng chỉ cần chống đỡ qua , chừng sẽ chuyển biến .”
Thư Vân gượng mở mắt, khuôn mặt đầy quan tâm của Tống lão đại phu, khẽ mỉm , xem như đáp . Nàng hít sâu một , cố gắng trấn tĩnh .
Ngay lúc , Thư Vân đột nhiên cảm thấy sự khó chịu trong cơ thể dường như giảm bớt một chút. Nàng khẽ nhíu mày, cố gắng phân biệt cảm giác . Cảm giác chóng mặt tuy biến mất, nhưng dường như còn mạnh mẽ như nữa. Nàng nhẹ nhàng cử động ngón tay, phát hiện các bộ phận khác cơ thể cũng xuất hiện triệu chứng khó chịu mới.
“Tống đại phu, cảm thấy chóng mặt hình như còn dữ dội như nữa.” Thư Vân nhẹ giọng , trong giọng mang theo một tia chắc chắn.
Tống lão đại phu xong, mắt sáng lên, vội vàng gần quan sát sắc mặt Thư Vân. Hắn phát hiện sắc mặt Thư Vân tuy vẫn tái nhợt, nhưng còn vàng vọt như , hô hấp cũng dần dần định .
Trong lòng khẽ vui mừng, nhưng vẫn dám buông lỏng cảnh giác, tiếp tục quan sát phản ứng cơ thể của Thư Vân.
“Vậy là , .” Tống lão đại phu nhẹ giọng an ủi: “Xem phương t.h.u.ố.c vẫn hiệu quả nhất định. Nàng hãy kiên trì thêm một lát nữa, sẽ ở đây bầu bạn với nàng.”
Thư Vân khẽ gật đầu, nhắm mắt tiếp tục cảm nhận sự đổi của cơ thể.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hô hấp của Thư Vân ngày càng định, cảm giác chóng mặt cũng dần biến mất. Nàng mở mắt, phát hiện thể rõ vật trong phòng, còn cảm giác trời đất cuồng nữa.
“Tống đại phu, cảm thấy khá hơn nhiều .” Thư Vân nhẹ giọng , trong giọng mang theo một tia kinh ngạc.
Tống lão đại phu cũng thở phào nhẹ nhõm, mặt lộ nụ an ủi: “Xem phương t.h.u.ố.c thực sự hiệu quả. Nàng hãy nghỉ ngơi thật , sẽ ở bên ngoài canh giữ, bất cứ điều gì cứ gọi ngay.”
Thư Vân gật đầu, nhắm mắt dần dần chìm giấc ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-277.html.]
Không qua bao lâu, Thư Vân tỉnh dậy, phát hiện ngủ một giấc. Nàng dậy, phát hiện Tống lão đại phu còn trong phòng. Nàng nhẹ nhàng xuống giường, phát hiện thể khôi phục phần lớn sức lực. Nàng đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ , một luồng khí trong lành ập mặt. Nàng hít sâu một , trong lòng tràn đầy sự nhẹ nhõm và hy vọng lâu gặp.
“Tống đại phu, cảm thấy khỏe hơn nhiều , thử một chút.” Thư Vân hướng ngoài cửa gọi.
Tống lão đại phu thấy tiếng, lập tức từ bên ngoài bước , thấy Thư Vân xuống giường, mặt lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Nàng cảm thấy thực sự ?”
Thư Vân gật đầu, cất bước, từ từ trong phòng. Mỗi bước đều vững vàng, hề chút chao đảo.
Tống lão đại phu Thư Vân, trong mắt lóe lên một tia an ủi: “Vậy là , . Tuy nhiên nàng vẫn cẩn thận, việc điều dưỡng thể lơ là. Ta sẽ kê thêm cho nàng một ít thuốc, giúp nàng củng cố hiệu quả .”
Thư Vân gật đầu, trong lòng cũng vô cùng vui mừng. Ngay lúc nàng cho rằng phương t.h.u.ố.c chắc chắn thể chữa khỏi ôn dịch tận gốc, bất ngờ đột nhiên ập đến.
Nàng vài vòng trong phòng, đột nhiên cảm thấy một trận chóng mặt dữ dội, ngay đó mắt tối sầm , thể mất thăng bằng, ngã vật xuống đất.
Tống lão đại phu thấy động tĩnh, hoảng hốt xông , thấy Thư Vân ngã mặt đất, sắc mặt tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
“Thư đại phu! Thư đại phu!” Tống lão đại phu vội vàng xổm xuống, nhẹ nhàng vỗ mặt Thư Vân, cố gắng đ.á.n.h thức nàng.
Thư Vân mất ý thức, thể run rẩy, hô hấp cũng trở nên dồn dập và nông cạn. Tống lão đại phu trong lòng chùng xuống, nhận tình hình .
Hắn nhanh chóng bắt mạch của Thư Vân, phát hiện mạch tượng rối loạn, tim đập cực nhanh và đều. Hắn lập tức từ trong lòng lấy ngân châm, tìm đúng huyệt đạo, nhanh chóng châm xuống, cố gắng dùng châm cứu để định bệnh tình của Thư Vân.
Tuy nhiên, tình hình của Thư Vân hề chuyển biến , ngược còn xuất hiện triệu chứng nôn mửa, thể co giật dữ dội.
“Mau, mau gọi các đại phu khác đến!” Tống lão đại phu cấp cứu khẩn cấp, lớn tiếng hô hoán.
Đồ của bên ngoài cửa thấy tiếng hô, lập tức xông , thấy tình hình của Thư Vân, cũng giật , vội vàng chạy ngoài.
Tống lão đại phu vội vàng gọi các bệnh nhân khác sức lực khiêng Thư Vân lên giường, tiếp tục cấp cứu. Hắn dùng châm cứu kích thích huyệt vị của Thư Vân, sai lấy loại t.h.u.ố.c cấp cứu mà chuẩn từ sớm.
Thân thể Thư Vân trong cơn co giật dữ dội dần trở nên suy yếu, hô hấp của nàng ngày càng yếu ớt, làn da cũng trở nên lạnh buốt. Trên trán Tống lão đại phu lấm tấm mồ hôi, nhanh chóng định bệnh tình của Thư Vân, nếu hậu quả sẽ thể tưởng tượng nổi.
“Mau, cho nàng uống thuốc!” Tống lão đại phu lớn tiếng phân phó.
Các bệnh nhân khác nhanh chóng đưa t.h.u.ố.c cấp cứu chuẩn sẵn cho Tống lão đại phu, cẩn thận đút t.h.u.ố.c miệng Thư Vân, đó nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, giúp nàng nuốt xuống.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong phòng tràn ngập khí căng thẳng.