Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:27:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các đại phu Thư Vân là một nữ tử là đại phu, mặt đều lộ vẻ khinh thường.

Thư Vân ánh mắt lướt qua , giọng điệu bình tĩnh: “Dù là nữ tử, nhưng từ nhỏ chuyên tâm nghiên cứu y thuật, cũng từng tham gia cứu chữa bệnh nhân dịch bệnh. Dịch bệnh hiểm nguy, phân biệt nam nữ, chỉ luận y thuật. Ta chỉ mong dốc hết sức , cùng chư vị chung tay vượt qua khó khăn.”

Mọi thấy nàng lời lẽ chân thành, nhưng vẫn còn đôi chút phục.

Lúc , Tống lão đại phu khẽ nhíu mày, trầm giọng : “Chư vị còn nhớ căn bệnh kỳ lạ của phu nhân Cao Huyện lệnh mấy năm ?”

Một vị đại phu gật đầu : “Đương nhiên nhớ, căn bệnh đó quả thật kỳ quái. Phu nhân huyện lệnh ăn gì nôn nấy, thang t.h.u.ố.c đều thể nuốt trôi. Nhìn ngày càng suy yếu, nhưng thể tìm nguyên nhân.”

Một vị đại phu khác cũng phụ họa: “ , cũng từng kê cho nàng hai thang thuốc, kết quả đều nôn hết. Khi đó mấy vị đại phu chúng đều bó tay, căn bệnh đó như thể cố tình chống đối chúng , chữa thế nào cũng thấy hiệu quả.”

Các đại phu đều gật đầu, dường như vẫn còn băn khoăn về căn bệnh kỳ lạ năm xưa.

lúc , Tống lão đại phu sang Thư Vân, từ từ đưa tay , giọng mang theo chút tự hào: “Căn bệnh kỳ lạ đó, chính là do vị Thư đại phu đây chữa khỏi.”

Lời dứt, cả sảnh đường đều kinh ngạc.

Ánh mắt của các đại phu lập tức đổ dồn về phía Thư Vân, kinh ngạc, nghi hoặc, kính phục… đủ loại cảm xúc đan xen.

Một vị đại phu kìm thốt lên: “Cái gì? Căn bệnh kỳ lạ đó nữ tử chữa khỏi ?”

Tống lão đại phu khẽ mỉm , : “Không sai. Khi đó phu nhân huyện lệnh bệnh tình nguy kịch, những lão già chúng đều bó tay, chính Thư đại phu dựa y thuật độc đáo và khả năng quan sát nhạy bén của , mà phát hiện nguyên nhân của bệnh.”

Các đại phu xong, ai kinh ngạc. Một vị đại phu lẩm bẩm: “Thật là khó tin, căn bệnh kỳ lạ đó đến nay chúng vẫn thể hiểu nổi, Thư đại phu cách nào?”

Các đại phu khác bệnh của phu nhân Cao Huyện lệnh là gì, nhưng Thư Vân và Tống lão đại phu thì .

Phu nhân Cao Huyện lệnh là mắc tâm bệnh, căn bản bệnh kỳ lạ gì cả.

Những sẵn lòng gọi nàng là đại phu, tức là công nhận nàng .

Thư Vân Tống lão đại phu với ánh mắt ơn, Tống lão đại phu cũng gật đầu đáp nàng.

Thư Vân khiêm tốn : “Tống lão đại phu quá lời . Căn bệnh đó quả thật khó giải quyết, nhưng mấu chốt là tìm nguyên nhân bệnh. Ta chỉ quan sát thêm một vài chi tiết nhỏ, phát hiện phu nhân huyện lệnh đơn thuần là bệnh, mà là mắc tâm bệnh, sự uất ức kéo dài khiến kinh lạc thông, từ đó ảnh hưởng đến chức năng tỳ vị.”

“Lại vì nàng uống quá nhiều thang t.h.u.ố.c nhưng hiệu quả, lâu dần sinh bài xích với việc dùng thuốc. Ta đổi dạng thuốc, còn dùng theo kiểu thang t.h.u.ố.c nữa, mà đem t.h.u.ố.c nấu trứng gà, nàng tự nhiên chịu ăn, đó giải tỏa tâm bệnh cho nàng, điều hòa tỳ vị, bệnh tình tự nhiên chuyển biến .”

Các đại phu xong, đều gật đầu, trong lòng kính trọng Thư Vân tăng thêm vài phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-266.html.]

Dư đại phu cảm thán: “Thì , Thư đại phu quả nhiên y thuật cao minh, những lão già chúng thật đáng hổ thẹn. Hôm nay thể cùng Thư đại phu bàn bạc đại kế chống dịch bệnh, thật là vinh dự của chúng .”

Các đại phu khác dù phục việc Thư Vân đây, trong lòng cũng thể nể phục y thuật của nàng.

Thư Vân mỉm , : “Tống đại phu và các vị tiền bối khác đều là danh y trong giới y học, chỉ là may mắn giải quyết căn bệnh kỳ lạ đó.”

Các lão đại phu thái độ đoan chính hơn chút so với , : “Nếu , Thư đại phu cao kiến gì?”

Thư Vân xua tay, khiêm tốn : “Cao kiến thì dám nhận, nhưng vài suy nghĩ. Thứ nhất, chúng cần phân loại chẩn trị cho bệnh nhân, bệnh nhân nhẹ thể tập trung ở một nơi, bệnh nhân nặng thì cần cách ly riêng biệt, để tiện việc điều trị chính xác. Thứ hai, cần tăng cường tư vấn tâm lý cho bệnh nhân, dịch bệnh, lòng hoang mang, nếu bệnh nhân sinh lòng sợ hãi, bệnh tình sẽ chỉ càng nặng thêm. Thứ ba, chúng còn cần phổ biến kiến thức phòng dịch cho bách tính, giúp họ hiểu cách phòng hộ, giảm thiểu khả năng lây nhiễm.”

Nàng dừng một chút, tiếp: “Về vấn đề thiếu nhân lực, chúng thể huy động những tráng đinh trong dân chúng, khi huấn luyện đơn giản sẽ hỗ trợ công tác cách ly.”

Các đại phu xong, trong lòng khỏi chấn động, nữ tử tuổi còn trẻ, nhưng lời mạch lạc rõ ràng, kiến giải sâu sắc.

Trương đại phu đó từng nghi ngờ nàng cũng khỏi gật đầu, : “Thư đại phu lý.”

Các đại phu đều gật đầu, bày tỏ nguyện ý hết lòng hợp tác.

Sau đó, quây quần bên , bắt đầu thảo luận chi tiết về các phương t.h.u.ố.c tương ứng với từng triệu chứng, và cách phân cấp điều trị tùy theo mức độ nặng nhẹ của bệnh.

“Dịch bệnh phát bệnh nhanh chóng, triệu chứng phức tạp, bệnh nhân lưỡi đóng rêu dày, sốt giảm, thậm chí xuất hiện triệu chứng ho máu.” Dư đại phu , “Ta đề nghị, đối với bệnh nhân sốt giảm, thể thử dùng Bạch Hổ Thang để thanh nhiệt giải độc.”

Trương đại phu bổ sung: “Dịch bệnh mới khởi phát, phần lớn do ngoại cảm phong hàn, thể dùng Ma Hoàng Thang để phát hãn giải biểu. nếu bệnh tình chuyển sang nội nhiệt, còn cần kịp thời điều chỉnh phương thuốc, tránh bệnh tình .”

Thư Vân nghiêm túc ghi chép lời khuyên của từng đại phu, nàng , những kinh nghiệm vô cùng quan trọng cho việc điều trị .

Sau một hồi thảo luận, họ tổng kết một bộ phương án phòng dịch và điều trị sơ bộ: bệnh nhân nhẹ chủ yếu là giải biểu thanh nhiệt, bệnh nhân nặng thì tùy theo triệu chứng cụ thể mà áp dụng các phương pháp thanh nhiệt giải độc, dưỡng âm bổ hư, v.v.

“Chư vị, những phương án chỉ là sơ bộ, còn cần liên tục điều chỉnh theo tình hình thực tế.” Thư Vân .

Chương Huyện lệnh thấy , trong lòng vô cùng vui mừng, dậy, chắp tay : “Chư vị đại phu, hôm nay vất vả . Tiếp theo, hy vọng thể tròn bổn phận của , cùng bảo vệ sức khỏe của bách tính. Bổn quan một nữa xin chân thành cảm tạ.”

lúc , Trần Huyện thừa vội vàng chạy , ghé taiChương Huyện lệnh thì thầm vài câu.

Chương Huyện lệnh nhíu mày, sắc mặt lập tức trở nên nặng nề: “Ngươi gì? Bách tính bạo loạn ư?”

Trần Huyện thừa mồ hôi đầm đìa, giọng gấp gáp: “ , đại nhân. Gần khu cách ly ở phía Đông thành, bách tính vì thiếu lương thực và hoảng loạn, bắt đầu tụ tập gây rối, tình hình vô cùng khẩn cấp!”

Chương Huyện lệnh trong lòng chùng xuống, dịch bệnh còn kiểm soát , việc bách tính bạo loạn nghi ngờ gì là họa vô đơn chí.

 

Loading...