Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 265
Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:27:55
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi bàn bạc xong các biện pháp phòng dịch vớiChương huyện lệnh, Thư Vân và Diệp Trì dám chậm trễ một khắc nào, lập tức chạy đến Tống trạch, tìm Tống lão đại phu.
Khi hai đến Tống trạch thì trời tối, nhưng Tống lão đại phu vẫn đang trong thư phòng nghiên cứu y thư.
Người gác cửa Tống trạch nhận Thư Vân, liền vội vàng bẩm báo Tống lão đại phu.
Được Tống lão đại phu cho phép, tiểu tư gác cửa liền dẫn hai chính sảnh.
“Thư cô nương, lâu gặp .” Tống lão đại phu hiền hòa .
Thư Vân : “ là lâu gặp, Tống lão khỏe , trong nhà an lành ?”
Câu cuối cùng là hỏi Tống Trường Ngạn, đó nàng vô tình từ chối Tống Trường Ngạn, sợ khi gặp sẽ khó xử.
“Ta việc đều , chỉ là phu nhân và tiểu nhi đều ở Bình Lạc huyện, cũng lo lắng nhiều ngày, may mà hôm qua nhận thư, họ đều bình an, mới yên lòng.”
Tống lão đại phu trong thần sắc mệt mỏi mang theo chút vui vẻ.
Ông tiếp lời: “Hai vị đến tìm , việc gì ?”
Thư Vân thi lễ : “Tống lão, ngài nguồn gốc của ôn dịch ?”
Tống lão đại phu lắc đầu, một cử chỉ mời hai xuống, mới từ tốn : “Xưa y giả cho rằng dịch bệnh, là do thời tiết bốn mùa quá mức dữ dội, vượt quá phạm vi biến hóa của bốn mùa. Mùa xuân đáng lẽ ôn hòa trở nên đại hàn, mùa hè đáng lẽ nóng bức trở nên đại lạnh, mùa thu đáng lẽ mát mẻ trở nên đại nóng, mùa đông đáng lẽ giá lạnh trở nên đại ấm. Những điều gọi là thương hàn.”
“Ôn dịch tuy cực kỳ giống với chứng thương hàn, nhưng tính lây nhiễm cực mạnh, tốc độ phát bệnh càng nhanh, nếu kịp thời cách ly và cứu chữa, bệnh tình sẽ nhanh chóng chuyển biến trong vài ngày, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.”
“Bởi , cũng rõ nguyên do vì . Hiện nay chỉ điều tra , đường lây truyền là qua miệng và mũi, ngoài vẫn cách nào trị tận gốc.”
Thư Vân : “Tống lão, chúng bàn bạc xong đối sách phòng dịch vớiChương huyện lệnh, hiện nay cần tìm hiểu các triệu chứng cụ thể của bệnh nhân ôn dịch, để thể ứng phó hơn với dịch bệnh. Tiên sinh tiếp xúc với ít bệnh nhân, thể cho đôi điều ?”
Tống lão đại phu thần sắc ngưng trọng, trầm ngâm một lát : “Ôn dịch đến hung hãn, triệu chứng của bệnh nhân cũng khá phức tạp. Giai đoạn đầu phát bệnh, bệnh nhân thường cảm thấy sợ lạnh, đó phát sốt, phát sốt xong thì còn sợ lạnh nữa.”
Thư Vân xong liền y hệt triệu chứng ở thôn làng, nàng tiếp lời Tống lão đại phu, : “Khoảng hai ba ngày , mạch tượng của bệnh nhân xuất hiện phù tượng, trầm tượng, mà lấy sác chủ đạo, cả ngày vẫn phát sốt, đến chiều càng sốt nặng hơn, đồng thời kèm theo biểu hiện đau đầu, đau .”
Tống lão đại phu gật đầu, “ . Lúc dùng Quế Chi Thang, Ma Hoàng Thang đều hiệu quả. cùng với ôn dịch lây lan, bệnh nhân dần dần tăng lên, bệnh chứng cũng đổi. Có phát bệnh nhanh, chậm; bệnh tình nhẹ, bệnh tình nặng. Có bệnh tình cấp, hoãn. Trong đó một bệnh nhân tương đối nhẹ, rêu lưỡi cũng mỏng, sốt cũng nặng. Nếu tà khí truyền bên trong, thông thường một hai thang t.h.u.ố.c là thể giải trừ.”
“Bệnh nhân bệnh tình nặng, rêu lưỡi dày, giống như chất đầy bột mì, hơn nữa bao phủ bộ mặt lưỡi, kẽ hở. Và khi dùng thuốc, tà khí thể tán qua đường mồ hôi, mà càng xâm nhập sâu bên trong cơ thể.”
“Lại nữa, bệnh nhân mắc bệnh hai ba ngày, biểu hiện hiện tượng dịch tà tan rã; bệnh nhân mắc bệnh nửa tháng hoặc hơn mười ngày, bệnh chứng đổi; bệnh nhân mắc bệnh bốn năm ngày, dây dưa nặng nhẹ, năm sáu ngày đột nhiên sốt tăng cao.”
Thư Vân xong, trong lòng cũng vô cùng kinh hãi, ngờ ôn dịch hung hãn, biến hóa khôn lường đến thế.
Nàng nắm chặt hai nắm đấm, móng tay cắm sâu lòng bàn tay, trong lòng thầm thề, nhất định tìm đối sách.
Các bệnh chứng của bá tánh, mỗi loại đều chuyên tâm nghiên cứu phương t.h.u.ố.c tương ứng, chỉ dựa một nàng là đủ.
Nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định Tống lão đại phu: “Tống lão, chúng thể đợi thêm nữa. Ta thỉnh ngài sắp xếp những triệu chứng và các phương t.h.u.ố.c ngài cho là khả thi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-265.html.]
Tống lão đại phu gật đầu, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng: “Được, sẽ chuẩn ngay. Nàng cũng hết sức cẩn thận, ôn dịch hề đơn giản.”
Thư Vân khẽ , rời khỏi Tống trạch, trong lòng tràn đầy cảm giác cấp bách. Nàng , trận chiến với ôn dịch mới chỉ bắt đầu, và nàng dốc lực.
Thư Vân bước trong màn đêm, ánh trăng trải vai nàng, nhưng xua tan gánh nặng trong lòng nàng.
Nàng , thầm sắp xếp những bệnh chứng mà Tống lão đại phu .
Sự phức tạp của ôn dịch vượt xa tưởng tượng của nàng, sự đa dạng của triệu chứng và tốc độ biến hóa nhanh chóng khiến nàng cảm thấy áp lực từng .
Nàng nhớ đến những bá tánh mắc bệnh, là trụ cột gia đình, là những đứa trẻ đến tuổi thành niên, mỗi sinh mạng đều như ngọn đèn trong gió, bất cứ lúc nào cũng thể tắt.
Sinh mạng con quả thật quá đỗi yếu ớt.
Diệp Trì vẫn luôn theo Thư Vân, bóng lưng nàng, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Chàng cảm nhận kỳ thực trong lòng nàng đang chịu đựng áp lực cực lớn.
Diệp Trì dừng bước, dõi những vì lấp lánh nền trời đêm, trong lòng thầm khấn nguyện: “Chỉ mong trời cao phù hộ chúng , để dịch bệnh sớm qua .”
Chàng vội vã đuổi kịp Thư Vân, khẽ : “A Vân, nàng đừng quá lo lắng, chúng nhất định sẽ tìm cách. Trong thành nhiều đại phu như , đợi khiChương Huyện lệnh triệu tập họ , nhất định sẽ phương t.h.u.ố.c .”
Thư Vân đầu , nàng Diệp Trì lo lắng, bèn gật đầu: “Ta , Diệp Trì, may mắn bên cạnh .”
Sáng hôm , lệnh triệu tập củaChương Huyện lệnh truyền khắp huyện thành, các đại phu từ các y quán đều hưởng ứng, tề tựu tại nghị sự sảnh của huyện nha.
Trong sảnh, khí nặng nề, các đại phu vây quanh , Tống lão đại phu giữa, tay cầm bản tổng kết các triệu chứng và phương án điều trị dịch bệnh.Chương Huyện lệnh ở vị trí chủ tọa, ánh mắt nghiêm nghị, quét trường.
Thư Vân thì một bên, mỗi vị đại phu ở đây đều tư cách và tuổi tác hơn nàng, một tiểu bối như nàng sẽ hành động chỉ trỏ.
Mọi việc giao cho Tống lão đại phu đức cao vọng trọng xử lý sẽ khiến tin phục hơn.
“Chư vị, đợt dịch bệnh hung hãn, lây lan cực mạnh, nếu nhanh chóng tìm đối sách, hậu quả sẽ khôn lường.” Giọng của Tống lão đại phu vang vọng trong sảnh, “Ta tổng kết một phần triệu chứng và phương pháp điều trị, nhưng chỉ dựa những điều thì đủ. Chúng cần thêm nhiều đại phu cùng thương thảo chiến lược đối phó hiệu quả hơn.”
Một vị đại phu lớn tuổi dậy, chắp tay : “Tống đại phu đúng. Sự phức tạp của dịch bệnh vượt xa những , chỉ dựa sức một khó lòng ứng phó.”
Một vị đại phu khác : “Chúng cùng nghiên cứu bệnh tình, lẽ sẽ đột phá.”
Thấy một lượt các đại phu xong, Thư Vân mới chớp lấy cơ hội : “Chúng còn cần xem xét cách trong điều kiện vật tư, nhân lực hạn, mà vẫn cứu chữa tối đa bệnh nhân. Ngoài việc dùng thuốc, biện pháp cách ly cũng vô cùng quan trọng.Chương đại nhân lệnh thành lập khu cách ly, nhưng nhân lực đủ, hy vọng chư vị đại phu thể hỗ trợ sắp xếp bệnh nhân cách ly, tránh dịch bệnh tiếp tục lây lan.”
Các đại phu đều nghi hoặc, nữ tử là ai? Sao xuất hiện ở đây, cũng là đại phu ?
“Ngươi là đại phu?” Một lão đại phu hỏi.
“Dư đùa , một nữ tử thể đại phu, chắc hẳn là tỳ nữ thôi.” Một đại phu khác .
Thư Vân cũng tức giận, nàng thẳng đối phương, từ tốn mở miệng: “Nữ tử thể đại phu, chính là đại phu.”