Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:27:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với đề nghị hỏa táng t.h.i t.h.ể của Thư Vân, ba vị hương đều tỏ khó xử.

Diệp Trì bất lực, nhưng cũng thể yêu cầu cưỡng chế bá tánh .

Hắn chỉ nhắc nhở ba vị hương , nhất định để bá tánh chôn t.h.i t.h.ể của sâu hơn một chút, chôn xa hơn một chút. Và quàn linh cữu trong nhà, một khi c.h.ế.t, lập tức đưa , tránh vi rút còn sót t.h.i t.h.ể lây lan.

So với hỏa táng, những điều kiện hiển nhiên ba vị hương dễ chấp nhận hơn nhiều, thế là vui vẻ chấp thuận.

Khoảng thời gian , trải qua sự tận tình chữa trị của Thư Vân, đợt bệnh nhân nhiễm ôn dịch đầu tiên, bao gồm cả Diệp tộc trưởng, tình trạng bệnh dần dần thuyên giảm.

Diệp tộc trưởng vốn sốt cao dứt, ho khan ngừng, khi điều trị bằng phương t.h.u.ố.c của Thư Vân, tình trạng trở nên định.

Trên khuôn mặt vàng vọt của ông dần hồi phục sắc máu, tinh thần cũng hơn nhiều.

Ông giường, ánh nắng ngoài cửa sổ, trong lòng tràn đầy ơn: “May mắn nhờ con dâu Diệp Trì, nếu cái xương già e là chống đỡ nổi nữa .”

, cha, cha uống hết hai ngày t.h.u.ố.c cuối cùng nữa, là sẽ gần như khỏi bệnh .” Diệp Lương đưa chén t.h.u.ố.c thổi nguội cho Diệp tộc trưởng, “Khụ khụ khụ…”

“Lão nhị, con ?” Trong mắt Diệp tộc trưởng đầy vẻ quan tâm, “Có lây nhiễm . Con mau tìm con dâu Diệp Trì, con mau !”

Diệp Lương nén cảm giác ngứa ngáy ở cổ họng, : “Cha, , . Vả con cũng thể ngoài, đợi Thư tử đến, con sẽ với nàng.”

“Ai, lão nhị, là liên lụy con .” Diệp tộc trưởng rũ mắt .

“Cha, , là cha của con, gì mà liên lụy liên lụy.”

Thang t.h.u.ố.c quá đắng, Diệp Lương đem nước trong đến cho Diệp tộc trưởng súc miệng.

lúc , Thư Vân đến.

“Tộc trưởng thúc, hôm nay khá hơn ?” Thư Vân hỏi.

Nàng bảo Diệp tộc trưởng duỗi cổ tay để bắt mạch, “Ừm, xem mạch tượng định hơn nhiều .”

Diệp tộc trưởng vội vàng ghé sát : “Con dâu Diệp Trì, lão nhị nhà hình như lây nhiễm , con mau xem giúp.”

Thư Vân bảo Diệp Lương xuống, nhanh chóng bắt mạch cho .

“Diệp nhị ca, quả thật nhiễm bệnh .”

Thực chỉ Diệp Lương, Mã thị thời gian chăm sóc Diệp Thủ Lương cũng lây nhiễm, còn Phùng lão hán và Chúc lão hán cũng đều như .

, đợi khi Diệp tộc trưởng cùng những khỏi bệnh, Diệp Lương cùng những tiếp xúc gần lây nhiễm tập trung cùng điều trị.

Đây cũng là sơ suất của nàng, ban đầu nghĩ tới tầng .

Dưới sự nỗ lực của Thư Vân, và năm ngày điều trị cùng quan sát liên tục, Diệp tộc trưởng và các bệnh nhân khác cuối cùng khỏi bệnh.

Trừ những tiếp xúc gần , trong thôn còn thêm bệnh nhân mới.

Diệp tộc trưởng cũng nhanh chóng công việc, kiểm tra chỗ thiếu sót, bổ sung chỗ trống trong việc sắp xếp công việc của thôn, ví dụ như sắp xếp chế độ ăn uống cho bệnh, giám sát việc may khẩu trang, nấu thuốc.

Cùng với đó là tình hình dịch bệnh của thôn Đào Hoa, thôn Lý, thôn Đại Thạch thuộc quyền quản lý của ông, đều đích nắm rõ, gần như mỗi ngày đều báo cáo cho Thư Vân.

lúc Thư Vân tưởng rằng dịch bệnh kiểm soát sơ bộ, Diệp tộc trưởng dẫn Lý tộc trưởng của thôn Lý trở về Cổ Khê thôn, yêu cầu gặp Thư Vân.

theo quy định, ngoài thôn phép Cổ Khê thôn, Thư Vân đành cửa thôn gặp ông.

Lý tộc trưởng thần sắc hoảng hốt, mồ hôi đầm đìa, y thấy Thư Vân, lập tức nhanh chân bước tới, giọng mang theo tiếng : “Thư đại phu, cầu xin cô, ôn dịch ở thôn chúng nghiêm trọng ! Người nhiễm bệnh vẫn đang tăng lên, mỗi ngày đều qua đời, cô mau xem !”

Thư Vân trong lòng chợt chùng xuống, về phía Diệp tộc trưởng, “Sao thế ? Hôm qua thôn Lý báo cáo tình hình vẫn trong tầm kiểm soát , đột nhiên thêm bệnh nhân?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-260.html.]

Diệp tộc trưởng thở dài, “Hôm nay kiểm tra mới phát hiện nhiều nhà đều dương phụng âm vi, nhà qua đời mà giấu báo, cứ nhất định quàn linh cữu trong nhà, tế bái xong mới nửa đêm khiêng ngoài chôn. Những nhà giấu giếm hầu như cả nhà đều nhiễm bệnh, sợ Lý tộc trưởng , đành tự lên núi đào thảo d.ư.ợ.c về nấu uống, trong thời gian đó, họ lây truyền cho những khác.”

Nói trắng , chính là giám sát lỏng lẻo.

Lòng Thư Vân càng thắt chặt, “Đi, thôn Lý.”

Nghe Diệp tộc trưởng kể , liền tình huống của thôn Lý nguy cấp đến mức nào, nàng cần xem.

Đến thôn Lý, cảnh tượng mắt khiến Thư Vân khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Cửa thôn, mấy thôn dân đang khiêng một cái cáng, đó phủ một tấm vải trắng, tấm vải trắng lờ mờ thể thấy một hình dáng nhô lên.

Hậu viện của nhiều nhà đều dựng lên những linh đường tạm thời, bên trong truyền từng đợt tiếng , xé lòng, khiến đành lòng mặt .

Thư Vân về phía Lý tộc trưởng, ánh mắt đầy sự trách móc sâu sắc. Tang sự tổ chức quy mô nhỏ, Lý tộc trưởng căn bản thể nào hôm nay mới phát hiện.

Lý đại bá cúi đầu, giọng đầy bất lực: “Thư đại phu, cũng khuyên tang lễ, nhưng ai cả! Họ đây là quy tắc tổ tông truyền , thể phá vỡ. Ta là một tộc trưởng, cũng thể quản nhiều như …”

Lý tộc trưởng cũng từng ngăn cấm, nhưng căn bản tác dụng, trong tình huống đối mặt với qua đời, nếu y cứ khăng khăng đề cập chuyện hỏa táng, đó chẳng khác nào đổ thêm dầu lửa.

Và trong khu cách ly, thôn dân giường, sắc mặt vàng vọt, hô hấp dồn dập, tiếng ho khan vang lên khắp nơi.

Thư Vân nhanh chóng kiểm tra triệu chứng của vài bệnh nhân: sốt cao dứt, hô hấp khó khăn, và gốc lưỡi chuyển sang màu vàng, dần dần lan rộng đến phần giữa lưỡi, điều cho thấy dịch khí xâm nhập sâu cơ thể.

Thư Vân thầm kêu , ôn dịch biến dị thăng cấp, so với đây càng thêm hung hiểm.

Nếu áp dụng các biện pháp quyết đoán hơn, dịch bệnh sẽ tiếp tục lan rộng, thậm chí thể ảnh hưởng đến vài thôn lân cận.

Thư Vân nghiêm túc : “Lý tộc trưởng, hiện tại tình hình khẩn cấp, chúng áp dụng các biện pháp nghiêm ngặt hơn. Ngoài việc cách ly triệt để bệnh nhân và những tiếp xúc với bệnh nhân , còn dừng tất cả các hoạt động tập trung, đặc biệt là việc tang sự. Ôn dịch thể tồn tại thi thể, nhất định nhanh chóng hỏa táng, tránh để nhiều lây nhiễm hơn.”

Lý tộc trưởng xong, sắc mặt tức khắc trở nên trắng bệch, giọng cũng run rẩy: “Thư đại phu, chuyện … chuyện ? Tổ tông đời đời chúng đều là thổ táng, việc hỏa táng , dân làng nhất định sẽ chấp nhận, họ sẽ mắng !”

Diệp tộc trưởng: “Lý tộc trưởng, điều khó khăn, nhưng đây là cách duy nhất. Nếu hỏa táng thi thể, sẽ nhiều hơn lây nhiễm và mất mạng. Chúng khiến dân làng hiểu rằng, đây là vì sự an của thôn.”

Dưới sự khuyên bảo của Diệp tộc trưởng, Lý tộc trưởng cuối cùng gật đầu, “Được , Lý chính, lời ngươi.”

Tuy nhiên, khi Thư Vân và Diệp tộc trưởng công bố đề nghị trong thôn, dân làng lập tức nổ tung nồi.

Nhiều kích động lên án: “Lý Chính Diệp, Thư đại phu, các vị như là bất kính với quy củ của tổ tiên chúng !”

“Đốt xác c.h.ế.t, sẽ tố cáo các vị lên nha môn, các vị sẽ chịu tội!”

“Các vị hại thôn làng chúng ?” Từ trong đám đông vang lên từng tràng tiếng la mắng phẫn nộ, thậm chí còn Thư Vân bằng ánh mắt đầy căm hờn.

Tộc trưởng Lý cạnh Thư Vân, đối mặt với lời chỉ trích của dân làng, ông tỏ luống cuống.

Ông cố gắng giải thích: “Hỡi bà con chòm xóm, Lý Chính và Thư đại phu là vì sự an nguy của thôn chúng …”

Lời còn dứt, một tráng hán trung niên ngắt lời: “Tộc trưởng Lý, đây là chuyện trái với quy củ của tổ tông, chúng thể nào đồng ý!”

Trong đám đông, một lão giả tóc bạc phơ bước , ông là bậc trưởng bối trong làng, bình thường uy tín.

Giọng ông run rẩy nhưng nghiêm nghị: “Lý Chính, chúng hiểu lòng của ngài, nhưng hỏa táng thi thể, đây là quấy nhiễu sự an nghỉ của tổ tiên chúng suối vàng! Chúng tuyệt đối chấp thuận!”

Thư Vân sớm đoán dân làng sẽ kịch liệt phản đối.

Nàng rằng việc đề xuất hỏa táng chạm đến dây thần kinh nhạy cảm nhất của dân làng—phong tục truyền thống và lòng kính sợ tổ tiên.

Trong lòng dân làng, đốt xác chỉ là bất kính với khuất, mà còn là sự báng bổ quy củ của tổ tiên.

Thế nhưng quy củ nào quan trọng bằng mạng !

 

Loading...