Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-10-09 09:27:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng Vũ sắc mặt ửng đỏ, thở gấp gáp, hiển nhiên sốt cao dứt. Thư Vân đưa tay sờ trán , cẩn thận quan sát triệu chứng của .

Quả nhiên, những triệu chứng tuy y hệt Diệp tộc trưởng và con gái Diệp Lương, nhưng vốn dĩ sức khỏe , cho nên càng thêm nghiêm trọng.

Ngay lập tức, Thư Vân thêm hai vị thuốc, bảo Phùng lão hán sắc thuốc. Nàng dặn Phùng đại nương, may khẩu trang.

Chờ Phùng lão hán trở về, Thư Vân liền sự thật.

“Phùng đại thúc, Phùng Vũ và nhà tộc trưởng, cùng với Thủ Lương thúc đều mắc cùng một bệnh, là bệnh lây nhiễm, cho nên trong các ngươi cần một chăm sóc Phùng Vũ, còn rời .”

Nghe sẽ lây nhiễm, Phùng lão hán trong lòng lập tức treo ngược lên: “Vậy Vũ nhi nhà …”

Bệnh lây nhiễm mà Thư Vân , chẳng là ôn dịch ? Vậy cháu trai của y liệu , liệu

Cái c.h.ế.t đó cuối cùng y cũng dám nghĩ tới.

Phùng đại nương lời , lập tức ngất .

Phùng lão hán vội vàng véo nhân trung, nàng mới từ từ tỉnh , nhưng trong mắt nước mắt tuôn trào.

Phùng đại lang và Phùng đại tẩu về thôn Sơn Câu, tin dữ ập đến, trong nhà chỉ còn hai lão nhân chống đỡ. Thư Vân lúc , cần mang hy vọng và niềm tin cho hai lão nhân.

Thư Vân an ủi: “Đại thúc, đại nương cũng cần lo lắng, triệu chứng của Phùng Vũ vẫn còn ở giai đoạn đầu, hiện tại vẫn thể khống chế, chỉ cần chuyển biến hơn là sẽ khỏi.”

Phùng đại nương nắm c.h.ặ.t t.a.y Thư Vân, nghẹn ngào : “Trường An nương, đa tạ nàng, đa tạ.”

“Đây đều là việc nên , đại nương bảo trọng thể nhé.” Thư Vân nắm bàn tay lạnh giá của bà.

“Ai.” Phùng lão hán nặng nề thở dài, dáng càng thêm còng xuống: “Ta ở , cứ theo Thư cô nương rời .”

“Lão gia…” Phùng đại nương nước mắt tuôn rơi.

“Được , cứ .” Phùng lão hán xua tay, trong nhà dọn dẹp hành lý cho Phùng đại nương.

Sau đó, Thư Vân liền đưa Phùng đại nương rời . Trước khi , nàng vẫn dặn dò Phùng lão hán những điều cần chú ý, hệt như dặn dò Diệp Lương .

Thư Vân đưa Phùng đại nương đến chỗ Đại Điền Thị.

Kế tiếp, nàng đến nhà Chúc lão hán. May mắn , triệu chứng của Chúc Ngân là nhẹ nhất, phỏng chừng uống hai thang t.h.u.ố.c là thể khỏi.

để đề phòng vạn nhất, nhà bọn họ cũng cần tiến hành cách ly.

Giống như mấy nhà , chỉ cần là tiếp xúc với Chúc Ngân, tất cả đều rời . Chỗ ở của Đại Điền Thị các nàng đủ chỗ, liền theo đó mà lượt dọn những căn nhà trống bên cạnh các nàng.

Sau khi Thư Vân về nhà, Diệp Trì cũng từ trấn trở về.

Tuy nhiên y vẫn cần sạch mới thể cửa nhà.

“Tình hình trong trấn thế nào?” Thư Vân gảy gảy than trong chậu lửa.

Diệp Trì xoa xoa đôi tay đông cứng đến đau nhức: “Rất . Tiểu Tôn đại phu mang nhiều d.ư.ợ.c liệu về, nhưng bệnh nhân chỗ Chu đại phu cũng ngày càng nhiều, căn bản đủ dùng. Hơn nữa, Tiểu Tôn đại phu , bệnh nhân ở huyện thành còn nhiều hơn, huyện lệnh lệnh phong tỏa thành .”

“Đã đến mức phong tỏa thành .” Thư Vân lẩm bẩm.

Nàng bỗng nhiên nhớ , Thạch Đầu gia tôn chính là khi từ huyện thành trở về thì mắc bệnh, chẳng lẽ nguồn bệnh là từ huyện thành truyền .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-258.html.]

Ánh nắng xuyên qua tầng mây mỏng, rải xuống đất trống đầu làng, nhưng thôn làng vốn náo nhiệt thường ngày giờ phút tràn ngập bầu khí căng thẳng. Từ xa truyền đến vài tiếng gà gáy, càng khiến xung quanh thêm phần tĩnh mịch.

Thư Vân lúc dùng thảo d.ư.ợ.c mà lũ trẻ đào về hôm qua để phối t.h.u.ố.c cho từng bệnh nhân, đó liền bận rộn chạy khắp các nơi trong làng.

Nàng đưa t.h.u.ố.c xong, xem xét tình hình của Đại Điền thị cùng những khác, đường trở về nhà gặp Đại Ngưu, Hà Lão cũng nhiễm bệnh, nàng vội vã xem.

Quay cuồng một hồi như , qua nửa ngày.

Thư Vân nghĩ, cứ thế , vẫn kiểm soát việc và các hoạt động của dân làng, nếu , lây bệnh sẽ ngày càng nhiều.

Sau khi ăn cơm trưa, Thư Vân định tập hợp thôn để phong tỏa Cổ Khê thôn.

lúc , Diệp Trì từ bên ngoài trở về, Diệp Chính cùng về.

Thư Vân vui mừng, vội vã chạy , Diệp Chính cùng những khác mới thôn.

“Thư tử, chuyện gì ?” Diệp Chính thấy nàng vội vàng chạy tới.

Thư Vân thở đều , mới từ từ kể rõ sự việc.

Diệp Chính cùng mấy ai nấy đều chấn kinh.

Sao mới mười ngày, ôn dịch .

Để tránh cho mấy trở về lây bệnh, Thư Vân lập tức sắp xếp ngay.

Thư Vân với Diệp Chính: “Diệp đại ca, bây giờ thể về nhà, Tộc trưởng thúc hiện Diệp nhị ca chăm sóc, buổi sáng xem , sắp khỏi . Các tẩu tẩu vẫn cần quan sát thêm hai ngày, cần lo lắng.”

Diệp Chính nhà , yên tâm gật đầu.

“Trong nhà ai mắc bệnh, thể về, nhưng bây giờ.” Thư Vân những còn , : “Thôn bên cạnh bao nhiêu bỏ mạng , để cho bệnh tiếp tục lan rộng, cũng để dân làng còn ai nhiễm bệnh nữa, cần hợp tác với .”

“Thư tử, chúng hợp tác với ngươi, ngươi , chúng .” Diệp Chính bày tỏ thái độ, những khác cũng .

“Muốn chiến thắng trận ôn dịch , chỉ dựa mấy chúng thì đủ, còn cần mỗi trong thôn, nên cần tập hợp , chuyện .”

Diệp Chính: “Được, chúng gọi ngay.”

“Những cách ly cần gọi .” Thư Vân dặn dò.

Sau đó, Thư Vân ở phía sân phơi lúa, ánh mắt kiên định mà bình tĩnh.

Trên đất trống phía nàng, dân làng lác đác, mặt đầy lo lắng và bất an.

“Hỡi bà con, trong lòng đều đang hoảng loạn.” Giọng của Thư Vân cao, nhưng rõ ràng và mạnh mẽ, “ hoảng loạn tác dụng, bây giờ chúng đồng lòng hiệp lực, mới thể đẩy lùi trận ôn dịch !”

Ánh mắt của dân làng đồng loạt đổ dồn về phía nàng, trong ánh mắt mang theo một tia kỳ vọng và bất an.

Trong đám đông, thì thầm nhỏ giọng: “Trận ôn dịch thật sự thể chữa khỏi ?”

Thư Vân giọng điệu kiên định: “Có thể chữa! dựa chúng cùng cố gắng. Chúng chia thành mấy tổ, mỗi một việc.”

Thực chất, nàng cũng nắm chắc, nếu chứng bệnh của trận ôn dịch chỉ giống như Diệp tộc trưởng và những khác thì thể chữa trị, chỉ sợ ôn dịch còn biến dị, trở thành một hoặc nhiều chứng bệnh khác .

, hiện giờ nàng tuyệt đối lộ vẻ sợ hãi, nàng một khi do dự, dân làng cũng sẽ niềm tin, những sắp xếp sẽ khó mà triển khai.

 

Loading...