Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 233
Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:48:50
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bốn đứa trẻ Thư Vân đang nến thể thắp sáng, nên một bên xem.
“Nương, chúng con đến giúp .” Diệp Trường An .
“Được thôi, các con mang những ống tre trong sân đây.”
Những ống tre là do Diệp Trì tự tay , nàng đặt ống tre lên bàn, từ từ đổ nhựa thông nấu trong.
Diệp Trì thì ở một bên giúp đỡ, cẩn thận cố định sợi bấc bông ở giữa khuôn, đó chính là tim nến.
Nhựa thông từ từ chảy ống tre, lấp đầy ngóc ngách.
Thư Vân nhẹ nhàng vỗ vỗ ống tre, để nhựa thông phân bố đều hơn.
Hai cùng đặt ống tre sang một bên, kiên nhẫn chờ đợi nhựa thông tự nhiên nguội và đông đặc.
Thời gian lặng lẽ trôi trong sự chờ đợi, trong nhà tràn ngập hương nhựa thông, khiến cảm thấy yên bình và ấm áp.
Cuối cùng, nhựa thông đông đặc , Thư Vân nhẹ nhàng lấy nến khỏi ống tre, đó là một cây nến tự nhiên tỏa hương thông.
Nàng đặt nến lên bàn, châm bấc.
Ngọn lửa nhảy múa trong hương thông, phát ánh sáng dịu nhẹ, chiếu sáng cả căn phòng.
Diệp Trì kinh ngạc Thư Vân, “Thành , nàng , A Vân nàng thật lợi hại!”
Diệp Trì nhịn ôm Thư Vân lên xoay một vòng, khiến Thư Vân kêu lên một tiếng.
Bọn trẻ bên ngoài lập tức xông , kết quả là thấy cảnh Diệp Trì đang ôm Thư Vân.
“Cha nương, chúng con thấy gì hết.” Bọn trẻ bịt mắt vội vàng chạy ngoài.
Chỉ còn hai tại chỗ đỏ mặt.
Sau đó, Thư Vân giao những cây nến xong cho Dư Cương, ngoài việc đổi lấy muối, còn một con dê núi hoang thể cho sữa.
Dê núi hoang khó tìm, loại thể cho sữa càng khó tìm hơn, Dư Cương mang dê núi hoang đến là hai tháng đó.
Bản Lam Căn Thư Vân trồng cũng thể thu hoạch hạt giống .
Thư Vân bờ ruộng, ngắm mảnh bản lam căn nàng tự tay trồng mắt, trong lòng tràn đầy mong đợi.
Diệp Trì và bốn đứa trẻ sớm bận rộn trong ruộng.
Diệp Trì mặc một bộ đồ gọn gàng, để lộ cánh tay rắn chắc, đang cúi cắt những quả nang.
Bên cạnh , Diệp Tiểu Hoa và Diệp Trường Lạc cũng đang giúp đỡ, hai đứa trẻ học theo dáng vẻ của Diệp Trì, cẩn thận cắt xuống những quả nang chín, đặt giỏ tre bên cạnh.
Tuy động tác của các nàng vụng về, nhưng trong ánh mắt tràn đầy sự nghiêm túc và chuyên chú công việc .
Diệp Trường An và Diệp Tiểu Hổ thì chạy chạy bên bờ ruộng, giúp mang những giỏ tre đầy quả nang đến giỏ tre lớn ở cạnh ruộng.
Thư Vân tất cả những điều , trong lòng dâng lên một dòng cảm xúc ấm áp.
Nàng đặt giỏ tre lưng xuống, cầm lấy kéo, ruộng, gia nhập hàng ngũ của họ.
Nàng đến bên Diệp Trì, khẽ mỉm : “Xem mệt thế , để cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-233.html.]
Diệp Trì ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng: “Không , nhanh sẽ thu hoạch xong thôi.”
Hôm qua thu hoạch một phần , hôm nay thật sự còn nhiều.
Thư Vân xổm xuống, cùng Diệp Trì cắt quả nang, động tác nhẹ nhàng và thành thạo.
Mặt trời dần ngả về tây, bóng tối cánh đồng kéo dài. Giỏ quả nang cuối cùng chuyển giỏ tre lớn.
“Hạt giống, chỉ là một khởi đầu.” Thư Vân nhẹ giọng .
Có lô hạt giống , nàng thể thử nghiệm phương thức trồng trọt mới.
Sau vài trồng trọt thất bại đó, nàng tìm phương pháp xử lý hạt giống nhất.
Thư Vân nghĩ thông suốt, trồng Bản Lam Căn d.ư.ợ.c hiệu gần giống loại hoang dã, thì đặt hạt giống môi trường tự nhiên.
Đương nhiên, đây là do nàng tự ý nghĩ , thời hiện đại phương pháp trồng tán rừng và trồng sườn núi.
Lần , sự bầu bạn của Diệp Trì, nàng tìm thấy nơi nhiều bản lam căn dại nhất.
Rừng cây ở đây cao lớn mà thưa thớt, ánh mặt trời vặn xuyên qua kẽ lá, rải xuống những vệt nắng lốm đốm, quá gay gắt, đủ ánh sáng cần thiết cho bản lam căn sinh trưởng.
Đất tán rừng tơi xốp mà màu mỡ, mang theo mùi mùn thoang thoảng, đây chính là phân bón nhất mà thiên nhiên ban tặng.
Thư Vân khẽ xổm xuống, dùng tay nhẹ nhàng gạt lớp lá rụng sang một bên, để lộ phần đất bên .
Nàng dùng xẻng nhỏ đào một cái hố, từ giỏ tre lấy từng hạt bản lam căn nảy mầm từ , cẩn thận đặt hố, đó nhẹ nhàng nén chặt đất xung quanh.
“Chúng hẳn sẽ lớn ở đây.” Thư Vân khẽ tự nhủ, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng tương lai.
“Được , để , nàng hãy sang một bên nghỉ ngơi .” Diệp Trì giúp nàng lau những giọt mồ hôi trán.
Thư Vân khẽ mỉm , gật đầu, ngoan ngoãn đưa cái xẻng nhỏ trong tay cho Diệp Trì.
Nàng nhẹ nhàng phủi sạch bùn đất tay, đến bóng cây cách đó xa, một tảng đá xanh, lặng lẽ Diệp Trì tiếp tục gieo hạt.
Diệp Trì đón lấy cái xẻng, động tác vẫn nhẹ nhàng và thành thạo. Vừa đào hố, : “Khi còn nhỏ, thường tổ phụ kể về học vấn trồng trọt. Người , hạt giống giống như lòng , gieo xuống , chỉ cần dụng tâm chăm sóc, ắt sẽ thu hoạch.”
“Ừm!” Thư Vân đáp lời, “Bản lam căn chịu lạnh chịu hạn, sức sống vô cùng mạnh mẽ. Chỉ cần đất đai màu mỡ, ánh nắng đầy đủ, nhất định sẽ phát triển xanh .”
Diệp Trì dừng động tác trong tay, ngẩng đầu lên, ánh mắt mang theo một tia thâm ý: “Bản lam căn , chẳng giống nàng ? Trông thì yếu mềm, nhưng thực chất kiên cường.”
Thư Vân sững sờ, hai má ửng lên sắc hồng nhạt, nàng vội vàng cúi đầu, che giấu sự ngượng ngùng trong lòng: “Chàng đừng trêu , sánh bằng bản lam căn , nó là t.h.u.ố.c cứu đời giúp , còn chỉ là một bình thường…”
“Nàng kém hơn nó chứ?” Diệp Trì cắt ngang lời nàng, ngữ khí nghiêm túc: “Dù d.ư.ợ.c thảo đến mấy, cũng chỉ là mượn tay y giả như nàng và Chu đại phu, mới thể phát huy công hiệu của nó.”
Thư Vân ngẩng đầu Diệp Trì, trong lòng dâng lên một luồng ấm, phảng phất như ánh nắng xuân cũng trở nên ấm áp lạ thường.
Diệp Trì gieo xuống hạt bản lam căn cuối cùng, nhẹ nhàng phủi sạch bùn đất tay, đến bên cạnh Thư Vân xuống, khẽ : “Nơi đây sơn thủy hữu tình, là một nơi để trồng dược. Những cây bản lam căn nhất định sẽ lớn lên.”
Thư Vân gật đầu, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng: “Phải đó, mong chúng mau lớn. Đến lúc đó xem d.ư.ợ.c hiệu của chúng , nếu thì nghĩa phương pháp trồng khả thi, thể trồng thêm nhiều d.ư.ợ.c liệu nữa.”
Diệp Trì nắm lấy tay nàng, trong mắt tràn ngập sự dịu dàng: “Được, sẽ cùng nàng.”
Hai , ánh nắng chiếu rọi lên họ, phảng phất như mạ lên đoạn tháng năm một lớp viền vàng ấm áp, còn những cây bản lam căn gieo xuống, cũng lặng lẽ bén rễ trong đất, tĩnh lặng chờ ngày mai tươi .