Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-10-09 08:48:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thoắt cái, thời gian trôi qua nửa tháng .

Thư Vân nhẹ nhàng đặt bát cháo xuống, cầm một chiếc khăn, nhẹ nhàng lau trán Diệp Trì: “Chàng mồ hôi , lau .”

Động tác của nàng nhẹ nhàng, Diệp Trì tựa gối, tràn đầy hưởng thụ: “A Vân, nàng đối với thật .”

Diệp Trì mắt nàng, như một hồ nước sâu thẳm, giữa những làn sóng lăn tăn, là thâm tình khó lòng tan chảy.

Gò má Thư Vân ửng hồng, ngay lúc tay Diệp Trì vươn tới nắm tay nàng, nàng dậy xoay , đặt khăn chậu nước giặt: “Nói gì ngốc nghếch , vì cứu thương, đương nhiên đối với .”

Tay nàng lướt khỏi tay , Diệp Trì chút mất mát.

Ngoài cửa, Chu đại phu qua cửa sổ, khóe miệng khẽ nhếch lên, “Thư cô nương, nàng chăm sóc Diệp Trì thật sự tận tâm, gặp nàng, thật là phúc khí của .”

Thư Vân liếc Diệp Trì đang tràn đầy tình yêu đối với nàng ở đằng , trong lòng ngọt ngào như ăn mật, : “Mạng của cứu, chăm sóc là lẽ đương nhiên.”

Diệp Trì đến đây, lòng ấm áp, : “A Vân, đợi khỏe , đổi sẽ chăm sóc nàng.”

Thư Vân khẽ mỉm , gật đầu.

Lại qua thêm mấy ngày, Diệp Trì vẫn thể xuống giường, nhưng nàng bắt mạch cũng vấn đề gì.

Thư Vân khỏi thắc mắc, nàng liền hỏi Chu đại phu.

Chu đại phu Diệp Trì đang giả bệnh, nhưng ông tiện vạch trần. Mấy trò nhỏ của Diệp Trì y hệt như những giả ốm để lừa phu nhân chăm sóc .

Thế là, Chu đại phu ho khan một tiếng : “Khụ, cái , lẽ là do tình trạng cơ thể mỗi giống , cũng thể là lúc Diệp Trì ở lò than lao lực quá độ, cộng thêm trọng thương, nên mới mãi dậy .”

Nghe Chu đại phu những lời nước đôi , trong lòng Thư Vân câu trả lời.

Diệp Trì chính là đang giả bệnh!

Quả nhiên, nam nhân sẽ giúp nam nhân.

Thư Vân quyết định vạch trần Diệp Trì, thế là nàng cầm một ấm nước ấm trong: “Cảm thấy thế nào? Đã đỡ hơn chút nào ?”

Diệp Trì giường, mắt hé nửa trộm Thư Vân, tay ôm n.g.ự.c : “Ôi, vẫn khá hơn mấy.”

“Ồ, .”

Thư Vân lạnh, cầm cốc bàn định rót nước, chỉ là nàng “vô ý” đổ lên tay .

“A! Nóng quá.” Thư Vân giả vờ bỏng, vội vàng vứt chiếc tách tay.

Diệp Trì thấy , lập tức lật xuống giường, kéo tay Thư Vân, vội vàng hỏi: “Sao bất cẩn thế? Mau rửa nước lạnh .”

Nói liền kéo Thư Vân ngoài.

Thư Vân yên nhúc nhích, ánh mắt sắc bén Diệp Trì, giọng mang theo một tia trách cứ, nhưng kìm ý .

“Diệp Trì, khỏe từ lúc nào ? Vậy , vẫn luôn giả bệnh ?”

Diệp Trì sững sờ, dường như hiểu điều gì, thế là sờ thử ấm nước Thư Vân mang , là nước ấm.

“A Vân, nàng lừa .” Diệp Trì giả vờ tủi .

“Ít giả vờ , thành thật khai báo, vẫn luôn giả bệnh ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-226.html.]

Diệp Trì lùi về giường, mặt đỏ, ánh mắt chút lảng tránh, ấp úng : “Đâu ... Ta đây chẳng vẫn khỏi , nàng chăm sóc thêm một lát, trong lòng mới an tâm.”

Thư Vân đến mép giường, cúi , khóe môi khẽ nhếch: “Đừng tưởng mấy tâm tư nhỏ của , cơ thể sớm hồi phục gần hết .”

Diệp Trì vạch trần, đành gượng gạo: “Được , , thừa nhận, chút nỡ những ngày nàng chăm sóc . Mấy hôm nay nàng hầu hạ thoải mái vô cùng, cảm thấy bản quá hạnh phúc.”

Thư Vân khẽ vỗ một cái, trách mắng, dịu dàng : “Chỉ là giả bệnh như , khiến lo lắng, như .”

Diệp Trì nắm c.h.ặ.t t.a.y Thư Vân, ánh mắt dịu dàng: “Ta , là , nàng vất vả . Sau đảm bảo sẽ để nàng mệt mỏi nữa, việc trong nhà sẽ lo hết.”

Diệp Trì cuối cùng cũng nắm đôi tay mềm mại ngày đêm nhung nhớ, trong lòng nở hoa.

Lúc , Chu đại phu đẩy cửa bước , tay cầm hộp thuốc, mặt mang theo ý : “Xem đến đúng lúc , Diệp Trì, bệnh của ngươi cuối cùng cũng khỏi . Thư cô nương, thời gian nàng thật sự vất vả .”

Thư Vân rút tay khỏi bàn tay đang nắm chặt của Diệp Trì, mỉm với Chu đại phu: “Chu đại phu, ngài cũng vất vả , nếu ngài, Diệp Trì nào thể hồi phục nhanh như .”

Chu đại phu sắc thuốc, t.h.u.ố.c cho Diệp Trì, còn phụ trách dò la tình hình bên ngoài, thật sự hề dễ dàng.

Chu đại phu đặt hộp t.h.u.ố.c xuống, vỗ vai Diệp Trì: “Diệp Trì, thể chất của ngươi tồi, hồi phục cũng nhanh. mà, đừng dọa Thư cô nương nữa, trong lòng nàng đều là ngươi đó.”

Diệp Trì gật đầu, nghiêm túc : “Chu đại phu, . Lần nhờ ngài và A Vân, nhất định sẽ chăm sóc cho bản , cũng sẽ chăm sóc cho A Vân.”

Chu đại phu gật đầu, xoay rời khỏi phòng. Thư Vân Diệp Trì, ánh mắt tràn đầy cưng chiều: “Được , nếu khỏe , ngoài phơi nắng , hôm nay nắng .”

Mấy ngày nay trời đều nắng lớn, thế

Diệp Trì ngoan ngoãn dậy khỏi giường, vươn vai một cái, : “Được thôi, lời vợ.”

Thư Vân đỏ mặt, trách yêu: “Ai là vợ chứ, đừng bậy.”

Diệp Trì nghiêm túc : “A Vân, đây là quá ngốc, nhận điều ở nàng, chúng từ đầu ?”

Mặc dù Thư Vân trong lòng cũng tình ý với , nhưng những lời , vẫn vô cùng căng thẳng, thậm chí lưng còn toát một lớp mồ hôi mỏng.

Thư Vân im lặng hồi lâu.

Diệp Trì cho rằng nàng sẽ từ chối , trái tim như rơi xuống từ vách đá, từ từ, bắt đầu sợ hãi, sợ hãi liệu đường đột với Thư Vân , nàng giận .

Diệp Trì vội vàng vãn hồi điều gì đó, : “A Vân, xin , là quá vội vàng ......”

Thư Vân dáng vẻ hoảng loạn của , trong lòng tràn ngập ngọt ngào, khẽ gật đầu: “Được thôi.”

“A Vân, nàng gì, thể một nữa ?” Diệp Trì ngẩn , sợ rằng nhầm.

Thư Vân từng chữ từng chữ : “Ta , thôi.”

Trái tim Diệp Trì từ đáy vực bỗng chốc bay lên mây xanh, bật dậy, hưng phấn mấy vòng trong phòng, thể tin mà lặp lặp : “Đồng ý , A Vân đồng ý ! Ta đang mơ!”

“Diệp Trì?” Thư Vân sợ ma ám, gọi một tiếng.

Diệp Trì tỉnh hồn, tới nhẹ nhàng ôm lấy Thư Vân, nàng đẩy , hai yên lặng cảm nhận nhịp tim của đối phương.

Chỉ là lúc , Chu đại phu vội vàng từ bên ngoài trở về, từ vẻ mặt gấp gáp của ông thể thấy bên ngoài chắc chắn xảy chuyện lớn.

“Chu đại phu, xảy chuyện gì ?” Tim Thư Vân thắt .

Chu đại phu lắp bắp : “Mau, chúng mau thôi!”

 

Loading...