Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-10-09 07:26:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không các vị đang chuyện lao công ?” Tiểu phiến .

Thư Vân tâm tư khẽ động, vội gật đầu: “, chúng đang chuyện lao công, mong tiểu ca cho .”

Nói xong, nàng liền đặt mười văn tiền lên bàn.

“Được thôi thôi.” Tiểu phiến vội vàng thu tiền bàn , : “Mấy hôm , nha môn huyện chiêu mộ một lao công ngoài thành xây một tòa nhà lớn gì đó, cũng dùng để gì. mà mỗi ngày cấp hai bữa cơm, còn hai mươi văn tiền, nhiều đều . Các vị , bây giờ thì kịp nữa .”

“Đa tạ tiểu ca.” Thư Vân mỉm với tiểu phiến, kéo Chu đại phu luôn.

Đến khi về đến chỗ ở, Thư Vân mới : “Xem dân làng đều dẫn ngoài thành .”

“Nàng , đám lao công mà chính là phu nhân của và Diệp Trì bọn họ ?”

Thư Vân gật đầu.

“Vậy còn chờ gì nữa, chúng mau xem thử.” Chu đại phu liền ngoài.

Thư Vân ngăn : “Đừng vội, chúng bọn họ ở chỗ nào ngoài thành, thể như ruồi đầu mà chạy lung tung.”

“Vậy chúng tìm thế nào đây?”

Thư Vân nghĩ nghĩ, về hướng bếp, : “Tiểu ca , nha môn huyện còn chiêu mộ nhiều lao công, mỗi ngày còn cấp hai bữa cơm, nhiều như thế, mỗi ngày đều ăn, đưa cơm cho họ chứ.”

Hiện giờ lương thực là vật phẩm quản chế, Vương tướng quân cho phép mua bán tràn lan, mỗi mỗi ngày đều định mức.

Cho nên cũng sẽ yên tâm đặt một lượng lớn lương thực ngoài thành.

Mỗi ngày hoặc là đưa một đợt lương thực qua để lao công ăn uống, hoặc là nấu cơm xong đưa qua.

Cho nên, nàng và Chu đại phu thể theo những đưa cơm mà tìm thấy Diệp Trì bọn họ.

Thế là, theo ý của Thư Vân, ngày thứ hai nàng và Chu đại phu vẫn canh gác gần nha môn huyện.

Chờ đến giờ Tỵ, quả nhiên hai binh sĩ đẩy xe kéo, xe đặt mấy thùng gỗ lớn, hai kéo vẫn chút vất vả.

Đợi bọn họ xa, Thư Vân và Chu đại phu lập tức bám theo, cho đến khi đến nơi cách huyện thành năm dặm.

Ở đây ngoài hai dãy nhà tranh, còn hai lò đốt than lớn.

Chu đại phu vội vàng bước tới.

“Khoan .” Thư Vân đột nhiên kéo tay Chu đại phu , chỉ về phía một đội binh lính đang tới từ xa.

Hai lập tức trốn .

Đợi đội binh sĩ qua, Thư Vân và Chu đại phu mới ló đầu .

Trong đám mặt đầy mệt mỏi đang bận rộn , Thư Vân loáng thoáng thấy bóng dáng Diệp Trì.

“Là Diệp Trì!” Thư Vân kích động , giọng nàng khẽ run rẩy.

“Hóa bọn họ đưa đến đây để đốt than.” Nàng thấp giọng , trong giọng mang theo một tia bất lực.

Tuy nhiên, may mà bọn họ tạm thời nguy hiểm tính mạng.

Thư Vân và Chu đại phu quyết định tiên quan sát vài ngày, nắm rõ quy luật canh gác. Họ ẩn trong rừng cây, mỗi ngày quan sát tình hình lò than.

Diệp Trì và các dân làng khác sự giám sát của binh lính mà bận rộn, mặt bọn họ tràn đầy mệt mỏi và bất lực.

Trẻ con, phụ nữ, già cũng thể nhàn rỗi, gỗ lớn khiêng nổi thì khiêng những cái nhỏ, dù tay cũng thể rỗng.

Thư Vân và Chu đại phu Diệp Trường An cùng mấy đứa trẻ mệt đến nỗi nước mắt chảy ròng, nhưng dừng là sẽ cai ngục dùng roi quất, trong lòng dễ chịu, hận thấu xương.

“Trong lòng một cách .” Thư Vân .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-218.html.]

Nơi đây canh gác còn nghiêm mật hơn nàng tưởng, nàng , chỉ dựa sức lực của nàng và Chu đại phu, căn bản thể cứu .

“Chúng thể liều lĩnh.” Giọng Chu đại phu vang lên lưng nàng, trong giọng mang theo một tia bất lực.

“Ừm.” Thư Vân gật đầu, im lặng Diệp Trì và lũ trẻ, trong lòng luyến tiếc nhưng vẫn : “Đi, về huyện thành.”

Đến khi về đến chỗ ở, Thư Vân và Chu đại phu đều im lặng, mỗi trong lòng đều dễ chịu, cần chút thời gian để bình tâm .

Một lát , Thư Vân đến gõ cửa phòng Chu đại phu: “Chu đại phu, cần rời một thời gian.”

Cửa phòng Chu đại phu lập tức kéo : “Nàng ?”

Thư Vân ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định về phía xa: “Chúng tìm một thế lực cường đại hơn Vương tướng quân.”

“Ý nàng là tìm Yến vương?” Giọng Chu đại phu đột ngột dừng , dường như ý thức điều gì đó.

Thư Vân lắc đầu: “Không , đến châu phủ, tìm Ngũ hoàng tử.”

“Ngũ hoàng tử?” Chu đại phu ngẩn trong chốc lát.

“Phải.” Thư Vân thấp giọng , trong ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo: “Chỉ tìm , mới phần thắng, mới ý nghĩa.”

Yến vương so với Thành vương thì hơn ở điểm nào chứ, đều là chủ nhân yêu dân, chừng còn chắc đ.á.n.h thắng Thành vương nữa.

Chu đại phu trầm mặc một lát, gật đầu: “Đây là một ván cược, nhưng tin tưởng nàng, Thư cô nương.”

Chu đại phu hề thắng cuộc cuối cùng chính là nam chính Ngũ hoàng tử, cho nên trong mắt , việc Thư Vân tìm kình địch của Thành vương là Yến vương mà tìm Ngũ hoàng tử, đây chính là một ván cược.

“Vậy nàng từng đến phủ thành ?” Chu đại phu hỏi.

Thư Vân c.ắ.n răng: “Chưa từng .”

“Vậy cùng nàng , từng đến đó hai , đường thì vẫn còn nhớ.” Chu đại phu .

còn ở đây…”

“Vương tướng quân cần bọn họ, tạm thời sẽ nguy hiểm, chúng nhanh về nhanh.”

“Ừm, thôi.” Nàng tìm thấy châu phủ, đường chắc chắn sẽ mất thêm thời gian, chi bằng Chu đại phu dẫn đường, sớm về sớm.

Thư Vân tự hóa trang thành nam tử, khuôn mặt trắng nõn cũng bôi vàng , lông mày cũng vẽ đậm hơn.

Cứ như , đường cũng an hơn đôi chút.

Mặc dù bọn họ quan đạo, nhưng giờ đây quan đạo cũng còn an nữa.

Dọc đường đạo tặc hoành hành, chúng thường xuất hiện ở những nơi hẻo lánh, cướp bóc những lữ khách qua .

Thư Vân và Chu đại phu suốt quãng đường đều cẩn thận từng li từng tí, cố gắng tránh xa những nơi trông vẻ khả nghi. Có một , bọn họ thấy tiếng ồn ào từ phía , liền vội vã trốn rừng cây ven đường, cho đến khi xác nhận an mới tiếp tục tiến lên.

Bọn họ cũng dám ở trạm dịch.

Thời thế đổi, trạm dịch cũng còn là nơi an , thậm chí còn thể nguy hiểm hơn cả nơi hoang dã.

Trạm dịch thể giặc cướp chiếm đóng, chúng sẽ giả trang thành dịch quan, lợi dụng đêm tối để cướp bóc lữ khách qua đường, thậm chí g.i.ế.c diệt khẩu.

Bọn họ dám mạo hiểm, dù kiệt sức.

Bọn họ chọn ngủ đêm trong rừng, tìm một chỗ đất tương đối bằng phẳng, dùng cành cây và lá cây dựng một chỗ che chắn sơ sài.

Bọn họ cũng dám đốt lửa, sợ ánh lửa sẽ thu hút những kẻ mời mà đến, cứ thế trải qua một đêm lạnh lẽo và dài đằng đẵng đến đêm khác.

Sau mấy ngày đường gian khổ, cuối cùng bọn họ cũng thấy tường thành của phủ thành.

 

Loading...