Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 210
Cập nhật lúc: 2025-10-09 07:26:27
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thư Vân đón Mã Thị sưởi ấm.
“Mã thẩm, sưởi ấm .”
Trong nhà ấm áp, Mã Thị bước , lạnh liền tan biến, tựa ghế chút buồn ngủ.
bà vẫn nhớ , đến là việc.
“Vân nương, hỏi con, liệu còn cách nào trị cước nữa ?”
“Mã thẩm, , lẽ nào lọ kem trị cước đó hiệu nghiệm ?” Thư Vân hỏi.
“Không , . Là các tẩu tử như Dương tẩu của con cũng đều cước, ở chỗ thấy lọ kem trị cước của con, bôi thử thấy hiệu quả, nên mới tìm hỏi thăm.”
“Các tẩu tử đều cước ?”
“Chẳng là tại trời quá lạnh .” Mã Thị thở dài.
Trong nhà cũng lạnh lẽo, nhặt củi về đốt, khói lớn và sặc sụa, nên bà đành cùng lão bạn đời chui chăn.
Thời tiết thật sự quá lạnh.
Tuyết năm nay đặc biệt lớn, chỉ một đêm, cả thôn núi tuyết dày bao phủ, như thể đóng băng ngoài dòng thời gian. Gió bấc gào thét, xuyên qua từng tấc khí, đến cả thở cũng mang theo cái lạnh cắt da cắt thịt.
Diệp Trường An cũng : “Nương, Tiểu Kim, Tiểu Ngân, còn Hắc Tử, Đại Hùng bọn chúng mặt đều cóng đỏ bừng, mỗi sờ tay bọn chúng đều lạnh như hầm băng.”
Thư Vân thở dài, nhà củi, lấy ít than củi: “Thẩm, những thứ mang về nhà dùng . Còn về cước, thể dùng nước gừng dịu cơn đau, cũng thể dùng phương pháp ngải cứu, còn nhớ cách ngải cứu ?”
“Nhớ, nhớ.” Mã thẩm gật đầu, mở cái túi , giật , vội vàng đặt túi xuống: “Đây là than củi, thể nhận, đây là thứ quý giá.”
Bên ngoài thể bán mười văn một cân, mùa đông giá sẽ còn đắt hơn.
Túi Thư Vân đưa cho bà, ít nhất cũng năm cân.
“Đây là do tự tay đốt, thẩm cứ cầm về dùng , chỗ còn nhiều lắm.” Thư Vân nữa đẩy than củi cho bà.
“Vậy .” Mã Thị nắm chặt túi, “ cũng thể chiếm tiện nghi của con. Nhà còn hai con cá hun khói, đều là tự tay , lấy cho con, con đợi chút.”
“Được, đa tạ thẩm .” Thư Vân .
Nếu nàng nhận cá hun khói, hai lão phu thê Mã thẩm dùng than củi cũng an lòng. Nàng nhận quà đáp lễ, ngược họ vui vẻ.
Quả nhiên, Mã thẩm lời nàng, vui vẻ về.
Thư Vân nhà, với Diệp Trường An: “Trường An, Trường Lạc, Tiểu Hoa, Tiểu Hổ, các con cũng mang một ít đến cho bạn bè .”
Diệp Trường An bọn chúng tuy lo lắng cho bạn bè, nhưng vẫn lo lắng hỏi: “Than nhà còn đủ dùng ạ?”
Thư Vân gật đầu: “Yên tâm , trong nhà còn nhiều lắm.”
Biết than củi trong nhà đủ dùng, bốn đứa trẻ mới xách những túi than nhỏ vui vẻ ngoài.
Nhìn bóng lưng lũ trẻ khuất dần, Diệp Trì mới : “Nàng còn đốt than củi ư?”
“Ừm, đó, chút ít.” Thư Vân gật đầu.
Được .
Diệp Trì quen với những bất ngờ mà Thư Vân mang cho .
Hắn thu vẻ kinh ngạc, để trông quá thiển cận: “Vậy than củi trong nhà thật sự đủ dùng ?”
Thư Vân lắc đầu, trở ghế: “Không đủ lắm, nhưng cách.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-210.html.]
Thư Vân nháy mắt với , đ.á.n.h đố một câu, Diệp Trì vẻ mặt mờ mịt.
Sáng sớm ngày hôm , Thư Vân và Diệp Trì dẫn lũ trẻ đến đất trống nhỏ phía nhà.
Nàng dựng một lò đất đơn giản, dùng để đốt than củi.
Diệp Trì theo yêu cầu của Thư Vân, tiên dùng xẻng đào một cái hố tròn đất, đường kính sáu thước, sâu chừng bốn thước rưỡi.
Tiếp đó, dùng bùn vàng trộn với rơm rạ thành vữa, bắt đầu xây vách lò. Vách lò xây thật dày, như mới đảm bảo độ kín khi đốt than.
Thư Vân xây dùng tay vỗ nhẹ, khiến vữa càng thêm chắc chắn.
“Diệp Trì tức phụ, nàng định gì ?” Diệp tộc trưởng từ xa tới.
Vốn dĩ ông đến để cảm ơn than củi mà Trường Lạc mang tới ngày hôm qua, kết quả trông thấy cả nhà ở nhà, mà đang bận rộn ở đây.
Thư Vân ngẩng đầu, đáp: “Tộc trưởng thúc, đang dựng một lò đất để đốt than củi.”
Diệp tộc trưởng gật đầu, trong mắt lộ vẻ kính phục và ngạc nhiên: “Hôm qua nha đầu Trường Lạc con đốt than củi, ngờ là thật. Con thật sự tài giỏi quá, đây cũng từng đốt than, nhưng cách đó quá phiền phức, dễ xảy chuyện.”
Diệp Trì tức phụ thật sự cái gì cũng .
Thư Vân , tiếp tục công việc đang : “Lò đất của giống, đốt lên đơn giản, an .”
“Vậy gọi đến giúp con.” Diệp tộc trưởng dùng than củi của nàng, liền nghĩ đến việc gọi con trai đến giúp.
“Được thôi, tộc trưởng thúc hãy gọi tất cả những ai học đốt than củi đến .”
“Con dạy chúng đốt than củi ?” Diệp tộc trưởng vô cùng kinh ngạc, thậm chí là ngỡ ngàng.
“Phải đó.”
Thư Vân nghĩ kỹ, dù những trong làng đều là nhà cùng hoạn nạn với nàng, nàng cũng lúc cần dùng đến họ, cứ coi như bây giờ bán một cái ân huệ .
Dân làng Diệp tộc trưởng Thư Vân dạy đốt than, cả làng đều kéo đến, chen chúc vây quanh thành mấy vòng.
Sau khi vách lò xây xong, Thư Vân để một lỗ nhỏ đỉnh lò, dùng để thông gió và thoát khói. Cuối cùng, nàng dùng bùn vàng dày trát phẳng vách lò, ngăn nhiệt lượng thất thoát. Một lò đất đơn giản cứ thế dựng lên.
“Trường An, lò mà nương con dựng thật sự dùng ?” Trương Đại Hùng chút lo lắng hỏi.
“Nương chắc chắn vấn đề gì, tin thì ngươi đợi lát nữa xem.” Diệp Trường An ưỡn n.g.ự.c nhỏ, tự tin .
Lò đất của Thư Vân xong, khi chính thức sử dụng, cần tiến hành sấy khô ở nhiệt độ thấp, dần dần tăng nhiệt độ cho đến khi lò khô ráo.
Sau đó nàng mời mấy tráng đinh đến bên lò đất, bảo họ xếp củi gọn gàng lò, chừa khe hở để thông gió ở giữa.
Nàng mẫu giảng giải: “Điều cốt yếu để đốt than là kiểm soát lửa và thông gió. Củi xếp lỏng , như mới đảm bảo than hóa đều.”
“Thư tử, lửa đốt thế nào?” Thi Đại Hải hỏi.
“Như thế .”
Thư Vân cầm mấy cọng cỏ khô, nhét lỗ thông gió đáy lò, đốt lên ngọn lửa. Lửa nhanh chóng lan rộng, củi tí tách cháy.
Thư Vân thỉnh thoảng điều chỉnh kích thước lỗ thông gió, giữ cho ngọn lửa ở một cường độ thích hợp.
“Đợi lửa bén mạnh, thì bịt kín lò.” Thư Vân cầm lấy bùn ướt chuẩn sẵn, bắt đầu bịt kín cửa lò, chỉ để một lỗ nhỏ để thoát khí.
Nàng giải thích: “Bịt kín lò là để củi từ từ than hóa trong môi trường thiếu oxy, như mới thể đốt than củi chất lượng .”
Mọi gật đầu, nghiêm túc ghi nhớ.
Thời gian từng chút trôi qua, củi trong lò dần biến thành màu đen đỏ, khí xung quanh cũng tràn ngập mùi than củi cháy đặc trưng.