Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-10-09 07:26:19
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nhìn xem, chính là Sơn Câu thôn ." Thư Vân chỉ về phía , trong giọng mang theo một tia an ủi.

Mất gần một tháng, cuối cùng cũng về nhà, mệt mỏi dường như đều tan biến.

Châu đại phu thấy khói bếp, trong mắt cũng lộ tia sáng hy vọng, bất giác nhanh hơn bước chân.

Trên đường núi trẻ con đang chơi đùa.

Vừa thấy bọn họ liền sức chạy làng: "Trường An, Trường An, cha Nương ngươi về ."

Dọc đường kêu về, nhiều nhà đều thấy, đồng loạt đón bọn họ.

"Thư tử, chuyến vẫn thuận lợi chứ, thương chứ?"

"Diệp Trì , bên ngoài thế nào ?"

"Ê, đây đây, đây Châu đại phu ở trấn ?" Có nhận Châu đại phu.

Châu đại phu chắp tay: "Ta và phu nhân sẽ ở trong làng , sẽ phiền các vị."

"Châu đại phu, ngài đến làng là vinh hạnh của chúng , hoan nghênh, hoan nghênh."

Châu đại phu ở Bình An trấn nhiều năm, y thuật và giá cả đều tiếng , cho nên Châu đại phu cũng coi là chút danh tiếng.

"Ai da, Châu đại phu là ngài đến , mau mau đến nhà một lát, nghỉ chân chút." Diệp tộc trưởng .

Đối với Diệp tộc trưởng mà , y càng hoan nghênh một nhà Châu đại phu đến ở, nghĩ lúc chính là y chẩn đoán cho đại tôn tử, như mới tin lời của thầy lang vườn, nếu đại tôn tử sớm hại c.h.ế.t .

Châu đại phu suốt đường cũng khô cả họng, nhận lấy nước mà Diệp tộc trưởng đưa tới, cảm ơn xong liền ừng ực uống sạch.

"Yo, đây là con của ngươi , trông thật tuấn tú." Diệp tộc trưởng Châu Trân Nhi, híp mắt .

"Gia gia khỏe." Châu Trân Nhi ngọt ngào .

"Ê, ngươi khỏe ngươi khỏe." Diệp tộc trưởng đáp .

Tiếp đón khách xong, Diệp tộc trưởng mới sang đại nhi tử của là Diệp Chính.

"Suốt đường thế nào ? Các ngươi gặp nguy hiểm gì chứ?"

Mấy Diệp Trì liền kể những chuyện xảy đường cho Diệp tộc trưởng, cùng với những dân làng quan tâm đến bọn họ.

Diệp tộc trưởng xong, mặt lộ vẻ phẫn nộ và lo lắng: "Vĩnh Vương g.i.ế.c cha ruột, quả thực với luân thường đạo lý!"

Y với vợ chồng Châu đại phu: "Các ngươi yên tâm, bọn chúng cũng tìm chỗ chúng , các ngươi cứ an tâm ở ."

Châu phu nhân cảm kích Diệp tộc trưởng, nhẹ giọng : "Cảm ơn tộc trưởng, chúng thật sự còn nơi nào để ."

Diệp tộc trưởng xua xua tay, : "Nói gì mà cảm ơn , khách sáo quá. Các ngươi cứ ở nhà , buổi chiều sẽ tìm sửa nhà cho các ngươi."

Châu đại phu ngăn Diệp tộc trưởng , : "Không phiền phức , chúng dựng một cái lán cỏ tạm bợ ở tạm là ."

"Sao mà , thế lập đông , trời lạnh đất đóng băng, lán cỏ ." Diệp tộc trưởng .

Châu đại phu cũng khách khí, y và Diệp tộc trưởng quá quen thuộc, điều khó tránh khỏi sự câu nệ.

Châu đại phu tiện từ chối ý của Diệp tộc trưởng, đúng lúc Thư Vân giải vây, : "Hay là, Châu đại phu đến nhà . Tộc trưởng thúc, nhà cũng đông , ở chen chúc như cũng tiện, hơn nữa ở An Dương huyện cũng ở nhà Châu đại phu, các phương diện sinh hoạt cũng quen thuộc hơn."

"Vậy cũng , nhà thì đúng là đông ." Diệp tộc trưởng trong giọng chút kiêu ngạo, trong nhà đông cũng là điềm hưng thịnh.

Châu đại phu như trút gánh nặng, gật đầu đồng ý.

"Vậy bên ngoài bây giờ tình hình thế nào , các ngươi Tây Nhung đ.á.n.h chạy , là thiên hạ thái bình ?" Lời là Khúc lão hán hỏi.

Thư Vân lắc đầu: "Không ."

Bọn họ suốt đường, Châu đại phu , Tây Nhung tuy đ.á.n.h chạy , nhưng hiện tại thiên hạ chia ba, phía Bắc Đại Tấn triều của nam chính, phía Đông Thành Vương, phía Tây Yến Vương, mỗi bên chiếm giữ một phương.

Kẻ bao nhiêu binh mã như Vĩnh Vương, sớm muộn gì cũng khác thôn tính.

"Nói như , bên ngoài vẫn sẽ chiến tranh ?" Khúc lão hán hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-202.html.]

Chưa đến triều đình chia cắt quốc thổ Tấn triều, Thành Vương, Yến Vương, kẻ nào mà chẳng là hạng dã tâm bừng bừng.

Trận chiến tất nhiên vẫn đánh.

Diệp Trì và Thư Vân dẫn theo một nhà ba của Châu đại phu về nhà.

Bọn họ liền ở phòng của Diệp Trường Lạc và Diệp Tiểu Hoa, hai cô bé liền ngủ cùng Thư Vân.

"Cái giường thật là kỳ lạ." Châu phu nhân chiếc giường tầng từng thấy bao giờ.

"Châu thẩm thẩm, cái giường cả bên và bên đều thể ngủ ." Diệp Trường An giới thiệu.

"Còn từng thấy bao giờ, khá mới lạ." Châu phu nhân đưa tay sờ thử.

Châu Trân Nhi cũng cảm thấy hứng thú, liên tục kêu: "Nương, nương, bế con lên , con lên xem thử."

Châu phu nhân thấy giường một hàng rào bảo vệ, tương đối an , liền đồng ý: "Được, , nhưng đừng để ngã xuống nhé."

Sau đó bế Châu Trân Nhi lên.

"Oa, cao quá, nương, mau lên xem thử." Châu Trân Nhi giường mở một góc mới.

"Nương sẽ lên , lát nữa đạp sập mất."

"Châu thẩm thẩm cứ yên tâm , cái giường chắc chắn lắm, dù hai cũng sẽ sập ." Diệp Trường Lạc .

Ngoài cửa, Châu đại phu phòng tắm nhà Thư Vân cũng kinh ngạc thôi: "Thật đúng là một ý tưởng tuyệt vời, tắm rửa thế chẳng tiện lợi hơn nhiều ."

Những điểm mới lạ khiến một nhà Châu đại phu cảm thấy an tâm lâu , tựa như sự kinh hãi và bất an đây từng xảy .

Ngày hôm đó, một nhà ba miệng ăn của Châu đại phu đều tắm rửa sạch sẽ, giường vững chãi, an an , ngủ một giấc thật ngon.

Ngày thứ hai, Châu đại phu khi thức dậy, liền dạo quanh làng, cũng coi như quen môi trường.

Y thấy các thôn dân hoặc đang lao động đồng ruộng, hoặc đang bận rộn trong nhà, thấy y đều chào y, mặt đều mang theo nụ chất phác, điều khiến trong lòng y khỏi dấy lên mấy phần ấm áp.

Bỗng nhiên, một tràng tiếng sách vang dội truyền tai Châu đại phu. Y theo tiếng qua, chỉ thấy trong sân của Diệp tộc trưởng, các đứa trẻ đang bàn, tay ôm sách vở, theo một vị Diệp tộc trưởng học chữ.

Diệp tộc trưởng chỉ sách vở, kiên nhẫn dạy từng chữ, các đứa trẻ thì nghiêm túc theo, tuy giọng non nớt, nhưng cũng tràn đầy khát vọng cầu tri.

Trong lòng Châu đại phu kinh hãi, ngôi làng hẻo lánh , lớp học chữ, thật sự hiếm .

Y đang nghĩ ngợi, thấy một tràng tiếng kim rơi trong trẻo, theo tiếng qua, chỉ thấy trong một sân nhỏ phía nhà, mấy cô gái đang vây quanh thêu thùa.

Vải thêu trong tay các nàng rực rỡ sắc màu, kim pháp tinh xảo, giữa từng đường kim mũi chỉ, từng bức tranh thêu tinh xảo dần dần hiện .

Châu đại phu kìm gần xem thử, chỉ thấy thêu hoa, chim, cá, côn trùng, cũng sơn thủy, nhân vật, cái nào là sống động như thật.

Các cô gái thấy y , cũng kinh hoàng, chỉ khẽ , tiếp tục công việc trong tay.

Châu đại phu đang cảm thán thôi, thấy một tràng tiếng quyền phong gào thét.

Y qua, chỉ thấy một đất trống trong làng, Diệp Trì và Chung Định đang dẫn các tráng đinh luyện võ.

Dáng bọn họ khỏe khoắn, quyền pháp cương kình hữu lực.

lúc , Thư Vân tìm đến: "Châu đại phu, hóa ở đây ?"

"Ta dạo quanh đây, Thư cô nương, các ngươi thật tầm thường, chỉ học đường, còn dạy thêu thùa, hơn nữa các tráng đinh còn thể học võ công, thật sự quá xuất sắc." Châu đại phu khâm phục giơ ngón tay cái lên.

Giữa thời loạn lạc, vẫn còn thể ngừng học hỏi, đương nhiên đáng để khác khâm phục.

Thư Vân , hỏi: "Châu đại phu, lát nữa rảnh ?"

"Có chứ, chuyện gì cần giúp ?"

"Phải, mời giúp dạy lớp nhận thảo d.ư.ợ.c trong làng."

"Cái gì? Các ngươi còn dạy nhận thảo d.ư.ợ.c ?" Châu đại phu kinh ngạc, một nữa quanh bốn phía, xác định thật sự đang ở trong Đào Hoa Nguyên trong mơ.

 

Loading...