Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-10-09 07:26:13
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu đại phu Thư Vân dấn vũng nước đục , liền một mực từ chối, "Ta đều , gì cần giúp đỡ cả."

Sau đó lái sang chuyện khác, "Số sơn hóa của các ngươi, nên khắp các ngõ hẻm bán nữa. Ta quen ít lão gia, thể giúp các ngươi hỏi xem, chừng nhanh sẽ bán hết ."

Diệp Trì mấy , mắt liền sáng lên, vội vàng : "Vậy thì quá , đa tạ Chu đại phu!"

sự giúp đỡ của Chu đại phu, trong lòng bọn họ cũng yên tâm hơn nhiều, cũng cần nộp cái thứ thuế phiền phức nữa.

Chu phu nhân thấy chủ đề lái xa, trong lòng vô cùng sốt ruột, kéo tay Thư Vân liền : "Thứ , Thư cô nương, cũng thực sự liên lụy vô tội , nhưng quả thật còn chủ ý nào khác, chỉ cầu xin nàng cứu giúp chúng ."

Nói xong, Chu phu nhân mà cong đầu gối quỳ xuống mặt Thư Vân.

"Đại tẩu gì thế !"

Thư Vân vội vàng đỡ nàng dậy, Chu đại phu cũng đưa tay đỡ lấy vợ .

Chu đại tẩu lời trong lòng, biểu cảm mặt liền đổi, từ vẻ ôn hòa như nước gắng gượng che giấu, liền biến thành vẻ mặt đầy kinh hoàng.

chuyện đến nước , Chu đại phu cũng còn gì để giấu giếm nữa.

Chu đại phu thở dài một , mới : "Vĩnh Vương mắc bệnh lạ, liệt giường nhiều ngày. Bệnh tình của ngài , tuy cố hết sức chữa trị, nhưng vẫn dấu hiệu thuyên giảm. Những bên cạnh ngài bắt đầu nghi ngờ , nếu thể chữa khỏi, tính mạng cả nhà già trẻ lớn bé e rằng khó mà giữ ."

Thư Vân nhíu mày, : "Chu đại phu, rốt cuộc là bệnh gì mà ngay cả ngài cũng bó tay?"

Chu đại phu lắc đầu, : "Căn bệnh vô cùng kỳ lạ, tra khắp các y thư, cũng tìm phương t.h.u.ố.c phù hợp. Hơn nữa, bệnh tình của ngài dường như khác với các bệnh thông thường, mỗi dùng thuốc, đều như đá chìm đáy biển, chẳng chút hiệu quả nào."

Diệp Trì mà giật , sang Thư Vân hỏi: "Vậy thì, A Vân cũng chắc cách ."

Thư Vân gật đầu, gia đình Chu đại phu tuy tính mạng liên quan, nhưng bệnh nàng thể chữa khỏi thì cũng thể cố gì, đến lúc đó lỡ dở bệnh tình chẳng còn tệ hơn .

Chu đại phu trầm ngâm một lát, : "Ban đầu, Vĩnh Vương chỉ cảm thấy khát nước, mặc dù uống nhiều nước nhưng vẫn giải khát. Sau cảm thấy ăn bao nhiêu cũng no, đó thì liệt giường dậy nổi. Ta bắt mạch cho ngài , nhưng cơ thể ngài chút bệnh chứng nào."

Thư Vân càng lúc càng quen thuộc, hỏi: "Vĩnh Vương mập ?"

"Ngài quả thực là sưng phù." Chu đại phu đáp.

"Vậy ngài gần đây phiền muộn, thường xuyên cảm thấy mệt mỏi, miệng khô lưỡi ráo, hơn nữa cơ thể còn dấu hiệu gầy ?"

" đúng đúng." Chu đại phu kích động bật dậy, hệt như gặp cứu tinh.

"Vậy hiểu , Vĩnh Vương là mắc bệnh tiêu khát chứng ."

"Tiêu khát chứng?"

"Ừm, là do Vĩnh Vương ngày thường ăn uống thất thường, thích ăn đồ béo ngậy, đồ ngọt, tùy ý uống rượu mạnh, tích lũy qua nhiều năm tháng mà thành."

Nói trắng là ăn uống điều độ tổn thương tỳ vị, dẫn đến tỳ vị mất chức năng vận hóa, tích nhiệt bên trong, hóa thành khô táo tổn thương tân dịch, từ đó gây chứng tiêu khát.

Diệp Chính mấy xong đều bĩu môi, đây là bệnh tiêu khát gì chứ, chính là bệnh nhà giàu ăn nhiều quá đỗi rảnh rỗi mà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-196.html.]

Chu đại phu hỏi: "Vậy cách nào chữa trị ?"

Hắn từng qua bệnh tiêu khát là gì.

“Cũng cách, chỉ là phiền phức chút, cũng cần Chu đại phu chút can đảm.”

Để bảo tính mạng cả nhà, dù khó khăn thế nào, Chu đại phu cũng , “Cô nương cứ , cần gì?”

“Ta ngoài thành An Dương mười dặm một suối núi, uống nước miệng thường xuyên ẩm ướt, Vĩnh Vương uống xong nhất định sẽ khỏi bệnh.”

“Suối núi cách mười dặm, từng qua?” Chu đại phu phu nhân của , Chu phu nhân cũng lắc đầu, nàng cũng từng qua.

Diệp Trì nghĩ bụng, hỏi: “Không lẽ là con suối nhỏ chúng thấy đường?”

Thư Vân : “ .”

con suối trông bình thường, chẳng gì đặc biệt.”

“Đó vốn là một con suối bình thường, chỉ là Chu đại phu với Vĩnh Vương như , còn khuyên ngài mỗi ngày bộ đến đó, kiên trì mỗi ngày, thì sẽ khỏi. Nếu bỏ cuộc giữa chừng, hoặc nhờ khác lấy nước hộ, sẽ chút hiệu quả nào. Nếu chữa trị theo cách , lâu dần thể của ngài nhất định sẽ ngày càng tệ.”

Chu đại phu vẫn hiểu, đầu óc đầy nghi vấn, “Thư cô nương, vì nhất định lừa Vĩnh Vương đến con suối đó? Thật sự thể chữa khỏi ?”

“Bệnh của Vĩnh Vương chính là bệnh phú quý, ăn nhiều uống nhiều, chịu vận động, sẽ dẫn đến tiêu hóa kém, từ đó tổn thương ruột và dày, cho nên ngài cần vận động. Chu đại phu cũng thể kê thêm một ít t.h.u.ố.c kiện tỳ dưỡng vị cho ngài uống, hiệu quả sẽ càng hơn.”

“Thì .” Nói đến đây, Chu đại phu hiểu rõ.

Vĩnh Vương là ở địa vị cao, khó lời, nên để ngài mỗi ngày đều đến con suối đó là một vấn đề lớn.

“Chuyện cần lo, tự diệu kế. Chỉ là, chỉ Vĩnh Vương tìm thấy con suối đó, mà cũng tìm , đưa ngài đến đó?”

“Yên tâm, sẽ đ.á.n.h dấu cẩn thận cho Chu đại phu.”

Bọn họ tiện xuất hiện, Chu đại phu thể khỏi huyện thành, Thư Vân chỉ thể đ.á.n.h dấu đường cho , để đến lúc đó dẫn Vĩnh Vương .

Chu đại phu xong, vô cùng cảm kích, vội vàng chắp tay : “Thư cô nương, cô nương thật sự là Bồ Tát cứu mạng của !”

“Chu đại phu, Chu phu nhân, chúng cần khách sáo. Thuở nếu sự giúp đỡ của Chu đại phu, việc buôn bán nhang muỗi của cũng sẽ thuận lợi như .”

Chu đại phu và Chu phu nhân phương pháp chữa bệnh, cảm thấy cách nào báo đáp Thư Vân, liền mời đoàn của họ đến nhà ở luôn, dù cũng còn hai gian phòng trống, bọn họ cũng cần chi tiền bên ngoài nữa.

Điều đúng ý Thư Vân, nàng khách điếm đêm qua nữa, tuy chủ quán cũng tệ, nhưng cái môi trường đó, cùng với bọn trộm xuất hiện ban đêm, nàng thực sự thể chịu nổi.

Thế là, họ về thu xếp hành lý, nhanh chóng .

Ngày hôm , đợi cổng thành mở, Diệp Trì liền ngoài đ.á.n.h dấu dọc đường.

Còn Chu đại phu cũng đầy tự tin đến nơi Vĩnh Vương đang ở.

 

Loading...