Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 193
Cập nhật lúc: 2025-10-09 07:26:10
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Trì và Thư Vân là vợ chồng, ở riêng một gian.
Vả , Diệp Trì để Thư Vân một ở một gian cũng lo lắng cho sự an của nàng.
Hắn và Thư Vân sớm ước định, cho nên dù cùng ở một gian phòng, cũng tuyệt đối sẽ hành vi vượt quá giới hạn, lát nữa trải đệm ngủ đất là .
Trên giường là ga trải giường và chăn dính nhớp nháp, bẩn thỉu, chỉ Thư Vân chê, Diệp Trì cũng thể chịu nổi.
Chẳng qua ngoài, cũng còn cách nào khác.
“Đã nàng chịu thiệt thòi .”
Diệp Trì Thư Vân là cực kỳ sạch sẽ, điều kiện chỗ ở thật sự quá tệ.
“Không .”
Thư Vân sớm chuẩn , nàng vung tay một cái, ghế đẩu liền bỗng nhiên xuất hiện một bộ chăn đệm.
Năm ngoái khi nàng đến An Dương huyện tá túc hỏi thăm qua, khách sạn thường chia ba loại, tức là khách sạn công doanh, khách sạn cao cấp, khách sạn bình thường.
Khách sạn công doanh (như dịch trạm) thường do chính phủ quản lý, điều kiện tương đối . Chúng sẽ cung cấp chỗ ở, ăn uống và dịch vụ ngựa cơ bản. Vệ sinh và an của dịch trạm đều một mức độ đảm bảo nhất định.
Việc quản lý khách sạn công doanh cũng khá nghiêm ngặt, nhân viên chuyên trách bảo trì và vệ sinh.
Điều kiện của khách sạn cao cấp cũng tương đối , phòng ốc rộng rãi sáng sủa, trang trí tinh xảo, còn thể trang sân vườn, nhà hàng, chuồng ngựa cùng các tiện nghi khác.
Những khách sạn cao cấp chỉ chú trọng vệ sinh, mà còn cung cấp giường chiếu và phòng ốc tương đối sạch sẽ. Còn các dịch vụ như đ.á.n.h thức, bưng nước rửa mặt, đổ bô đêm, và chuyên trách dọn dẹp và duy trì vệ sinh.
Phòng ốc của khách sạn bình thường thường nhỏ hẹp và chật chội, tiện nghi sơ sài, cơ bản chỉ cung cấp giường chiếu đơn giản. Do thiếu các thiết vệ sinh hiện đại và ý thức về vệ sinh, điều kiện vệ sinh của khách sạn thường .
Trong phòng thể mùi lạ, và khó thể sạch và khử trùng định kỳ. Hơn nữa, ở một khách sạn cấp thấp, thậm chí thể xảy tình trạng nhiều cùng dùng chung một chiếc giường lớn.
Và tình hình an ninh của khách sạn bình thường cũng khó đảm bảo, thể trộm cắp hoặc phần tử bất hảo xuất hiện. Ngoài , một khách sạn còn thể tồn tại hiện tượng quán ăn cướp, lấy việc g.i.ế.c khách đoạt tài mục đích.
Hơn nữa, trong thời kỳ chiến loạn đặc biệt , điều kiện của khách sạn chỉ thể tệ hơn, tình trạng vệ sinh cũng càng tồi tệ hơn.
Thư Vân cũng tuyệt đối thể chịu nổi, cho nên khi ở nhà gói riêng một bộ chăn đệm gian.
“Đêm nay chúng cảnh giác một chút.”
Thư Vân cũng giống như Diệp Trì, nghĩ đến chủ quán vẻ mặt thiện cảm , và mấy vị khách ở đại sảnh.
“Ừm, cũng với Chung Định , bọn họ công phu, thì yên tâm, chỉ là nàng…”
Dưới ánh đèn ấm áp, Thư Vân càng lộ vẻ dịu dàng, tĩnh lặng, sợ nàng tổn thương một chút nào.
“Chàng yên tâm, , còn pháp bảo trong mà.”
Nếu kẻ gian nào dám đến gần nàng, nàng sẽ thả hòn đá lớn mà nàng tiện tay thu đường đập c.h.ế.t .
Nhìn dáng vẻ tinh nghịch tươi của Thư Vân, Diệp Trì khỏi bật .
Tuy nàng pháp bảo trong , nhưng rốt cuộc vẫn là một cô gái yếu đuối, sức lực chênh lệch với nam nhân, vẫn cần trông chừng kỹ hơn.
“Ta lấy nước về, nàng khóa cửa cẩn thận.”
“Được.” Thư Vân gật đầu.
Sau khi Diệp Trì , nàng liền cài then cửa, đợi Diệp Trì gõ cửa mới mở.
Thư Vân gấp gọn chăn và ga trải giường bẩn giường đặt sang một bên, dùng một mảnh vải lau sạch ván giường, mới trải đệm chăn sạch của lên.
Vừa đúng lúc, Diệp Trì cũng trở về, tay bưng chậu nước nóng, vẫn còn bốc .
Thư Vân mỉm , nam nhân thật là cẩn thận.
Vừa cũng thấy thái độ của chủ quán, mượn bếp cũng dễ dàng gì, chỉ bỏ tiền, mà còn tự nhóm lửa đun nước.
“Cười gì đó, mau rửa mặt .” Diệp Trì gọi nàng.
“Ừm.”
Sau khi hai rửa mặt xong, Diệp Trì liền lấy tấm đệm bẩn vốn trải giường trải phẳng đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-193.html.]
“Chàng gì ?” Thư Vân nhíu mày hỏi.
“Ta trải giường mà.”
“Chàng ngủ đất , bây giờ đầu đông, đất đai lạnh lẽo ngủ ?” Thư Vân gấp tấm đệm trải đất lên, “Chàng ngủ như một đêm nhất định sẽ cảm lạnh.”
“Vậy …”
Nếu ngủ đất, ánh mắt Diệp Trì liếc về phía giường.
Hiện tại trong phòng, chiếc giường gỗ rộng rãi trải chăn đệm dày dặn, trông đặc biệt ấm áp.
Diệp Trì bên giường, trong khí tràn ngập một sự im lặng kỳ lạ.
Ánh mắt rơi Thư Vân, nàng đang cúi đầu, hàng mi dài đổ bóng nhạt mí mắt.
Thư Vân ngẩng đầu lên, vặn chạm ánh mắt nóng bỏng của .
Tim Diệp Trì khỏi đập nhanh hơn, thể cảm nhận dòng điện ẩn hiện giữa hai , nhưng cũng hiểu sự e dè của Thư Vân.
“Nàng cứ ngủ , một lát.” Diệp Trì khẽ .
Để Diệp Trì một suốt đêm, Thư Vân cũng nỡ.
“Chúng ngủ cùng .” Giọng Thư Vân run rẩy, má nàng đỏ bừng, “Hôm nay cũng mệt , nên nghỉ ngơi cho , ngày mai chúng còn nhiều việc .”
Diệp Trì là luyện võ, dù mệt đến mấy cũng mạnh hơn Thư Vân, dù thức nửa đêm cũng thể chịu đựng .
chút tâm tư ích kỷ nhỏ, kéo gần cách với Thư Vân, cùng nàng chung giường mà ngủ.
Diệp Trì nhẹ giọng mở lời, trong giọng mang theo một tia dịu dàng khó nhận : “Ta hứa với nàng từ , sẽ . Ta đảm bảo, sẽ giữ lễ quân tử.”
Ánh mắt trong veo và kiên định, khiến trái tim Thư Vân khẽ run lên.
Trong lòng Thư Vân dâng lên một dòng nước ấm, nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt một nữa giao với Diệp Trì.
Nàng thấy sự chân thành và dịu dàng trong mắt , nàng khẽ gật đầu, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Được, tin .”
Thư Vân , Diệp Trì là một đáng tin cậy, nhưng trong lòng nàng vẫn chút căng thẳng, tuy ngủ cùng một giường, giữa bọn họ nhất định cách, nhưng cách đó thể xa đến chứ.
Sống hai kiếp , đầu tiên ngủ chung giường với một nam nhân, thể bình thản đối diện.
Diệp Trì thở phào nhẹ nhõm, khóe môi nở một nụ ẩn giấu khuôn mặt.
Thư Vân lén lút hít thở sâu vài chậm rãi bò lên giường, xuống.
Chăn mềm mại và ấm áp, nàng nhắm mắt , nhưng vẫn cảm nhận động tĩnh của Diệp Trì khi xuống, cứ thế thẳng dọc theo mép giường.
Tim nàng đập mạnh, má cũng chút nóng bừng, ngay đó nàng phía trong.
Diệp Trì liếc động tác của nàng qua khóe mắt, thấy thở nàng dần bình tĩnh , mới dám lộ nụ thầm vui sướng.
Ngoài cửa sổ, ánh trăng như nước, rải mái nhà khách sạn. Bên trong phòng, nhịp tim của hai giao hòa trong màn đêm tĩnh mịch, tuy lời nào, nhưng thứ tình cảm tinh tế đó lặng lẽ lan tỏa trong căn phòng nhỏ .
Canh Tý qua, liền hai bước chân cực nhẹ nhàng lén lút tiến về phía phòng của bọn họ.
Diệp Trì vốn ngủ say, thính giác của cực kỳ , lập tức nhận điều gì đó.
Đồng thời, phòng bên cạnh truyền đến ba tiếng gõ tường, là Chung Định, cũng phát hiện.
Diệp Trì cũng gõ ba tiếng đáp .
Sau đó, Diệp Trì liền cửa sổ chờ đợi động tác của hai .
Không ngờ hai phá cửa sổ mà , dùng ngón tay chọc một lỗ giấy cửa sổ, mắt bên trong, đó liền thò một ống tre từ lỗ đó, từng sợi khói mờ ảo liền từ đó bay .
Diệp Trì đại kinh, bọn chúng mà dùng thủ đoạn mê yên hạ cấp như .
Hắn vội vàng che miệng mũi, nhưng kịp lo cho Thư Vân, vặn chặn miệng ống tre, thì một khác cầm đèn lồng từ xa tới.
“Ai đó!”