Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:17:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thật mỹ vị.”

Diệp Trì đưa thêm một miếng miệng.

Chiếc bánh thêm bột dương xỉ , lớp ngoài thể cháy giòn, tạo cảm giác giòn rụm, còn bên trong vẫn giữ độ dai và mềm mượt của bột dương xỉ, thoang thoảng hương thơm tự nhiên.

Mùi vị thật mới lạ và ngon miệng.

Bốn đứa trẻ cũng ăn hết sạch, miếng nọ nối miếng , nài nỉ Thư Vân thêm vài cái nữa, bữa trưa hôm nay cũng ăn bánh .

Thư Vân đáp lời, vườn hái thêm ít hành dại di thực, nghĩ bụng buổi trưa sẽ xào ít thịt heo kho tương, cuốn bánh tráng mà ăn.

Trong nhà ba nam nhân, Diệp Trường An và Diệp Tiểu Hổ đang tuổi lớn, sức ăn kinh . Còn Diệp Trì bản cũng ăn khỏe, nên Thư Vân một dùng hết bột dương xỉ hiện để tráng bánh.

Có thêm thịt heo kho tương và hành dại, sáu ăn sạch sẽ bánh, vẫn còn cảm thấy thèm.

Các đứa trẻ còn nhao nhao đòi bữa ăn bánh.

“Món ngon mấy cũng sẽ ngán nếu ăn nhiều, hơn nữa bột dương xỉ cũng hết , hai ba ngày nữa đợi bột phơi khô, sẽ một món ngon khác cho các con ăn.”

Thư Vân bột dương xỉ thành sợi để ăn, ở hiện đại nàng từng ăn qua hai , nhưng khi nêm nếm gia vị, quả thực ngon.

nàng cũng bột dương xỉ, chi bằng thành sợi mà ăn thử.

Lập đông gieo mạ, năm tới chẳng lành.

Sau lập đông khí hậu thấp, nhiệt độ đất giảm, lợi cho lúa mì nảy mầm và sinh trưởng, vì thành gieo hạt lập đông là mấu chốt để đảm bảo một vụ mùa bội thu năm .

Mấy ngày nay, Diệp Trì đều bận rộn ngoài đồng, Thư Vân thu dọn nhà cửa xong cũng giúp.

Những nhà khác cũng đều đang san sửa đất đai.

Gieo lúa mì mùa đông cần cày bừa đất, cho đất tơi xốp, kiểm tra độ ẩm của đất, đảm bảo đất quá khô cũng quá ẩm ướt.

khi nàng đến, từ xa thấy mảnh đất nhà chỉ một Diệp Trì đang bận rộn, gần , thì là Đại Ngưu và những nạn dân khác.

Cảm nhận đến, Đại Ngưu ngẩng đầu tủm tỉm chào hỏi: “Trường An nương đến .”

“Kìa, các ngươi đến đây việc?”

“Trường An nương, đây nàng bụng dạy chúng tìm khoai mài, khoai mì, chúng vô phương báo đáp. Bây giờ dạy dùng quả sồi thạch mát, càng cảm ơn nàng thế nào, chẳng đang nghĩ nhà nàng sắp gieo lúa mì mùa đông , nên đến giúp nhà nàng một tay.”

Thư Vân Diệp Trì, thấy gật đầu, nàng mới : “Vậy phiền các ngươi quá.”

“Không phiền Trường An nương, nàng và Trường An cha cứ ở một bên nghỉ ngơi là .” Người là Hoàng Tam bên trái Đại Ngưu.

, cứ giao hết cho chúng , hôm nay là thể san bằng xong đất đai .” Nê Thu bên Đại Ngưu .

“Các ngươi vất vả , ở đây nước, khát thì cứ đến uống.” Thư Vân .

Ba đồng thanh đáp lời.

Đến chiều tối, hơn một mẫu đất, quả nhiên san bằng xong.

Diệp Trì hầu như tốn chút sức lực nào, về nhà liền giã nát hết rễ dương xỉ còn , Thư Vân bắt đầu nhào nặn để lấy bột, đó lắng đọng.

Diệp Trì và Thư Vân dậy sớm, định đến ruộng gieo hạt sớm.

Đại Ngưu ba còn dậy sớm hơn cả họ, đợi sẵn bên ruộng giúp gieo lúa mì mùa đông.

Đều là những lão luyện trong việc nông, họ trải đều hạt lúa mì đất, mỗi hạt giống đều mang theo hy vọng.

Sau khi gieo hạt xong, Diệp Trì dùng cái cào nhẹ nhàng cào phẳng đất, đảm bảo hạt giống thể tiếp xúc với đất.

“Trường An cha, hạt giống nhà ngươi xem .” Đại Ngưu chút ngưỡng mộ .

“Phải đó, chỉ cần ông trời giúp đỡ, nhất định sẽ một vụ mùa bội thu.” Diệp Trì mỉm đáp.

Sau khi hạt giống xuống đất, Đại Ngưu và những khác cũng sẽ giúp coi sóc, cơ bản cần Diệp Trì và Thư Vân lo lắng nhiều.

Để trả món nhân tình , Thư Vân quyết định sớm bột dương xỉ sợi.

bột dương xỉ sợi, thì bột thu mịn hơn mới đúng.

khi lắng đọng, Thư Vân mấy nước, lặp lặp rửa trong ba đến năm ngày, cuối cùng bột phơi khô mịn trắng, còn thô ráp như nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-187.html.]

Sau đó, nàng trộn tinh bột dương xỉ thu với nước ấm ba mươi độ, khuấy thành hồ, dùng khuôn để thành sợi bột.

Hai hôm , Thư Vân nhờ Diệp Trì một cái ráy lọc để dự phòng.

“Ta sắp món ngon , nhưng cần các con giúp một tay.” Thư Vân với bốn đứa trẻ.

Diệp Trường An, Diệp Trường Lạc, Diệp Tiểu Hoa, Diệp Tiểu Hổ dù món ngon cũng sẽ giúp nàng, nhưng sự cám dỗ của món ngon thì động lực càng dồi dào.

“Trường Lạc nhóm lửa, Trường An và Tiểu Hổ giúp giữ cái ráy lọc cho vững, Tiểu Hoa đợi sợi bột xuống nồi, khi nào bảo vớt thì vớt lên.”

“Vâng, nương.”

“Vâng, nhị thẩm.”

Nồi nước sôi, Thư Vân bắt đầu cho tinh bột nghiền nát nước ấm, khuấy đều.

Tay trái từ từ thêm nước và tinh bột, tay ngừng khuấy, đợi đến khi hồ tinh bột thể nhỏ thành sợi từ kẽ ngón tay là .

Sau đó, Thư Vân múc hồ tinh bột ráy lọc, vỗ đều đặn và mạnh mẽ.

Tiếp đó hồ tinh bột từ những lỗ tròn nhỏ, biến thành từng sợi bột rơi nồi.

Đợi đến khi sợi bột trong nồi nổi lên, Thư Vân liền gọi: “Tiểu Hoa, thể vớt .”

Diệp Tiểu Hoa vớ lấy đũa, nhanh chóng vớt những sợi bột nổi lên bỏ chậu nước lạnh chuẩn sẵn.

Đợi đến khi bộ hồ tinh bột của Thư Vân đều thành sợi bột, Diệp Trì cũng từ ruộng trở về.

Diệp Trì tò mò những sợi bột đen bóng trong chậu nước lạnh, “Đây là sợi bột từ bột dương xỉ ?”

“Ừm, nhưng bây giờ vẫn ăn , còn cần một thứ nữa.”

Đó chính là gia vị, gia vị, bột dương xỉ sẽ linh hồn.

Thư Vân định món chua cay.

Nàng thái sẵn lá lốt cay trong giấm từ sớm, như càng tăng thêm vị cay nồng.

Tiếp đó là hành và tỏi băm nhỏ, nước tương, muối là thứ thể thiếu, còn cần thêm một chút đường để tăng vị tươi ngon.

Sau đó dùng đũa khuấy đều, để gia vị hòa quyện . Thư Vân nếm thử một miếng, mặt lộ vẻ hài lòng: “Ừm, chua cay , mùi vị đủ!”

Tiếp đó, nàng vớt sợi bột dương xỉ , để ráo nước, cho nước sốt pha chế. Dùng đũa khuấy nhanh, để mỗi sợi bột dương xỉ đều bao phủ bởi nước sốt đậm đà. Sợi bột dương xỉ lớp nước sốt trở nên càng hấp dẫn, những sợi bột đen bóng dính đầy vị chua cay.

“Xong , đại công cáo thành!”

Thư Vân múc sợi bột dương xỉ trộn đều một chiếc đĩa lớn, đặt lên bàn.

Nàng tác phẩm của , trong lòng tràn đầy cảm giác thành tựu.

“Các ngươi mau đến nếm thử, xem mùi vị thế nào.”

Diệp Trì và lũ trẻ thèm lắm , thấy đĩa sợi bột dương xỉ bàn, đều kìm mà nuốt nước bọt.

“Oa, trông thật hấp dẫn!”

Diệp Tiểu Hổ tham ăn là đầu tiên cầm đũa, gắp một đũa sợi bột dương xỉ, cho miệng.

Đôi mắt bé lập tức sáng bừng: “Nhị thẩm, sợi bột dương xỉ ngon quá! Chua cay sảng khoái, tuyệt vời!”

Diệp Trì gắp một ít bát , mùi thơm quen thuộc chua cay xộc mũi, nóng lòng đưa miệng.

Sợi bột ăn miệng trơn mượt, dai ngon, c.ắ.n một miếng xuống chua cay khai vị, càng ăn càng ăn, càng ăn càng thơm!

Sáu nhanh chóng ăn sạch đĩa.

Hắn Thư Vân với ánh mắt càng thêm sùng bái.

Diệp Trường An l.i.ế.m liếm môi, hồi vị : “nương, chúng con ăn hết , còn sợi bột nào nữa ạ?”

Thư Vân mỉm , nàng sợi bột dương xỉ đủ cho lũ mèo tham ăn , nên còn nấu cơm nữa.

“Đợi đó, còn món ngon, hôm nay để các con một bữa no nê!”

 

Loading...