Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:17:06
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại tìm kiếm dò la hai ngày nữa, vẫn chẳng thu gì.

"Này, uống chút nước ."

Thư Vân một tảng đá lớn nghỉ ngơi, Diệp Trì đưa nước tới cho nàng.

"Đa tạ." Thư Vân uống một ngụm, cổ họng khô khốc ẩm đôi chút.

"Hay là nàng về nghỉ ngơi , nhiều đang tìm nguồn nước ."

Diệp Trì khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng vì nắng, đau lòng thôi.

"Không cần , thêm một thêm một sức." Thư Vân lau lớp mồ hôi mỏng mặt, dậy tiếp tục .

Đi một lúc lâu, bọn họ đến một nơi trũng thấp.

Diệp tộc trưởng dừng bước, cẩn thận quan sát môi trường xung quanh. Y phát hiện, đất ở đây tuy nứt nẻ, nhưng dường như ẩm ướt hơn những nơi khác.

Y xổm xuống, dùng tay nhẹ nhàng gạt bỏ lớp đất bề mặt, phát hiện lớp đất bên chút ẩm ướt. Trong lòng y vui mừng khôn xiết, lập tức gọi bà con đến.

"Nơi thể nước! Mọi mau đến giúp!" Giọng y run run vì kích động.

Bà con thấy , nhao nhao vây , bắt đầu dùng cuốc và xẻng đào bới.

Ban đầu, việc đào bới thuận lợi, đất khô nẻ cứng rắn vô cùng, cuốc và xẻng đều khó mà cắm .

bỏ cuộc.

"Cố gắng thêm chút nữa, chừng chúng sắp tìm nước !" Diệp tộc trưởng đào động viên .

Bà con lời y , sĩ khí tăng vọt, nhao nhao đẩy nhanh động tác tay.

Cuối cùng, khi đào sâu gần một mét, bọn họ phát hiện một dòng nước nhỏ bé. Tuy lượng nước lớn, nhưng đủ để khiến bà con hoan hô nhảy cẫng.

Diệp tộc trưởng cẩn thận từng li từng tí dùng tay vốc một vốc nước, cảm nhận cái chạm mát lạnh , mặt y lộ nụ lâu thấy.

"Có nước ! Có nước !!" Mọi hoan hô, mặt ai nấy đều đầy niềm vui và hy vọng.

Thư Vân cũng thở phào một , dòng nước tuy ít, nhưng biểu thị lòng đất quả thực vẫn còn nguồn nước.

Diệp tộc trưởng kêu về lấy thùng đến hứng nước.

Mỗi nhà ít nhất cũng hứng một thùng nước, tuy đủ dùng, nhưng cũng thể uống mấy ngày .

Kế tiếp, bọn họ tiếp tục tìm kiếm và đào bới.

"Tiểu Hoàng, đừng chạy lung tung nha." Diệp Trường An hô lên.

Tiểu Hoàng hiểu chuyện , nó thấy Thư Vân và bọn họ sốt ruột, cũng giúp đỡ, hơn nữa đào hố là sở trường của nó.

"Trường An, con chậm chút." Thư Vân hô lên.

Sợ Diệp Trường An chạy theo Tiểu Hoàng mà ngã.

Nàng liếc Tiểu Hoàng, bỗng nhiên mắt sáng lên, kéo lấy Diệp Trường An, "Trường An, Tiểu Hoàng đeo một cái vòng cỏ ?"

Trên cổ Tiểu Hoàng đeo một cái vòng cỏ bện bằng cây dương xỉ.

"Ô, cái ư, là Trường Lạc và tiểu Hoa tỷ bện đó."

"Vậy hai đứa nó ở ?"

Thư Vân quanh bốn phía, tìm kiếm bóng dáng hai cô bé.

"Nhị thẩm, con hai nàng ở , con tìm giúp nhị thẩm."

Diệp Tiểu Hổ chạy về phía chỗ trũng thấp bên , "Tỷ, tỷ..."

Không lâu , hai cô bé nắm tay cùng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-182.html.]

"Nương, tìm chúng con ?" Diệp Trường Lạc hỏi.

"Vòng cỏ Tiểu Hoàng là do các con bện ư?"

"Vâng ạ." Diệp Trường Lạc gật đầu, " , chuyện gì ?"

"Vậy đám cỏ vòng cỏ đó là các con hái từ ?"

"Ô, là chỗ thấp bên đó ạ." Diệp Trường Lạc dùng ngón tay chỉ chỉ.

"Mau dẫn qua đó."

"Chính là chỗ ." Diệp Trường Lạc đến chỗ nàng vòng cỏ.

Thư Vân xem, một mảng lớn dương xỉ xanh mướt, tràn đầy sức sống.

Nàng xổm xuống, dùng tay chống mặt đất, cảm nhận độ ẩm của đất.

Nàng càng lúc càng kích động, lớn tiếng gọi "chuyên gia đào hố", "Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng."

Tiểu Hoàng vẫy đuôi vui vẻ chạy tới.

"Đào!" Thư Vân một tiếng lệnh.

Tiểu Hoàng nhận lệnh, lập tức sục sạo đào bới, càng lúc càng sâu, đất cũng càng lúc càng ẩm ướt.

Ban đầu, trong hố chỉ xuất hiện một vết ẩm ướt nhỏ xíu, hệt như một giọt nước mắt vô tình rơi xuống của đại địa.

Vết ẩm đó cực nhỏ, gần như khó mà nhận , nhưng theo thời gian trôi qua, nó bắt đầu từ từ mở rộng. Dường như một sức mạnh nào đó lặng lẽ cuộn trào sâu lòng đất, từng chút một ép nước từ sâu bên trong trào .

Cuối cùng, một giọt nước trong suốt từ từ trào từ khe hở trong đất cát.

Nó lấp lánh ánh sáng yếu ớt ánh nắng mặt trời, tựa như niềm hy vọng thoát khỏi bóng tối.

Ngay đó, nhiều giọt nước hơn bắt đầu lượt trào , chúng tụ với , tạo thành một vũng nước nhỏ.

Vũng nước lớn, nhưng hiện đặc biệt quý giá. Nó yên lặng, mặt nước gợn lên những gợn sóng lăn tăn, như đang kể bí mật sâu thẳm lòng đất.

Không khí xung quanh dường như cũng vì vũng nước mà trở nên ẩm ướt, mang theo một làn thở tươi mát.

Vũng nước , giống như một đóa hoa nhỏ đột nhiên nở rộ vùng đất hoang vu , tuy đáng kể, nhưng tràn đầy sức sống.

Thấy trong cái hố còn thể đào thêm nhiều nước nữa, Thư Vân vội vàng gọi tới, "Mọi mau đây xem."

Nghe thấy giọng kích động của Thư Vân, Diệp Trì vội vàng chạy tới, Diệp tộc trưởng và những khác theo sát phía .

"Nước! Nhiều nước quá! Diệp Trì tức phụ nàng tìm thấy nước !" Mắt Diệp tộc trưởng sáng lên sáng thêm.

Diệp Trì chuyện gì, vội vàng cầm cuốc tiếp tục đào bới, mở rộng cửa của nguồn nước, để dòng nước chảy càng thêm thuận lợi.

Không lâu , một cái ao nhỏ dần dần hình thành, dòng nước trong vắt lấp lánh ánh sáng ánh nắng mặt trời.

Mọi nhao nhao dùng tay vốc nước uống, dòng nước mát lạnh ẩm đôi môi khô nẻ của họ, cũng ấm lòng họ.

Tìm kiếm lâu như , cuối cùng cũng nước , trong lòng cũng thể an .

"Thư tử, thật may nhờ nàng!" Trương Xuyên Trụ cảm kích .

Thư Vân , : "Đừng , đều là bà con làng xóm, tương trợ giúp đỡ là bổn phận, hơn nữa giúp cũng là giúp nhà ."

" , chúng chỉ cần đồng lòng hiệp sức, dù khó khăn đến mấy cũng vượt qua ." Diệp tộc trưởng .

trong lòng y cảm thấy Thư Vân giống như một vì may mắn .

Trên đường trở về, Thư Vân mới thấy vị trí nguồn nước mới tìm cách mắt suối của con khe núi gần.

Nơi hẳn là một mạch nước ngầm, đây bọn họ đúng là "một chiếc lá che mắt", nên mới từ bỏ việc tiếp tục đào ở đây mà mò mẫm khắp núi cùng đồng tìm nước.

Nàng nghĩ cách xa, thể dời thiết dẫn nước uống sang đây, nhưng đợi quan sát vài ngày tình hình chỗ xuất nước , xem thể nước liên tục .

 

Loading...