Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 178
Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:27:00
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp tộc trưởng và vài lão hán ở đầu làng, ánh mắt về phía nạn dân cách đó xa, vui hỏi: "Các ngươi gì?"
Đêm qua y hảo tâm tha cho bọn chúng , bọn chúng giờ lẽ lấy oán báo ân ?
Đám nạn dân vẻ mặt tiều tụy, chợt 'phịch' một tiếng quỳ xuống đất, trong ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng và cả mong chờ. Kẻ cầm đầu là một lão giả tuổi tác, ông tóc bạc trắng, mặt đầy dấu vết tang thương của năm tháng, nhưng ánh mắt kiên định lạ thường.
"Tộc trưởng, cầu xin ngài, hãy cho phép bọn ở đây. Bọn sẽ hại trong làng, chỉ mong một nơi an ." Giọng lão giả mang theo một tia run rẩy, nhưng ngữ khí kiên định lạ thường.
"Cái ..." Diệp tộc trưởng ngờ bọn chúng yêu cầu như , y đầu bốn lão hán Trần, Phùng, Chúc, Khúc.
Bốn lão hán cũng nên thế nào, nhất thời đều im lặng .
Diệp tộc trưởng trong lòng hiểu rõ, việc thu nhận những nạn dân là chuyện dễ dàng.
Y kéo bốn lão hán xa vài bước, "Mấy lão suy nghĩ gì ?"
Trần lão hán : "Trong thâm tâm thu nhận bọn chúng, nhưng thì quả thực cũng đáng thương."
" nếu thu nhận bọn chúng, chỉ sợ bọn chúng đói quá, chuyện gì cũng dám ." Phùng lão hán .
Tiếp theo Khúc lão hán cũng đưa một vấn đề: "Hơn nữa, lai lịch của những nạn dân rõ, vạn nhất trong đó kẻ mang lòng bất chính, chẳng sẽ mang tai họa đến cho làng ?"
Diệp tộc trưởng gật đầu: "Các ngươi lý."
Y với lão giả về những lo ngại của bọn họ.
"Lão , vô cùng đồng tình với những gì các ngươi trải qua, nhưng tài nguyên trong làng hạn, thêm một nghĩa là thêm một gánh nặng. Hơn nữa, đảm bảo an cho thôn làng." Diệp tộc trưởng trầm giọng , trong ngữ khí mang theo một tia bất đắc dĩ.
Lão giả , trong mắt lóe lên một tia thất vọng, nhưng ngay đó kiên định : "Tộc trưởng, bọn hiểu sự khó khăn của ngài. Bọn xin hứa, sẽ dựng nhà ngay gần làng, chiếm dụng đất đai của làng, cũng sẽ tranh giành tài nguyên với trong làng. Bọn chỉ mong thể ở đây, cho bọn một mảnh đất an ."
Diệp tộc trưởng khẽ giật , trong lòng lóe lên một tia do dự. Y thấu hiểu, cảnh của những nạn dân quả thực đáng thương, hơn nữa bọn chúng hứa tranh giành tài nguyên với trong làng, cũng sẽ hại trong làng, điều khiến một tia lo ngại trong lòng y vơi .
"Tộc trưởng, bọn thật sự sẽ gây phiền toái cho làng . Bọn chỉ ở đây an sống qua ngày, xây dựng quê hương của bọn ." Trong giọng của lão giả mang theo một tia van nài, trong ánh mắt tràn ngập mong chờ.
Diệp tộc trưởng im lặng một lát, hỏi ý kiến bốn lão hán, cuối cùng chậm rãi gật đầu, : "Được , đồng ý với các ngươi. các ngươi tuân thủ lời hứa, vi phạm. Một khi phát hiện bất kỳ hành vi bất chính nào, chúng sẽ chút do dự mà đuổi các ngươi khỏi làng."
Bọn chúng năm sáu , vẫn đối thủ của các nam nhân trong làng, huống hồ còn Diệp Trì và Chung Định võ công ở đó nữa.
Lão giả , trong mắt lóe lên một tia mừng rỡ, vội vàng : "Đa tạ tộc trưởng! Đa tạ tộc trưởng! Bọn nhất định sẽ tuân thủ lời hứa, tuyệt đối sẽ gây bất kỳ phiền toái nào cho làng."
Diệp tộc trưởng khẽ mỉm , : "Các ngươi cứ tự tìm chỗ dựng nhà , nhưng bên phía chúng thì đất trống, các ngươi lẽ chỉ thể trong rừng núi mà thôi."
"Rừng núi cũng , đa tạ Diệp tộc trưởng, đa tạ chư vị tác thành."
Lão giả xong, vội vàng dẫn đám nạn dân rừng núi bên cạnh.
Diệp tộc trưởng trong lòng suy nghĩ vạn phần, liền triệu tập trong làng mở một cuộc họp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-178.html.]
Lúa mì thu hoạch từ ruộng vốn đủ ăn, nếu như những kẻ sinh lòng tà, trộm mất thì đây.
Còn nữa, giờ đây đến thôn Sơn Câu, dám đảm bảo sẽ còn ai đến nữa.
Y dứt lời, Thư Vân bước tới.
Thư Vân : "Tộc trưởng thúc, ngài cần lo lắng. Trong núi những thức ăn thể lấp đầy bụng đói, ví như củ mài, khoai mì. Ta thể dẫn nạn dân đào, để bọn chúng giải quyết vấn đề lương thực, bọn chúng cái ăn tự nhiên sẽ đến cướp của chúng ."
Nàng cũng nhân cơ hội với Diệp Trì, cần vội vã lên núi săn b.ắ.n như , và trong làng cũng cần lo lắng về lương thực.
Diệp tộc trưởng , trong mắt lóe lên một tia mừng rỡ, : "Diệp Trì tức phụ, nàng thật sự biện pháp ?"
Thư Vân gật đầu, : "Đương nhiên. Củ mài và khoai mì tuy thể thế lương thực, nhưng cũng thể giải quyết cái đói nhất thời. Hơn nữa, thể dạy bọn chúng cách xử lý khoai mì, tránh trúng độc."
Diệp tộc trưởng suy nghĩ một lát, : "Được , nàng dẫn bọn chúng đào củ mài và khoai mì , nhưng nhất định đảm bảo an cho bản , bảo Diệp Trì và bọn họ cùng nàng."
Thư Vân đáp một tiếng "".
"A, Thư tử, cái khoai mì đó chúng cũng thể đào về ăn ?" Dương thị hỏi.
Củ mài thể lấp đầy bụng đói thì nàng từ lâu , khoai mì thì nàng mới đầu, nhưng Thư Vân thể lấp đầy bụng đói, thì nhất định là thể ăn .
Dù lương thực cũng đủ ăn, nàng cũng đào một ít khoai mì cũng , ít nhất cũng thể trụ đến nửa cuối năm trồng lúa mì đông, năm thu hoạch.
"Đương nhiên là ."
Thư Vân và Diệp Trì, cùng những khác cũng đào khoai mì, về phía đám nạn dân.
Nàng đến mặt đám nạn dân, : "Chư vị, hiện giờ các ngươi đói, thể dẫn các ngươi đào củ mài và khoai mì, những thứ đều thể lấp đầy bụng đói."
"Thật , cô nương?" Lão giả quá đỗi vui mừng, giờ đây chỉ chỗ ở, còn thức ăn, ông lập tức quỳ xuống tạ ơn Thư Vân.
Thư Vân vội vàng đỡ ông dậy, để một lão nhân quỳ lạy chẳng là giảm thọ .
Thư Vân dẫn đám nạn dân núi, dọc đường , nàng cặn kẽ giảng giải về đặc điểm và cách đào củ mài cùng khoai mì.
Vào đến núi, Thư Vân chỉ một mảnh đất trồng củ mài, : "Ở đây nhiều củ mài, các ngươi thể đào về ăn. chú ý, khi đào cẩn thận, đừng thương tay."
Mảnh đất , nàng sớm quen thuộc đến mức thể quen thuộc hơn.
Mọi liền cầm công cụ lên bắt đầu đào củ mài.
Chẳng mấy chốc, đào ít củ mài to lớn.
Thư Vân dẫn bọn họ tìm thấy một mảnh đất trồng khoai mì, : "Những củ khoai mì cũng thể lấp đầy bụng đói, nhưng các ngươi nhất định nhớ, rễ và lá của nó chứa độc tố, trải qua xử lý mới thể ăn ."
Đám nạn dân đều lộ vẻ mặt kinh ngạc, một nạn dân trẻ tuổi hỏi: "A? Khoai mì độc , chúng đây?"